"Hàng gì có ở trên đời, cứ đến chợ Giời là có" là câu cửa miệng của con buôn khi nhắc tới sự phong phú của hàng hóa tại khu chợ tồn tại đã lâu trên địa bàn hai phường giáp ranh Đồng Nhân và Phố Huế (quận Hai Bà Trưng, Hà Nội). Đây là nơi buôn bán đủ loại hàng, từ cái đinh, con ốc vít, cục pin đồng hồ đến cả hàng điện tử, điện lạnh... trong đó có không ít là linh kiện "độc" đã không còn sản xuất. Nhưng muốn mua được hàng xịn, bền với giá rẻ tại khu chợ này thì không dễ. Đó là lí do, sau nửa thế kỉ tồn tại, chợ Trời ( hay chợ Giời ) vẫn được gắn kèm cái mác "bán đồ rởm, lấy tiền thật". "Đặc sản nổi tiếng" của chợ Trời Hà Nội mà người mua tại đây ít nhiều đã từng "thưởng thức" đó chính là mua phải đồ rởm với cái giá tưởng là hời. Nhiều tiểu thương không ngần ngại bật mí: một phần không nhỏ hàng hóa ở chợ Trời là hàng nhái, kém chất lượng được trộn bán vào cùng các mặt hàng khác. Theo tìm hiểu của PV, chợ được hình thành từ thời kì Pháp thuộc và được phát triển mạnh mẽ vào thời kì năm 1954 - 1955, do một số người dân tản cư vào miền Nam có nhu cầu cần phải bán các tài sản trong gia đình. Từ đó chợ Trời được hình thành, mở rộng và phát triển cho đến ngày nay. Hiện nay, chợ họp từ khoảng 8h sáng đến 19h tối. Hầu như, mọi người dân Hà Nội đều đã quá quen với cái tên "chợ Trời" mà quên đi tên thật của chợ Trời là chợ Hòa Bình. Quên đi cái tên gốc mà gọi bằng cái tên chợ Trời một phần cũng vì ở đây người ta buôn bán đủ các mặt hàng từ USB, chuột máy tính, loa điện tử, đến các mặt hàng lớn hơn như linh kiện ô tô, phụ tùng xe máy, thiết bị điện máy… nhưng lại được bày bán, phơi giữa trời. Các mặt hàng tại chợ Giời hết sức phong phú và đa dạng với đủ các loại "thượng vàng hạ cám" để khách có thể lựa chọn bất kỳ một món hàng nào. Thậm chí, khách hàng có thể mua một chiếc bi đông, chiếc đèn dầu, các sản phẩm đồ giả cổ cho đến các loại máy móc, linh kiện điện tử phức tạp nhất. Chợ Trời bày bán nhiều mặt hàng từ đồ điện nhỏ lẻ tới phụ tùng ô tô, máy công nghiệp.Các gian hàng trong chợ Trời nằm san sát. Ở đây có không ít món đồ tưởng chừng đã "tuyệt chủng". Không ít người mang hàng đến chợ Trời và bán "giữa trời" như thế này. Trong nhiều sạp hàng cũ kĩ tại đây có bán những thứ đồ cổ mà không đâu ở Hà Nội có. Thượng vàng hạ cám, không gì ở chợ Trời không có, kể cả... quan tài. Nhiều người từng đến chợ Trời truyền tai nhau: Khu chợ này không dành cho khách hàng "yếu tim". Đến đây mua hàng, người mua phải sành sỏi, tỉnh táo, am hiểu về thứ cần mua để không bị ép giá hay "lừa bán đồ giả". Chợ Trời cũng là khu chợ "dính" nhiều lùm xùm tiêu thụ đồ ăn trộm, ăn cắp. Đó là lí do, nhiều người bảo nhau rằng, ai bị mất thứ gì, cần cái gì (đồ ăn cắp) cứ ra chợ Trời Hà Nội hỏi là sẽ "chuộc" hoặc mua được. Đã từng có thời kỳ chính quyền muốn dẹp chợ Trời, và đã từng chuyển chợ Trời lên phố Phùng Hưng. Tuy nhiên khu chợ này vẫn tồn tại ở đây vì nhu cầu trao đổi thật sự tồn tại và vùng đặt chợ vốn đã thành "đất quen", không dễ thay đổi. Hiện nay, chính quyền ngày càng quyết liệt loại bỏ bán hàng không rõ nguồn gốc tại chợ Trời. Dù có những lùm xùm không hay nhưng không thể phủ nhận, khu chợ này đã gắn bó với nhiều người tiêu dùng Thủ đô. Hiện nay, khu chợ đang thay đổi nhiều, trở nên văn minh, tích cực hơn; hàng hóa đa dạng và được kiểm soát kĩ càng hơn. Nhiều thứ tưởng như phế thải bỏ đi lại trở thành "có giá" ở chợ Trời. Chợ Trời Hà Nội được hình thành từ thời bao cấp, tính đến nay đây là ngôi chợ tạm lâu đời nhất Hà Nội vẫn còn hoạt động, với tuổi đời lên đến 60 năm. Để đáp ứng nhu cầu của người tiêu dùng, hiện nay chợ còn bán thêm các sản phẩm mới tinh bên cạnh đồ cũ. (Theo Dân Trí)
