Ly hôn 3 tháng Tổng tài gặp lại vợ cũ mang thai 5 tháng

Giống như bao câu chuyện ngôn tình có tổng tài phúc hắc bá đạo, có cuộc hôn nhân hữu danh vô thực, nhưng Tổng Tài, Ly Hôn Đi của Tiểu Thuyết Hoa Hồng vẫn nhận được không ít sự ưu ái từ đông đảo bạn đọc. Câu chuyện của tổng tài Cảnh Nam Kiêu và cô gái Cố Thiên Tầm không chỉ thú vị, mà còn vô cùng lắng đọng, sâu sắc.

“Cố Thiên Tầm, tuy tôi không có tình cảm gì với cô, nhưng dù thế nào thì cô vẫn là người của Cảnh Nam Kiêu này, thế nên tốt nhất cô nên biết cư xử sao cho phải phép!” Sau ngày hôm đó, người chồng của cô đã cảnh cáo tận mặt rằng: “Nếu tôi phát hiện bị cắm sừng thì cô rất thảm đấy.” Thật là quá lắm rồi! Tên khốn đó thật quá đáng! Đã cắm sừng cho mình, mình sắp biến thành hưu rồi mà còn dám nói những lời như vậy ?!

Cố Thiên Tầm cách đây hai năm đã bước chân vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ghen tị của nhiều người, một bước thành thiên nga. Nhưng có ai biết rằng sau hai năm, một người phụ nữ đã lấy chồng như cô vẫn còn trong trắng nguyên vẹn. Một hôm cô bị mẹ chồng và em dâu hãm hại, đặt bẫy tống cô cho người đàn ông kia– Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á - Thái Bình Dương thuộc tập đoàn Mộ Thị. Sự tình cũng từ đó mà trở nên vô cùng rắc rối. Câu chuyện của Cố Thiên Tầm và Cảnh Nam Kiêu sẽ còn tiếp diễn như thế nào? Tất cả vẫn còn là một ẩn số đang chờ các bạn cùng quan tâm theo dõi!

- 'Lãnh, anh sao vậy, anh không thích sao?' Diệp Mộc Vân hỏi.

Hàn Thiên Lãnh nói :'Em ra ngoài đi, anh muốn nghỉ ngơi một lát, sau này nói chuyện với em.'

Mộc Vân cau mày :'Lãnh, anh sao vậy?'.

Hai tay anh nắm chặt lại, cô dám phản bội anh, anh cười lạnh, hai chị em sinh đôi lại liên tiếp phản bội anh.
- 'Vào phòng thay quần áo đi, chúng ta đến bệnh viện'.

Mộc Vân nghĩ anh đưa mình đi khám thai, liền vui vẻ lên phòng thay đồ.

Bệnh viện....

Hàn Thiên Lãnh uy nghiêm đi phía trước, sau là Mộc Vân đang nắm chặt lấy túi xách của mình.

- 'Hàn tổng, hôm nay có chuyện gì mà ngài đích thân đến tận đây vậy?'. Một vị bác sĩ thấy anh liền nịnh bợ hỏi.

Anh nhìn Mộc Vân :'Phá cái thai trong bụng cô ấy giúp tôi'.

Mộc Vân bất ngờ nhìn anh :'Lãnh, anh làm gì vậy? Anh không thể phá....nó là con anh, anh không thể...'

- 'Vậy em quyết định giữ cái thai này sao?' Anh hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bụng cô ta.

Diệp Mộc Vân cắn môi, nếu giữ cái thai này lại, sau này thế nào cũng sẽ bị phát hiện.

Cô ta vờ hỏi lại :'Anh không còn yêu em nữa sao? Tại sao lại muốn bỏ cái thai này đi?'.

Anh nhìn cô, nhẹ giọng hỏi :'Anh nghĩ mình chưa nên có con vào lúc này.'

- 'Anh?' Mộc Vân ấm ức nhìn anh.

Hàn Thiên Lãnh bây giờ thật sự rất phân vân về người phụ nữ này, nếu không phải vì cô là cô gái ba năm trước thì anh đã giết chết cô rồi.

