Tại sao dùng asenua để đãi vàng

Tin dịch vụ - Thủy ngân là một loại hóa chất được dùng rất nhiều để tinh chế, làm ra vàng trong những năm về trước ở Quảng Nam. Dù là chất độc hại trong danh mục nghiêm cấm sử dụng, thế nhưng vì lợi ích trước mắt rất nhiều người đã bỏ qua những khuyến cáo ấy.Nhiễm độc từ thủy ngânChị Xuân (58 tuổi, Phú Ninh, Quảng Nam) cảm thấy sợ hãi mỗi khi nhắc đến các triệu chứng nhiễm độc của thủy ngân. Năm 2000, chị nhờ người mua giúp thủy ngân về đãi vàng tại nhà. Chị đã dùng tay chà trực tiếp lên thủy ngân mà không hề biết đến tác hại của nó. Sau 8 năm, bỗng nhiên chị thấy xuất hiện các triệu chứng tay chân tê cứng, da ngứa và tím thâm đen một vài chỗ trên cơ thể, hay bị đau đầu, choáng váng. Đi khám, bác sĩ phát hiện chị bị nhiễm độc kim loại nặng, đó chính là thủy ngân. Ngay khi phát hiện bệnh, chị đã chạy chữa từ tây y đến đông y nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm. Từ 56 kg giờ chị chỉ còn 37 kg và sức khỏe dần yếu, uống thuốc và châm cứu với chi phí 1,5 triệu đồng/tháng. Chị cho biết: “Vì cuộc sống vất vả khó khăn, tôi lao vào làm lụng miễn có tiền lo cho 7 đứa con ăn học. Bây giờ có cho tôi cũng không dám làm nữa”. Bác sĩ nói rằng: Nếu bị nhiễm độc nặng thì có thể bị ảnh hưởng đến thận, suy hô hấp thậm chí tử vong. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không qua khỏi.

Tại sao dùng asenua để đãi vàng

Nói “không” với thủy ngân

Ngay khi biết trường hợp của chị Xuân, Besra Việt Nam - chủ đầu tư nước ngoài của Công ty TNHH Khai Thác Vàng Bồng Miêu đang hoạt động tại xã Tam Lãnh đã cử cán bộ đến tìm hiểu, hỏi thăm tình hình bệnh tật và quyết định giúp đỡ chị Xuân tiếp tục chữa bệnh với tổng chi phí 23 triệu đồng.

Tại sao dùng asenua để đãi vàng

Ngày 04-07 vừa qua, ông Phạm Quang Ngũ - Giám đốc điều hành mỏ vàng Bồng Miêu, đại diện Besra Việt Nam cùng với đại diện chính quyền địa phương đã trao 5 triệu đồng tiền mặt đầu tiên cho chị Xuân. Theo ông Ngũ, kể từ tháng 8-2014 cho đến tháng 7-2015, công ty sẽ tiếp tục trao mỗi tháng 1,5 triệu đồng để giúp chị Xuân tiếp tục chữa bệnh.

Besra Việt Nam khuyến cáo “Không nên sử dụng thủy ngân”

Ông Phạm Quang Ngũ - Giám đốc điều hành mỏ vàng Bồng Miêu cho biết: “Việt Nam đã tham gia vào Hiệp Hội các nước không sử dụng thủy ngân trong ngành công nghiệp nói chung và đặc biệt là trong ngành khai khoáng mỏ. Do đó, công ty đã và sẽ không bao giờ sử dụng loại hóa chất độc hại này”. Công ty kêu gọi người dân không nên sử dụng thủy ngân để làm vàng vì nó ảnh hưởng đến sức khỏe của chính bản thân, gia đình cũng như cộng đồng xung quanh. Ngoài ra thuỷ ngân có thể gây nhiễm độc các sông suối và các loài thủy sinh ở đó. Công ty chúng tôi mong muốn kết hợp với chính quyền địa phương để tư vấn và tuyên truyền cho người dân được biết. Hiện trên địa bàn xã Tam Lãnh vẫn còn nhiều hộ dân sử dụng hóa chất độc hại này để làm vàng. Vì vậy, việc nâng cao nhận thức cho người dân về tác hại của thủy ngân là rất cấp bách và cần thiết.

Quang cảnh đãi vàng thường thấy ở các bãi vàng của huyện miền núi Phước Sơn (Quảng Nam) từ thập niên 1990 nay được tái hiện khắp các thôn xóm. Một đại công trường khai thác vàng sôi động đang diễn ra tại thôn Bồng Miêu (xã Tam Lãnh, huyện Phú Ninh, Quảng Nam) những ngày qua.