Chợ Giời thuộc phường Phố Huế (quận Hai Bà Trưng - Hà Nội). Người già bảo: "Không biết chợ có tên "Giời" tự bao giờ"! Chỉ biết rằng, nó đã tồn tại ở khu vực này nhiều năm qua". Nhưng xem ra, dân ăn chơi còn nắm rõ "lai lịch trích ngang" chợ Giời hơn so với người già: "Chợ Giời (chợ Hòa Bình) có từ xa xưa, nhưng đến thời bao cấp, một số người không có công ăn, việc làm, mới tụ tập bán hàng ở đây, dần dà phát triển thành chợ. Kể từ đó, chợ Giời quen và cần đến nỗi, dù là bất hợp lý nhưng người Hà Nội vẫn chấp nhận nó như là một tất yếu của cuộc sống. "Đặc sản nổi tiếng" của chợ Trời Hà Nội mà người mua tại đây ít nhiều đã từng "thưởng thức" đó chính là mua phải đồ rởm với cái giá tưởng là hời. Nhiều tiểu thương không ngần ngại bật mí: một phần không nhỏ hàng hóa ở chợ Trời là hàng nhái, kém chất lượng được trộn bán vào cùng các mặt hàng khác. Theo tìm hiểu chợ được hình thành từ thời kì Pháp thuộc và được phát triển mạnh mẽ vào thời kì năm 1954 - 1955, do một số người dân tản cư vào miền Nam có nhu cầu cần phải bán các tài sản trong gia đình. Từ đó chợ Trời được hình thành, mở rộng và phát triển cho đến ngày nay. Hiện nay, chợ họp từ khoảng 8h sáng đến 19h tối. Hầu như, mọi người dân Hà Nội đều đã quá quen với cái tên "chợ Trời" mà quên đi tên thật của chợ Trời là chợ Hòa Bình. Quên đi cái tên gốc mà gọi bằng cái tên chợ Trời một phần cũng vì ở đây người ta buôn bán đủ các mặt hàng từ USB, chuột máy tính, loa điện tử, đến các mặt hàng lớn hơn như linh kiện ô tô, phụ tùng xe máy, thiết bị điện máy… nhưng lại được bày bán, phơi giữa trời. Các mặt hàng tại chợ Giời hết sức phong phú và đa dạng với đủ các loại "thượng vàng hạ cám" để khách có thể lựa chọn bất kỳ một món hàng nào. Thậm chí, khách hàng có thể mua một chiếc bi đông, chiếc đèn dầu, các sản phẩm đồ giả cổ cho đến các loại máy móc, linh kiện điện tử phức tạp nhất. Chợ Trời bày bán nhiều mặt hàng từ đồ điện nhỏ lẻ tới phụ tùng ô tô, máy công nghiệp. Các gian hàng trong chợ Trời nằm san sát. Ở đây có không ít món đồ tưởng chừng đã "tuyệt chủng". Không ít người mang hàng đến chợ Trời và bán "giữa trời" như thế này. Trong nhiều sạp hàng cũ kĩ tại đây có bán những thứ đồ cổ mà không đâu ở Hà Nội có. Thượng vàng hạ cám, không gì ở chợ Trời không có, kể cả... quan tài. Nhiều người từng đến chợ Trời truyền tai nhau: Khu chợ này không dành cho khách hàng "yếu tim". Đến đây mua hàng, người mua phải sành sỏi, tỉnh táo, am hiểu về thứ cần mua để không bị ép giá hay "lừa bán đồ giả". Chợ Trời cũng là khu chợ "dính" nhiều lùm xùm tiêu thụ đồ ăn trộm, ăn cắp. Đó là lí do, nhiều người bảo nhau rằng, ai bị mất thứ gì, cần cái gì (đồ ăn cắp) cứ ra chợ Trời Hà Nội hỏi là sẽ "chuộc" hoặc mua được. Đã từng có thời kỳ chính quyền muốn dẹp chợ Trời, và đã từng chuyển chợ Trời lên phố Phùng Hưng. Tuy nhiên khu chợ này vẫn tồn tại ở đây vì nhu cầu trao đổi thật sự tồn tại và vùng đặt chợ vốn đã thành "đất quen", không dễ thay đổi. Một người đàn ông ngồi dưới những món hàng mình bán, đủ cả yên xe, gương, khóa, lốp... Hiện nay, chính quyền ngày càng quyết liệt loại bỏ bán hàng không rõ nguồn gốc tại chợ Trời. Dù có những lùm xùm không hay nhưng không thể phủ nhận, khu chợ này đã gắn bó với nhiều người tiêu dùng Thủ đô. Hiện nay, khu chợ đang thay đổi nhiều, trở nên văn minh, tích cực hơn; hàng hóa đa dạng và được kiểm soát kĩ càng hơn. Nhưng một điều chắc chắn là ai thiếu thứ gì, cần cái gì, đi khắp tứ phương mà không tìm thấy - cứ ra chợ Giời phố Huế (Hà Nội) thì ngay tắp lự có thể "sờ được ước thấy". Và cũng bởi thế người ta mới đùa với nhau rằng, ra chợ Giời mua máy móc, phụ tùng, người ta có thể lắp hẳn được một chiếc máy bay… |