- 'Được rồi, nếu em muốn giữ lại thì theo ý em.' Anh nhìn sắc mặt cô, nói.

Mộc Vân thoáng cau mày, vậy là sao chứ? Anh thay đổi quyết định nhanh như vậy sao? Cô ta chỉ muốn anh không nghi ngờ thôi.

- 'Khám xem thai nhi thế nào?' Anh nói với vị bác sĩ.

Rồi anh quay người bước ra ngoài, anh dựa người vào tường.

'Tít...tít...tít...' Là điện thoại của anh.

- 'Có chuyện gì?'

Thư kí Hoàng nói :'Hàn tổng, anh mau đến công ty đi, nhà báo đang ở đây rất đông, vụ hợp đồng giữa công ty chúng ta và công ty GL bị bọn người đó biết rồi, bên công ty kia cũng rất tức giận.'

Anh cười lạnh :'Cho bọn người đó viết vài bài để bớt rảnh rỗi đi, tôi bận, ngày mai đến.' Nói rồi anh cúp máy.

'Tít...tít...tít..' Thêm một cuộc gọi nữa.

- 'Tìm được người chưa?'

Hắc Bạch Lam quát :'Tìm được cái con khỉ, tôi nghĩ cô ấy bốc hơi luôn rồi, người của chúng ta đã tìm hết cả các thành phố rồi, chẳng thấy tung tích gì.'

- 'Tất cả các sân bay?'

Hắc Bạch Lam nói :'Tìm rồi nên tôi mới gọi cho cậu.'

Hàn Thiên Lãnh định cúp máy thì Hắc Bạch Lam nói tiếp :'Phải rồi, tôi tìm được một thông tin, bốn tháng trước Diệp Mộc Nhiên có làm hộ chiếu sang Mỹ, nhưng lại không có người bên đó.'

Anh cau mày, bốn tháng trước là khoảng thời gian đám cưới của anh, cô căn bản không hề qua đó, có một lần thì anh cũng đã hủy rồi, không để lại gì thêm.

- 'Tôi biết rồi, cố gắng tìm cô ấy giúp tôi.' Nói rồi anh cúp máy.

Lúc này Diệp Mộc Vân đi ra, cô ta mỉm cười nhìn anh :'Lãnh, con của chúng ta anh mong sẽ là trai hay gái?'

- 'Anh không biết.' Anh lạnh nhạt nói.

Bác sĩ đi ra :'Hàn tổng, đã có kết quả rồi.'

Anh cùng Diệp Mộc Vân đi vào trong phòng, vị bác sĩ ngồi đối diện nói.

- 'Xin chia buồn cùng Hàn tổng, Hàn phu nhân khi mang thai còn sử dụng thuốc tránh thai dẫn đến thai nhi bị hư.'

- 'Cái gì?' Diệp Mộc Vân đứng dậy, mất bình tĩnh nói.

- 'Ông bị điên rồi sao? Con của tôi làm sao có thể bị hư được, Lãnh, anh nói gì đi..'

Hàn Thiên Lãnh nắm chặt tay lại, nghĩa là trước khi anh cho cô uống thuốc tránh thai thì cô ta đã mang thai của người đàn ông khác.

- 'Bây giờ phải làm thế nào?' Anh hỏi.

Vị bác sĩ nói :'Bây giờ cần phải tiến hành phẫu thuật để đưa thai hư ra ngoài.'

Mộc Vân đẩy hết giấy tờ ở trên bàn xuống :'Không, không được, các người không được đụng đến con tôi.'

Hàn Thiên Lãnh đứng dậy :'Mộc Vân, em bình tĩnh lại đi, chuyện cũng đã xảy ra rồi, em nên ngoan ngoãn hợp tác.'

Bây giờ bỏ cái thai này đi, may ra anh sẽ có thể tạm thời sống cùng cô, nếu không anh nghĩ mình sẽ giết cả cô và đứa bé cùng một lúc mất.

