Suy thoái tư tưởng chính trị là gì

Skip to content

Trang chủ Tin tức Suy thoái về đạo đức lối sống, nguyên nhân và thực trạng

“Con đẻ” của chủ nghĩa cá nhân

Đảng ta chỉ rõ: "... Khi nào xa rời bản chất giai cấp công nhân, bản chất cách mạng và niềm tin cộng sản thì khi đó mắc sai lầm, khuyết điểm, thậm chí dẫn đến sai lầm về đường lối" (6).

Và nếu không kịp thời sửa chữa, tới một mức nào đó, Đảng không còn là đại biểu trung thành cho lợi ích của nhân dân lao động và toàn thể dân tộc Việt Nam, Nhà nước XHCN bị biến chất không còn là Nhà nước pháp quyền XHCN của dân, do dân và vì dân nữa, chế độ XHCN bị thay đổi và nhân dân lao động bị tước bỏ quyền lực và các quyền dân chủ khác, trở thành người nô lệ và dân tộc bị lệ thuộc.

Các biểu hiện mới trên là "con đẻ" của chủ nghĩa cá nhân (dưới mọi hình thức), chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa cơ hội và chủ nghĩa đầu hàng, với nhiều biến thể, nhất là trong điều kiện hiện nay. Đặc biệt,với âm mưu "diễn biến hòa bình" của kẻ thù, “tự diễn biến” trong nội bộ rất tinh vi, núp dưới nhiều chiêu bài, có thể làm “đảo lộn” tình hình rất nhanh chóng. Nhưng điều cần nhấn mạnh là, các biểu hiện đó được dung dưỡng bởi cơ sở kinh tế - xã hội của nền sản xuất nhỏ, tâm lý tiểu tư sản, di họa tư tưởng đạo đức phong kiến và tư sản còn khá dai dẳng. Đặc biệt trong bước chuyển sâu rộng và mạnh mẽ sang nền kinh tế thị trường, hội nhập quốc tế với muôn mặt phức tạp, sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đứcvà lối sống càng có cơ hội nảy nòi và lan rộng; trở thành “miếng đất sống” cho chủ nghĩa đầu hàng phát tác, chủ nghĩa cơ hội nảy nòi, với tốc độ “tự chuyển hóa” ngày càng khó tiên lượng.

Nhưng, có thể nói thực trạng trên cơ bản và trước hết bắt nguồn từ chỗ, các cán bộ, đảng viên này kém rèn luyện, tu dưỡng bản thân; thiếu bản lĩnh chính trị, bản lĩnh sống vàlại bị chi phối bởi những tác động tiêu cực của mặt trái nền kinh tế thị trường, mở cửa hội nhập... nên họ trượt dài vào con đường suy thoái, biến chất. Trực tiếp nhất là, công tác giáo dục chính trị tư tưởng, đạo đức ở nhiều lúc, nhiều nơi bị coi nhẹ, thậm chí bị thả nổi; kỷ cương, kỷ luật trong Đảng chưa nghiêm; chưa có cơ chế kiểm tra, giám sát nghiêm ngặt và triệt để đảng viên; công tác phát triển Đảng ở nhiều nơi bị "khúc xạ" đã mở lối cho các phần tử cơ hội, thậm chí cả những kẻ phản động chui vào Đảng; các nguyên tắc sinh hoạt đảng bị buông lỏng; chưa có cơ chế kiểm tra, giám sáthữu hiệu nhất đối với cán bộ, đảng viên.

Thực tiễn chứng minh, tất cảhoạt động không có nguyên tắc đều dẫn tới sự đổ vỡ. Hơn nữa, trước sự tác động của cơ chế thị trường, tư tưởng thực dụng chạy theo lợi ích vật chất tầm thường, lợi dụng chức quyền để mưu lợi cá nhân (và phường hội) đã làm cho một bộ phận đảng viên sống "phân thân", xa rời lý tưởng xã hội chủ nghĩa, sa sút đạo đức, tha hóa về lối sống. Điều cần cảnh báo là, sự suy thoái về đạo đức, nhân cách chắc chắn dẫn đến sự phai nhạt lý tưởng cách mạng.