Nhà nhà mở xưởng

Con đường vào thôn Bồng Miêu ngập ngụa trong khói bụi. Tiếng xe máy, tiếng máy nổ, tiếng búa đập đá chan chát cả xóm làng. Từng tốp thanh niên trong bộ áo quần xộc xệch, lấm lem bùn đỏ, tay cầm búa phóng xe gắn máy như bay trên đường. Cạnh đó, những toán xe thồ chở đất đá, quặng vọt nhanh vào các con hẻm. Từng dãy nhà dưới chân núi Gò Chợ, người dân bắt đầu kéo những tấm nilông trải ra trước sân để phơi quặng vừa xay xong. Quặng, đất đá đóng thành từng bao tải được chất từ ngoài ngõ vào tận các hiên nhà.

Thấy khách lạ vào nhà, ông Lê Phước Trung đang xúc quặng lên xe rùa dừng tay xẻng dọn dẹp các công cụ làm vàng. Quanh nhà ông Trung là hàng loạt đống quặng vừa nghiền xong được che chắn cẩn thận. Sát vách núi sau hè, một công xưởng nhỏ gồm máy nghiền đá, máy bơm nước và cả một hầm tách vàng đang hoạt động ầm ĩ.

Một trong những mỏ vàng lớn nhất nước

Hơn 1.000 năm trước, mỏ vàng Bồng Miêu từng được người Chăm phát hiện và khai thác. Bồng Miêu có nghĩa là “cánh đồng vàng”. Rồi lần lượt đến người Trung Quốc, người VN và người Pháp đến đây khai thác khá thành công. Theo đánh giá của Viện Địa chất khu vực Trung Trung bộ, Quảng Nam là nơi tích tụ của những đứt gãy địa chất tạo khoáng vàng, vì vậy có thể nói nơi đây thuộc những nơi có nhiều vàng nhất nước. Hàm lượng vàng trong quặng tại mỏ vàng Bồng Miêu khoảng 10g/tấn quặng, tại Phước Sơn là 13-15g/tấn quặng.

Ngày 6-4-2006, mỏ vàng Bồng Miêu được giao cho Công ty Khai thác vàng Bồng Miêu (liên doanh giữa Olympus Pacific Minerals Inc. của Canada, 80% vốn, với Công ty Phát triển khoáng sản và Công ty cổ phần Khoáng sản Quảng Nam, 20% vốn) để khai thác. Theo đánh giá của cơ quan này, trữ lượng vàng tại đây có thể khai thác đến 50 năm nhưng đến nay lượng quặng khai thác đã không đủ để cung cấp nguyên liệu cho nhà máy. Hiện nhà máy này sử dụng thêm quặng từ mỏ Đắc Sa (thuộc huyện Phước Sơn) để khai thác. Chính vì vậy dẫn đến việc bỏ lại các mỏ vàng cũ xung quanh nhà máy khiến người dân đổ xô đến khai thác trong thời gian gần đây.

Cách hiên nhà bếp của ông chừng 30m, một hầm quặng rộng chừng 3m2, cao 1m, được bao bọc kín bằng các bao nilông, có chừa một lỗ nhỏ để đất đá sau khi đánh tan bằng hóa chất rồi cho chảy vào một phễu nhỏ qua máng thủy ngân. Từ máng thủy ngân, nhiều hỗn hợp kim loại đọng lại. “Chỉ cần cạo lấy hỗn hợp đó và khò qua lửa là có thể tách lấy vàng” - ông Trung hướng dẫn.

Ông Trung cho biết không riêng gì nhà ông, nhiều gia đình trong thôn cũng làm vàng ngay tại nhà. Ở đây kỹ thuật chiết quặng, bóc tách vàng không thua kém gì các bãi bờ ở Phước Sơn. “Ruộng đồng eo hẹp, không có việc làm, người dân chỉ biết bu bám mót vàng để kiếm sống qua ngày. Nhìn vậy chứ thu nhập bình quân hằng tháng chẳng bao nhiêu” - ông Trung nói.

Không biết đãi vàng, bà Nguyễn Thị Tám, một người dân địa phương, cũng tranh thủ những ngày nông nhàn đi vác đất đá thuê cho các nhà có máy xay đá để kiếm tiền. Bà Tám cho biết một ngày công chuyển vác quặng, đất đá từ hố Gần hoặc đồi Sim về làng được các chủ máy xay trả 150.000 đồng, đủ để trang trải chi phí cho cả gia đình.