Diệp Mộc Vân bị đưa vào phòng lấy cái thai ra, sau ba tiếng đồng hồ thì trở về phòng hồi sức. Hàn Thiên Lãnh đi vào.

- 'Ở lại nghỉ ngơi, anh về nhà có chuyện, tối sẽ vào thăm em.'

Mộc Vân nói :'Lãnh, em sợ, ở lại với em đi, Lãnh.'

Nhưng anh đã ra khỏi phòng, lái xe về biệt thự.

Anh đi lên lầu, nhìn căn phòng của Mộc Nhiên, anh bất giác nhớ đến cô, mọi thứ trong đây đều sắp xếp gọn gàng, nguyên vẹn.

Anh nhẹ nhàng đi vào, đi đến chiếc giường của cô, một mùi hương trên cơ thể cô vẫn còn bay phảng phất đâu đây.

Anh ngồi xuống chiếc giường, một góc của tờ giấy chìa ra ngoài. Anh cau mày, nâng cái gối lên, cầm lấy tờ giấy.

Ánh mắt anh càng lạnh lẽo, hai tay nắm chặt tờ giấy đến nhàu nhĩ, cô cũng có thai, là của người đàn ông khác sao?

Hàn Thiên Lãnh tức giận vứt cái gối xuống sàn nhà, anh điên cuồng đập phá hết đồ đạc trong phòng.

'Choang..' Cánh cửa sổ thủy tinh rớt xuống nền nhà.

Mọi đồ đạc đều bị anh ném vỡ tan tành, dưới nhà người làm lo sợ không dám lên tiếng, dạo này trong biệt thự chẳng có ngày nào được yên tĩnh cả.

Vương Hùng mang theo bộ mặt tức giận đi đến bệnh viện.

'Rầm' Tiếng cánh cửa phòng bệnh của Diệp Mộc Vân bị một cước mạnh mẽ đá bay ra. Vương Hùng đằm đằm sát khí đi vào.

- 'Diệp Mộc Vân, cô dám giết con của tôi?'

Diệp Mộc Vân hoảng sợ nhìn hắn :'Anh...anh hiểu lầm rồi, đó không phải con của anh...'

- 'Câm miệng, cô tưởng tôi bị ngu sao?'

Bao nhiêu người được hạnh phúc,  có con cái,  có chồng,  có ba mẹ,  người thân quan trọng.  Rất nhiều người ao ước cũng có 1 số người sẽ được như họ.  Còn lại thì không?! Tại sao à?  Sự diễn biến phức tạp của 1 đôi vợ chồng siêu Bá Đạo.!  Được thể hiện qua câu truyện hôm nay. ____" Ưm.....  Lẹ lên...  Mạnh... Lên.. " Giọng nói nữ diễn Viên rên rỉ ngay chính căn phòng của cô.

Hạ Mặc Sênh,  mặc 1 chiếc đầm hoa màu xanh,  bước tới cửa,  từng bước,  từng bước.....

Đùng!  Cửa bị cô đá banh,  cô lại gần nhìn Đôi cẩu nam nữ đang làm tại chính căn phòng của mình! Thật quá bất ngờ,  nếu cô mà ở chung với tên Trai Nam này lâu chắc đời cô xong lâu rồi.....
- Chị........  Em,  em.....  - Hạ Mạn Linh căn môi,  thầm rủa cô 1 tiếng

Hàn Lục Vân đứng dậy lại gần cô,   trên cơ thể Anh đầy vết ám muội,  có vết son trên cổ và ngay ngực. Anh chưa kịp lên tiếng thì cô đã nói :

- Great!  Chúc mừng em gái đã lấy được món hàng này!  Còn Chủ Tịch Hàn đây?  Tôi sẽ nhanh chóng ký vào đơn ly hôn thôi! 

Mặc Sênh quay người lại bước đi,  cô không muốn cảm xúc rối loạn,  còn về Mạn Linh.  Mặt cô ả trắng bết xong thật rồi,  đời cô ta sắp tàn thiệt rồi!

