Tại sao học sinh phải ăn mặc giản dị

Trương Khiết năm nay 24 tuổi, tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng với điểm số xuất sắc và năng lực vượt trội. Thế nhưng, cô có một khuyết điểm đó là ăn mặc rất lôi thôi.

Trong một lần đi dự tiệc với sếp, Trương Khiết ăn mặc giản dị tới mức khiến nhiều người ái ngại khi đứng cùng. Sau lần đó, mỗi khi có việc cần đi tiếp khách, sếp không dám đưa cô đi cùng nữa. Điều này khiến cô bỏ lỡ không ít cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp.

Xung quanh chúng ta có rất nhiều phụ huynh cực kỳ chú trọng tới vấn đề nuôi dạy con cái. Họ không tiếc tiền cho con học các lớp năng khiếu, học thêm chỗ này chỗ kia, thành tích vô cùng nổi trội nhưng lại không chú trọng quá tới vấn đề ăn mặc của con cái. Những đứa trẻ này thường mặc lại quần áo cũ của anh chị hoặc ăn mặc quá giản dị. Có thể khi trẻ còn nhỏ, lúc còn đang đi học việc ăn mặc không quá ảnh hưởng nhưng sau khi ra đời, đi làm, thói quen ăn mặc như thế này ảnh hưởng không nhỏ tới công việc và cuộc sống.

Sau đây là những ảnh hưởng tiêu cực nếu một đứa trẻ có thói quen ăn mặc lôi thôi.

1. Ảnh hưởng đến giao tiếp

Trong trường hợp ở trên, Trương Khiết kể lại rằng, mình cũng thường xuyên bị bạn bè chế giễu là con nhà nghèo không có tiền mua đồ mặc, đồ nhà quê, không theo kịp xu hướng. Mặc dù được không ít bạn bè ngưỡng mộ thành tích học tập nhưng Trương Khiết có rất ít bạn bè.

Trên thực tế, khi mức sống ngày càng cao thì việc mua sắm quần áo mới cho con thường xuyên là điều vô cùng quan trọng. Quần áo đẹp có thể giúp trẻ tự tin, vui vẻ, tràn đầy năng lượng và kết bạn nhiều hơn. Điều này sẽ giúp ích rất nhiều cho sự nghiệp sau này của trẻ.

2. Ảnh hưởng đến sự tự tin

Vào ngày Tết thiếu nhi, lớp của Trương Khiết tổ chức một buổi biểu diễn văn nghệ. Trương Khiết đóng vai nàng công chúa xinh đẹp nhưng vì người mẹ tiếc tiền mua chiếc váy mới nên chỉ cho cô mặc chiếc váy cũ bạc màu. Kết quả là khi cô xuất hiện trước mặt mọi người, phía khán giả đều cười nhạo cho rằng cô là công chúa giả.

Sau đó, sự tổn thương quá lớn này khiến Trương Khiết không bao giờ muốn tham gia buổi biểu diễn nào với lớp nữa. Thậm chí khi lớn lên, cô cũng chẳng dám mua đồ đẹp mặc vì sợ mọi người chê cười, dần dần cô trở nên tự ti lúc nào không hay.

Dù là trẻ em hay người lớn thì cũng đều rất chú trọng vẻ bề ngoài của mình, tùy từng hoàn cảnh mà có những bộ quần áo cho phù hợp. Vào những dịp đặc biệt, bố mẹ cần chú trọng đến việc cho con cái ăn mặc phù hợp, nếu không khi bị người khác chê cười sẽ để lại bóng đen tâm lý cho trẻ.

3. Ảnh hưởng đến thái độ sống

Nếu bố mẹ lúc nào cũng muốn tiết kiệm, ham rẻ mà không chú ý tới quần áo của con mình, theo thời gian nhận thức của trẻ cũng bị ảnh hưởng theo. Trong tương lai, giá rẻ sẽ là yếu tố đầu tiên được quan tâm khi mua đồ, chất lượng hàng hóa không được chú trọng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống và hạnh phúc của trẻ sau khi lớn lên.

Ở một khía cạnh nào đó, việc ăn mặc quần áo như thế nào cũng thể hiện thái độ sống của người đó. Và ở một mức độ nhất định, điều này cũng tác động không nhỏ tới cuộc sống và sự nghiệp sau này của con cái.