Sau nhiều năm lang bạt tại TP.HCM với đủ thứ nghề, anh Lê Thành Vinh, một thanh niên trong làng, quay về đầu tư công xưởng làm vàng ngay tại vườn nhà. Anh Vinh cho biết hiện tại Nhà máy vàng Bồng Miêu vẫn tuyển công nhân làm vàng nhưng công việc đào hầm, xay đá khá nặng nhọc mà mức thu nhập không bằng mình tự túc làm vàng. “Vừa tự do về thời gian, vừa có cơ may trúng mánh”, anh Vinh hào hứng nói.

Cũng theo lời anh, không phải ai cũng có khả năng nhìn đá thấy vàng như người dân Bồng Miêu. Bởi hơn 100 năm trước, người Pháp đến đây khai thác thuộc địa lấy vàng cũng là lúc người dân địa phương học được cách tìm ra các vỉa đá phêric hoặc đá tổ ong óng ánh mà họ biết chắc trong đó có vàng.

\n

Xô xát cũng vì vàng

Ông Phạm Thanh Thủy, trưởng thôn Bồng Miêu, dẫn chúng tôi đi một vòng quanh khu làng nhỏ. Từ các con hẻm đến ngã ba đường đâu đâu cũng chất ngất những bao tải, túi đất quặng dùng để đãi vàng. Nhà của ông trưởng ban mặt trận thôn cũng chất đầy bao tải đất đá quặng trước sân. Ông Thủy tâm sự: “Thôn tui có 200 hộ, nhưng có đến 50 hộ gia đình làm vàng. Không làm vàng hỏi anh làm chi?”. Từ ngày phong trào đào đãi vàng tại nhà bùng phát, người dân có thu nhập khấm khá, vật giá ở xóm nhỏ này bắt đầu leo thang. “Hôm trước kêu công nhật một người đi phát rừng giá 80.000 đồng, nay chẳng ai đi làm vì làm vàng sướng hơn. Một ngày có người kiếm từ 200.000-300.000 đồng” - ông Thủy bảo vậy.

Tình trạng người dân đổ xô khai thác vàng và tự xử lý hóa chất thủ công dẫn đến môi trường tại khu vực này bị tác động nghiêm trọng. Nhiều thửa ruộng sát nhà dân bị cát và quặng lấp đầy, cạnh đó những con suối chuyển sang màu vàng đặc quánh vì hóa chất. “Chính quyền địa phương công bố sẽ phạt 20 triệu đồng/hộ nếu nhà nào sử dụng máy nổ để nghiền đá đãi vàng, nhưng mới chỉ là nói miệng và chưa ai bị phạt” - ông Thủy cho biết.

Khi các vỉa quặng ở Bồng Miêu cạn kiệt không còn khả năng khai thác công nghiệp, Nhà máy vàng Bồng Miêu chuyển quặng từ xã Phước Đức (huyện Phước Sơn) về Bồng Miêu để xử lý, chiết tách lấy vàng, người dân địa phương bắt đầu đổ xô vào các bãi cũ như hố Gần, thác Trắng, suối Lò, đồi Sim... để khai thác. Người dân thôn Bồng Miêu hiện chưa hết bàng hoàng về cái chết của một phụ nữ trong thôn khi mót vàng bị đá đè giập nát thân thể. Nhưng sức hút từ vàng vẫn thôi thúc khiến người dân nơi đây không thể chùn chân.

Vào tháng 8-2010, gần 1.000 người dân địa phương đã tấn công đập phá Nhà máy vàng Bồng Miêu vì một thanh niên đi mót vàng bị công an huyện ngăn cản. Nhiều người bị thương trước trận “mưa đá” do người dân ném vào nhà máy. Gần 100 cảnh sát cơ động của tỉnh và hơn 50 bảo vệ nhà máy vàng phải túc trực nhiều ngày liền và sau khi chính quyền đối thoại với người dân thì mọi chuyện mới được giải quyết. Kết quả chỉ sau một đêm, gần 5 tấn quặng vàng của nhà máy bị đánh cắp và một thanh niên bị khởi tố hình sự sau vụ việc này.

Phó chủ tịch UBND huyện Phú Ninh, ông Đặng Bá Dự, cho biết mặc dù chính quyền huyện đã nhiều lần xin ý kiến lãnh đạo tỉnh để truy đuổi, dẹp điểm nóng khai thác vàng tại Bồng Miêu nhưng mọi việc lắng xuống rồi lại bùng phát. “Chính quyền huyện vẫn biết chuyện đãi vàng cũng như nhiều hệ lụy mang lại từ vàng nhưng để xử lý triệt để là cả một quá trình” - ông Dự nói.