Tâm biệt em, người từng là tất cả

Sau ngày cuối cùng chúng ta nói chuyện thì, có lẽ chương cuối trong tình yêu của em đã tan nát hết cả; không phải do em đặt niềm tin sai người, mà chắc chính vì ngay từ đầu em đã đặt tình yêu sai chỗ?

Em yêu anh, một tình yêu có lẽ không thứ gì so sánh được, nhưng yêu đến mấy, cả hai ta cũng tự tay vứt bỏ nó, một cách tàn nhẫn và vô tâm.

Mối tình chẳng dài lâu, nhưng đọng lại trong em là nước mắt, là đau khổ, là một vết sẹo thật sâu găm trong tim.

Em không trách anh bội bạc, cũng chẳng trách anh thay lòng mà sẵn sàng đến với một mối tình mới, vì anh xứng đáng hơn thế, và em hiểu vì bọn mình đã quá chán nản nhau rồi.

Em thương anh để đến mức mỗi lẫn nhắc đến tên anh, tim em lại nhói lên, đau lòng. Anh biết đấy, không chỉ đôi mắt biết là em đau, mà chính trái tim em cũng tan vỡ cả rồi.

“Em sẽ chẳng trở về với anh nữa, anh đi đi.” Lý trí em thét gào câu này rất nhiều, em quá đau khổ rồi, em nên để bản thân mình bình yên, cũng giải thoát cho mối tình của mình, dù trong đó có bao nhiêu kỉ niệm.

Mình dừng lại đi, em đã nói với anh như thế, em đã mắng như thế, vì em tin chính anh biết, những gì anh làm khi đó là sai, nhưng anh không thể thay đổi những việc anh làm rồi được.

Tại sao anh phải trong tay với người khác để đánh đổi đi niềm tin của em?

Anh muốn biết em thương anh từng nào đúng không? Những gì em ghi ở đây đã đủ chứng minh trái timem ra sao chưa? Đã đủ chứng minh là em nhớ và thương anh nhường nào chưa?

Nhưng anh cũng biết em viết đến đây, tức em biết mọi thứ đã kết thúc, thật sự kết thúc. Không còn đâu bóng dáng em năm lần bảy lượt chạy theo anh, cũng chẳng còn đâu những dòng tin quen thuộc, những câu chuyện qua video call mỗi tối hay những dòng chúc anh ngủ ngon mỗi đêm nữa.

Em đã thực sự quen với cái cảm giác ở một mình rồi, em cũng sẵn sàng cho người khác bước vào trái tim em, chỉ có điều họ chưa thực sự, và có lẽ là không bao giờ chiếm giữ được trái tim này.

Thời gian yêu anh trôi qua, chính em cũng mệt mỏi, mọi thứ rời rạc, em đã khóc rất nhiều, hằn gắn nó lại, một tay em chắp vá mọi thứ, tâm can em nay đã chết theo chuyện tình của mình.

Anh ác lắm anh biết không? Anh vứt bỏ cả rồi, tình yêu của em, niềm tin của em, kết thúc cả rồi.

Anh chỉ muốn em hối hận khi rời xa anh như thế, nhưng những việc anh làm, em cũng không biết do anh vô ý hay cố ý, để em thấy rời xa anh là lựa chọn đúng đắn nhất.

Dù đúng đấy, em rất yêu anh.

Nhưng em yêu anh, không có nghĩa là em cam chịu những chuyện này vì anh.

Em có thể, có thể cam chịu lần 1, lần 2, lần 3 và đếm cho đến khi nào trái tim em cạn kiệt sức lực.

Rồi đã đến lúc…

Em rất nhớ anh, nhưng em không cần anh nữa.

Giờ anh cứ đi đi, em biết em sẽ nhớ anh nhiều hơn và lâu dài nữa, nhưng anh đừng tìm em.

Tạm biệt anh, người từng là tất cả.

“Là câu chuyện buồn của một ngày đầu hạ”

Đoàn Nga – Dear.vn

Những cơn mưa của tháng bảy bất chợt và mang nhiều kí ức quá phải không anh? Cơn mưa chiều nay khiến em nhớ đến anh, một người em từng rất nhiều nhưng cũng là người rời bỏ tình yêu ấy để đến với một bến đỗ khác.

Tròn hai năm về trước em đón nhận tình cảm của anh, đón nhận tình cảm của một người con trai kém mình một tuổi. Anh còn nhớ chứ? Chúng ta đã từng dành cho nhau tình cảm chân thành, từng vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, từng có một tình yêu khiến bao người ghen tị. Nhưng rồi cuối cùng cái gì nhanh đến thì cũng vội đi. Anh đến bên em trong buổi bình minh rạng rỡ của đầu mùa hạ và ra đi trong sự lạnh giá của mùa đông để lại trong em bao đớn đau, tiếc nuối. Đau vì anh đã không thực hiện lời hứa của mình,đau vì anh đã phản bội lại sự tin tưởng của em mà đến bên người con gái khác.

 Anh xa em, bình thản và tàn nhẫn. Không cho em một lí do chính đáng mà chỉ đơn giản là vì anh không muốn tiếp tục yêu em. Những dòng tin nhắn, những cuộc gọi thưa dần, những lí do được đưa ra để ngụy biện cho việc trái tim anh đã có một bóng hình của kẻ khác.


Tâm biệt em, người từng là tất cả


Anh buông lời chia tay, mọi thứ trong em sụp đổ. Em đã từng kì vọng rất nhiều vào tình yêu này, mơ về ngày chúng ta chung một mái ấm bên những đứa con xinh, mơ về cuộc sống dù không giàu có nhưng trong nhà luôn tràn ngập tiếng cười. Nhưng thật không ngờ, thứ hạnh phúc em mong có được và vun đắp từng ngày lại tan vỡ nhanh như vậy. Phải xa anh, phải kết thúc tình yêu này là điều em chưa bao giờ nghĩ đến. Mọi việc xảy ra quá bất ngờ nhưng đó là sự thật.

Ai cũng có lỗi, em không oán trách anh dù anh là người phản bội. Chỉ trách bản thân không đủ sức giữ anh lại bên mình. Em tha thứ vì em biết tha thứ là sự trả thù cao thượng nhất. Chỉ có tha thứ mới giúp em không đau đớn khi nghĩ về anh.

Thời gian chúng ta xa nhau không phải quãng thời gian dài nhưng cũng đủ để em có thể trở về với cuộc sống của những ngày không anh một cách bình thản nhất. Những kí ức, những kỉ niệm ta từng có với nhau em sẽ cất vào ngăn sâu nhất của trái tim mình.

Cảm ơn anh đã đến và yêu em.

Cảm ơn anh đã cùng em bước đi trong quãng thời gian ngắn ngủi của tuổi trẻ này.

Cảm ơn anh đã giúp em trưởng thành hơn sau mỗi vấp ngã và tổn thương.

Cảm ơn anh đã dạy cho em một bài học về sự tha thứ.

Cuối cùng, xin được cảm ơn anh vì đã trao cho em cơ hội gặp được người tốt và phù hợp với bản thân mình hơn.

Tạm biệt những đêm dài thức trắng vì nhớ anh. Tạm biệt những dòng tin nhắn của một người đối với mình đã từng là tất cả. Tạm biệt những giọt nước mắt rơi và tạm biệt anh!

Oải Hương
Ảnh: internet

Tâm biệt em, người từng là tất cả

Tâm biệt em, người từng là tất cả

Chúc mừng bạn đã thêm playlist Tạm Biệt Em Người Từng Là Tất Cả thành công

  • Thêm vào
  • Tải playlist
  • Chia sẻ

Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!