Bố mẹ nên cho con cái ăn mặc như thế nào?

- Không nên cho con cái ăn mặc quá nổi bật

Ăn mặc cũng cần phù hợp với hoàn cảnh sống xung quanh. Khi trẻ còn nhỏ, chỉ cần cho chúng ăn mặc gọn gàng, tươm tất, hợp thời trang nhưng không quá lòe loẹt. Đặc biệt, bố mẹ không nên cho con cái đeo quá nhiều đồ trang sức bằng vàng bạc, điều này tuy khiến trẻ trở nên nổi bật nhưng có thể gây sự chú ý, khiến một số người xấu nảy sinh ý định ăn trộm.

- Không nên cho con cái ăn mặc lôi thôi

Việc bố mẹ cho con cái ăn mặc giản dị quá mức, lôi thôi như con nhà nghèo có thể dẫn tới việc trẻ bị bạn bè cô lập trong lớp. Điều này cũng tác động không nhỏ tới sự tự tin và khả năng hòa đồng của trẻ.

- Con cái nên ăn mặc sáng sủa, gọn gàng

Nguyên tắc ăn mặc của trẻ là tươi tắn, sáng sủa, tươm tất. Trẻ không cần phải mặc đồ hàng hiệu đắt tiền nhưng cần đảm bảo chất lượng và sự thoải mái khi chơi đùa cùng với bạn bè.

- Quần áo gọn gàng, sạch sẽ, không ăn mặc áo quần trông lạ mắt so với mọi người.

- Tác phong tự nhiên, đi đứng đàng hoàng, không điệu bộ, kiểu cách.

- Nói năng lịch sự, có văn hoá, diễn đạt ngắn gọn, dễ hiểu.

- Giản dị là phẩm chất đạo đức cần có ở mỗi người, vì thế ngày từ khi còn là học sinh chúng ta phải biết rèn luyện mình trong học tập, trong hành vi cư xử, trong quan hệ giao tiếp với cha mẹ, thầy cô giáo, với bạn bè.

- Thực hiện đúng nội quy của nhà trường đề ra, trang phục khi đến trường sạch sẽ, tươm tất, lịch sử, bảo vệ của Công’, không xa hoa lãng phí.

- Sống phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của gia đình mình.

Giải Bài Tập Giáo Dục Công Dân 7 – Bài 1: Sống giản dị giúp HS giải bài tập, hiểu được những chuẩn mực đạo đức và pháp luật cơ bản, phổ thông, thiết thực, phù hợp với lứa tuổi HS trong các quan hệ với bản thân, với người khác, với công việc và với môi trường sống:

Trả lời Gợi ý Bài 1 trang 4 sgk GDCD 7

Trả lời:

Bác mặc bộ quần áo Ka-ki, đội mũ vải đã bạc màu, chân đi dép cao su Bác ăn mặc giản dị không cầu kì, phù hợp với hoàn cảnh lúc đó.

+ Bác cười đôn hậu, vẫy tay chào đồng bào.

+ Thái độ thân mật như người cha hiền về với đàn con.

– Nhận xét: Thái độ chân tình, cởi mở của Bác đã xua tan tất cả những gì còn xa cách giữa Bác Hồ – Chủ tịch nước với nhân dân.

– Lời nói của Bác dễ hiểu, gần gũi thân thương với mọi người.

Trả lời:

– Sau khi giành được độc lập, Bác về sống với Thủ đô Hà Nội trong một ngôi nhà sàn làm bằng gỗ.

– Trong những bài viết, những lời kêu gọi Bác Hồ luôn dùng những từ ngữ dễ hiểu, dễ đọc để ai cũng có thể hiểu được.

– Vật dụng trong nhà Bác hết sức đơn sơ: giường mây, chiếu cói, chăn đơn…

– Bữa ãn cùa Bác đạm bạc, lúc nào cũng có rau, tương, cà (món ăn quê hương).

– Bác gần gùi với mọi người, kính trọng cụ già, thương đàn cháu nhỏ…

Trả lời:

– Không xa hoa lãng phí, phô trương.