Thêm vào đólà sự mất cảnh giác cách mạng của một số người vô tình làm tổn hại đến lợi ích chung của Đảng, của đất nước. Thói sống tự do, vô kỷ luật, kèn cựa địa vị, mất đoàn kết, quan liêu mệnh lệnh, bè phái, cục bộ, mất dân chủ, ức hiếp Nhân dân, tham nhũng đủ loại... chính là những ngọn gió độc dung dưỡng sự suy thoái tư tưởng chính trị và làm "ngã gục" không ít đảng viên, kể cả những đảng viên giữ chức vụ cao, trước hết về tư tưởng chính trị trong hệ thống chính trị, trong các lực lượng vũ trang, vô hình trung xô đẩy những người này rơi vào chủ nghĩa đầu hàng, phản bội chính trị.

Thực tiễn từ các nước XHCN bị tan vỡ cho thấy, bất cứ sựđặc quyền, đặc lợi nào cũngchà đạp lên sự tự do, dân chủ của nhân dân; và thất bại là tất yếu. Đây là nguyên nhân của tệ tha hóa quyền lực, suy thoái quyền lực chính trị khi quyền lực nằm trong tay các đảng viên bắt đầu thoái hóavề lối sống, đồi bại về phẩm hạnh đạo đức... Và cố nhiên, ở những nơi đó vai trò lãnh đạo có tính nguyên tắc của Đảng đối với Nhà nước hoặc bị "khúc xạ" hoặc bị vô hiệu hóa, hoặc vai trò của Nhà nước bị biến thành “vật tượng trưng” phục vụ cho mưu toan biến quyền lực mà nhân dân giao cho thành vật "sở hữu" của riêng họ, của riêng phe nhóm họ. Chính điều đó sẽ làm băng hoại niềm tin của nhân dân với Đảng và Nhà nước.

Suy thoái, chuyển hóa vận động uyển chuyển, tinh vi vàphức tạp

Tất nhiên, những biểu hiện suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” không diễn ra một cách độc lập, khép kín; mà trái lại, chúng vận động hết sức uyển chuyển, xuyên thấm vào nhau rất tinh vi và chuyển hóa rất phức tạp. Cái này là điều kiện, là tiền đề, là môi trường dung dưỡng cho cái kiavà ngược lại. Tất cả tích tụ và có thểbiến thành thế lực có sức phá hoại khôn lường.

Kinh nghiệm lịch sử chỉ rõ, sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức của đảng viên, nhất là đảng viên giữ chức vụ cao cấp trong bộ máy của Đảng và Nhà nước là con đường ngắn nhất và trực tiếp hạ thấp, thậm chí thủ tiêu vai trò chính trị, thực lực chính trị và uy tín chính trị của Đảng và Nhà nước ở mức độ to lớn và hậu họa khôn lường. Nghĩa là, từ sự suy thoái về đạo đức, về tư tưởng chính trị trong Đảng, tới mức nào đó, dẫn tới nguy cơ chệch hướng về chính trị và "đẻ" ra một nền chính trị suy thoái, một nền móng đạo đức chính trị suy bại... chỉ là một bước chuyển ngắn. Và, tích tụ tới mức nhất định, có thể dẫn tới nguy cơ về một nền chính trị, đạo đức suy thoái. Đó là khi sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc của Đảng và nhân dân ta bị số đông cán bộ, đảng viên làm cho suy yếu một cách toàn diện và trầm trọng, có thể dẫn tới chệch hướng xã hội chủ nghĩa, tới mức nào đó, sẽ không thể kiểm soát.

Thực tế đã và đang cảnh báo nghiêm khắcrằng,từ sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống tới mức nào đó sẽ dẫn tới “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” chỉ là một bước chuyển ngắn, thậm chí rất ngắn, sa vào phản bội mục tiêu phấn đấu và trách nhiệm của người cộng sản và hiểm họa tới mức khôn lường.