Hàn Lục Vân đơ mấy phút,  anh lấy lại tỉnh táo mặc đồ rồi đuổi theo Mặc Sênh. - Mặc Sênh em đứng lại đó.....  " Anh cắn môi,  lần này anh làm lố rồi ! Anh biết là cô đã sớm biết anh có tình nhân.  Nhưng cô không quan tâm vì cuộc hôn nhân này chỉ là trò tiêu khiển.

Cô chẳng sợ gì cả gì cả?  Từ nhỏ cô đã là thiên tài còn rất bướng,  cô hay đánh lộn,  quậy lớp học.....  Nhưng cô chỉ muốn người khác chú ý đến mình! Cô đã mất cha và  mẹ khi cô 15 tuổi và đứa em gái 13 tuổi.  Lúc 17 tuổi cô đổ đại học ở Canada.  Cô bắt đầu lập Studio,  làm ra những bản thiết kế lộng lẫy.  Để kiếm tiền nuôi em gái.....

Cô quay lại,  nhìn anh :
- Hết cơ hội......  " Cô cũng chẳng nói bao nhiêu?  Mình tại sao phải nói nhiều?!

Hàn Lục Vân...........

5 Năm SauBây giờ,  Mặc Sênh đã quyến rũ,  xinh đẹp......... Và cô đã có con.

Cô nhớ lần đó,  và cũng là lần đầu tiên coi bước vào nhà Họ Hàn,  thì cô bị bị thuốc nên cũng không nhớ là mấy..

- Mommi nhìn đi đâu thế?  Tiểu Vỹ muốn ôm nha.....  " Tiểu Vỹ là 1 câu bé khoản 5 tuổi.  Cậu rất thông minh lanh lợi...  Cậu giang tay trước mặt cô,  hai má phím hồng môi đỏ mộng.

Mặc Sênh mỉm cười nhìn đứa con trai đầu lòng của mình,  cô bế Tiểu Vỹ lên,  xoa tóc bé :- Chúng ta đi kiếm nhà nào,  Tiểu chúm chím...... "  Tiểu Vỹ bĩu môi  , cậu đã được 5 tuổi rồi và cậu sắp thành đàn ông rồi đấy?!

   Tại công ti Hàn Gia!  Thư kí Mễ Du cấp tóc cấp bách chạy đến phòng trên cùng ( tầng 78) .

- Thưa chủ tịch,  cô....  C..ô...  À Hàn phu nhân đã về...... "

Người đàn ông dừng bút,  Anh quay lại rút 1 điếu thuốc rồi chăm lửa,... - Chà?  Cũng được 5 năm rồi nhể! "    Hạ Mạn Linh chạy vào,  cầm 1 đóng giấy tờ liên quan đến Mặc Sênh  :

- Anh!  Chị về rồi chị về rồi..... "

Hạ Mạn Linh luốn cuốn,  năm đó là cô sai!  Lẽ ra cô không nên làm vậy,  bây giờ cô làm lại cuộc đời và cô cũng có bạn trai rồi.
Còn về Mặc Sênh,  cô không biết phải xin lỗi như thế nào?  Bây giờ chị cô đã không còn tin tưởng cô và còn cắt đứt liên quan gì đến cô và chị.

- A... nh hay mình đi mua bộ váy " Dạ Thanh " ở Cửa Hàng Bảo Kim lớn nhất tỉnh đi Anh!  Em nghr cửa hàng đó nổi tiếng cực kì... "

Hàn Lục Vân nhìn Hạ Mạn Linh bằng ánh mắt khác thường,  mà kệ đi dù sao là Anh cũng có lỗi.

- Ừm. "

   Lục Hàn Vân cùng Mạn Linh bước ra ngoài,  mọi người chăm chú cứ nói là đôi vợ chồng đẹp.  Điều đó khiến Hạ Mạn Linh khó xử.

   Đến cửa hàng Bảo Kim,  bên ngoài bậc thềm đá sẫm màu nhìn rất đẹp,  cuốn hút.  Bước vào Hạ Mạn Linh chạy lại hỏi Quản lý Dương Tiểu Đồng.