– Không cầu kì kiểu cách.

– Không chạy theo nhu cầu vật chất và hình thức bề ngoài.

– Thẳng thắn, chân thật, chan hoà, vui vẻ, gần gũi, hoà hợp với mọi người trong cuộc sống hàng ngày.

Trả lời:

Giản dị là phẩm chất đạo đức cần có của mỗi người. Người sống giản dị sẽ được mọi người xung quanh yêu mến, cảm thông và giúp đỡ.

Tại sao học sinh phải ăn mặc giản dị

Trả lời:

Bức tranh (3) thể hiện đức tính giản dị. Bởi vì: Bức tranh (3) thể hiện đúng tác phong của người học sinh, trang phục nghiêm túc, phù hợp với lứa tuổi học sinh, tác phong nhanh nhẹn, vui tươi.

Hai bức tranh còn lại không phù hợp với lứa tuổi của học sinh: trang điểm son phấn, loè loẹt, mang giày cao gót, đeo kính râm, mặc áo phông, khi đến trường.

(1) Diễn đạt dài dòng, dùng nhiều từ cầu kì, bóng bẩy ;

(2) Lời nói ngắn gọn, dễ hiểu ;

(3) Nói năng cộc lốc, trống không ;

(4) Làm việc gì cũng sơ sài, qua loa ;

(5) Đối xử với mọi người luôn chân thành, cởi mở;

(6) Thái độ khách sáo, kiểu cách ;

(7) Tổ chức sinh nhật linh đình.

Trả lời:

Trong các câu trên, biểu hiện nói lên tính giản dị là:

– Lời nói ngắn gọn, dễ hiểu.

– Đôi xử với mọi người luôn chân thành, cởi mở.

Trả lời:

– Biểu hiện của tính giản dị:

+ Mặc dù nhà rất khá giả nhưng lúc nào Hạnh cũng ăn mặc giản dị, gần gũi, vui vẻ, chan hòa với các bạn.

+ Sinh nhật lần thứ 12, Đức tổ chức rất đơn giản song thật là vui vẻ, đầm ấm.

– Biểu hiện của tính không giản dị:

+ Gia đình Lộc cuộc sống khó khăn: bố về hưu, mẹ làm công nhân, song Lộc lúc nào cũng đua đòi chưng diện.

+ Nhi đòi mẹ tổ chức sinh nhật thật linh đình để mời bạn bè.

+ Phúc học giỏi nhưng rất ít khi Phúc gần gũi giúp đỡ những bạn học còn yếu.

Trả lời:

Những tấm gương sống giản dị xung quanh em như những bạn cùng lớp, bạn hàng xóm hay người bạn cũ mà em biết có lối sống giản dị và được mọi người yêu quý.

Trả lời:

– Quần áo gọn gàng, sạch sẽ, không ăn mặc áo quần trông lạ mắt so với mọi người.

– Tác phong tự nhiên, đi đứng đàng hoàng, không điệu bộ, kiểu cách.

– Nói năng lịch sự, có văn hoá, diễn đạt ngắn gọn, dễ hiểu.

– Giản dị là phẩm chất đạo đức cần có ở mỗi người, vì thế ngày từ khi còn là học sinh chúng ta phải biết rèn luyện mình trong học tập, trong hành vi cư xử, trong quan hệ giao tiếp với cha mẹ, thầy cô giáo, với bạn bè.

– Thực hiện đúng nội quy của nhà trường đề ra, trang phục khi đến trường sạch sẽ, tươm tất, lịch sử, bảo vệ của Công’, không xa hoa lãng phí.

– Sống phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của gia đình mình.

Trả lời:

Tục ngữ:

– Tốt gỗ hơn tốt nước sơn

– Ăn lấy chắc, mặc lấy bền

– Ăn cần ở kiệm

Danh ngôn:

– Lời nói giản dị mà ý sâu xa là lời nói hay (Mạnh Tử).

– Phải luôn dùng lời lẽ, những thí dụ đơn giản thiết thực và dễ hiểu. Khi viết, khi nói phải luôn luôn làm thế nào cho ai cũng hiểu được… (Hồ Chí Minh)

“Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ

Tự kiêu một chút cũng là thừa”