- Cô ơi?  Cho tôi hỏi còn bộ váy " Dạ Thanh " không ạ?  "  Quản lý Dương nhìn hai người,  khinh Bỉ :- Thưa quý khách!  Bộ váy " Dạ Thanh " là 1 trong những thiết nổi tiếng nhất thế giới!  Nhưng tiểu thiếu gia không cho bán bộ này.  Quý khách có muốn lựa bộ khác không? "  Mạn Linh quay lại nhìn Hàn Lục Vân,  Anh nheo mắt lại , bước lại gần : - Tôi muốn mua cửa hàng này!  Bao nhiêu? "  Quản lý Dương nhìn Anh chậm rãi,  nhết môi :- Anh mà đủ tư cách xin lỗi!  Bà chủ tôi nói muốn thì mua không có khái niệm mua cửa hàng này!"

Quản Lý Dương liếc Mạn Linh,  cô giật mình quay lại thì thấy 1 cậu nhóc khoảng 5 tuổi lại gần :

- Này bà cô già!  Cửa hàng này mommi cho tôi "Tiểu Vỹ ngước đầu lên nhìn Hàn Lục Vân,  cậu giật mình trên đời lại có người giống cậu đến vậy sao? Hạ Mạn Linh nhìn Tiểu Vỹ  , rồi quay lại nhìn Hàn Vân Lục :- Anh dám ngoại tình đẻ ra đứa tạp chủng này!  Tôi sẽ mét "chị" tôi! ' Tiểu Vỹ thở dài,  bà cô này ngu ngốc đến vậy sao?  Câuh còn chưa biết ông chú này là ai hỏi sao lại là tạp chủng?!

- Này bà cô?  Cô nói mẹ tôi đẻ ra tôi là đứa tạp chủng sao?  Nực cười!  Tham chí tôi còn chưa quen ông chú này nữa? "

Hàn Vân Lục : ..........."

  Cậu liếc Hạ Mạn Linh , đột nhiên đằng sau có 1 giọng nhẹ nhàng :- Tiểu chúm chím của mami đâu dòi?? Cô chạy lại gần tiểu vỹ bế cậu lên hôn lên má hai cái . Cậu thừa lúc có cơ hội liền nói :- mommi bà cô đó nói con là tạp chủng nói mommi là Nhân Tình kìa " Cô híp mắt nhìn lên liền chậm rãi bước tới , cô nhìn anh và Mạn Linh nhết môi :- Ồh hôm nay thật hiếm khi gặp Hàn Tiên Sinh với Hàn Phu Nhân.!

Cô cố ý nhấn mạnh  từ " Hàn Tiên Sinh Và Hàn Phu Nhân" để xem họ muốn làm gì?

Anh nhìn cô,  cô đã đẹp rồi còn quyến rũ,  lại có con đứa con  đó là của ai?  Của ai :
- Nhóc này là con em à?

Anh chăm chú nhìn tiểu vỹ,  cậu bé thật giống anh nhất là khuôn mặt !

Cô nhìn anh,  nhết môi khinh Bỉ :- Phải ! Con tôi chứ không lẽ con anh?  Hạ Mạn Linh nhìn hai người,  đúng là.....  Tại cô mà sảy ra chuyện bây giờ nên làm gì đây? :- Chị,  em biết là e..... " Mạn linh chưa nói hết thì cô liền liếc Mạn Linh :- Xin thứ lỗi!  Tôi với cô không thân không biết?  Sao phải gọi tôi là chị "  Anh quay sang Mạn Linh,  đột nhiên có 1 suy nghĩ hết sức tào lao " Không lẽ em ấy Ghen?  Hừ" :

- Em ghen à?  " Anh nhìn Mặc Sênh.

- Đừng thân mật thế tôi đã là 1 người phụ nữ có con.  Nên đừng làm thế trước, mặt Hàn Phu Nhân "Hàn Lục Vân :...........Tiểu Vỹ trong lòng liền vui sướng phấn khởi ! Đúng là mommi đại nhân Hảo Nga~------------------------:))) diễn biến quá,.