Và, rằng trên nền sự thoái hóa về tư tưởng chính trị,bước sang “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong mỗi cá nhân, nhất là những người giữ trọng trách, đặc biệt là người đứng đầu, nếu không được ngăn chặn kịp thời, triệt để sẽ dẫn đến tổ chức bị suy thoái. Khi diễn ra ở tầm vĩ mô sẽ dẫn đến mất ổn định chính trị - xã hội và có thể dẫn đến việc Đảng mất vai trò lãnh đạo đối với Nhà nước và xã hội...

Muốn phòng chống và khắc phục suy thoái này, cần phải nhận diện đúng sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của cán bộ, đảng viên hiện nay để “kê đơn”, bốc thuốc cho trúng nhằm chữa khỏi bệnh cứu người. Sở dĩ trong thời gian qua, việc ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái này kém hiệu quả là vì chúng ta chưa nhận diện rõ sự suy thoái đó như thế nào; có lúc nhận định, đánh giá còn thiếu khách quan, chung chung, lờ mờ, thiếu địa chỉ cụ thể, chưa chỉ ra được ai suy thoái, bộ phận nào suy thoái, chưa vạch rõ tính chất và tác hại thực sự của sự suy thoái.

Suy thoái là sự yếu kém, hư hỏng, làm mất dần đi cái tốt, cái tiến bộ, làm tăng dần cái xấu, cái lạc hậu, làm chậm lại quá trình phát triển dẫn đến sự thoái hóa và biến chất của sự vật, hiện tượng, quá trình hay chính bản thân con người và tổ chức xã hội của con người. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ ra: Trong thế giới cái gì cũng biến hóa, tư tưởng con người cũng biến hoá. Có cái thì biến hóa tiến bộ lên, tức là phát triển; có cái thì biến hóa lạc hậu đi, tức là suy thoái. Suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống là sự giảm sút ý chí chiến đấu, phai nhạt lý tưởng, dao động về chính trị, sa sút phẩm chất đạo đức, xuống cấp về lối sống. Suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống khác với những băn khoăn, lo lắng, bức xúc, có lúc thiếu lòng tin; khác với vi phạm một số khuyết điểm, chấp hành không nghiêm một số quy định của Hiến pháp, pháp luật. Cũng như phát triển, suy thoái bao giờ cũng mang tính bản chất, tính tổng thể của sự vật, hiện tượng, quá trình hay con người và tổ chức của con người. Đối với suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của cán bộ, đảng viên, từ suy thoái về mặt này dẫn đến hay tất yếu sẽ kéo theo sự suy thoái mặt khác, làm hư hỏng, làm biến chất cán bộ, đảng viên và làm hỏng mọi việc của cá nhân và tổ chức của họ. Hiện nay, sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống biểu hiện tính chất, mức độ khác nhau, diễn ra ở các đối tượng khác nhau, từ đảng viên không giữ chức vụ lãnh đạo, quản lý – đảng viên thường, đến đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý các cấp, kể cả cán bộ cao cấp. Do đó, vấn đề đặt ra cấp bách là cần nhận diện đúng sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống đang diễn ra ở họ. Có thể nhận diện theo hai cách: Theo các mặt suy thoái và theo đối tượng cán bộ, đảng viên suy thoái.

Nhận diện suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống theo đối tượng cán bộ, đảng viên suy thoái. Đối tượng này có thể chia thành hai nhóm: Nhóm cán bộ, đảng viên giữ cương vị lãnh đạo, quản lý và nhóm đảng viên không giữ cương vị lãnh đạo, quản lý.

Nhóm đối tượng thứ nhất, sự suy thoái của bộ phận cán bộ, đảng viên giữ cương vị lãnh đạo, quản lý, kể cả cán bộ cao cấp. Đây là nhóm cán bộ, đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý có chức, có quyền, trong đó có những cán bộ, đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý cấp cao, kể cả cấp Trung ương. Thực tế cho thấy, nhóm cán bộ, đảng viên này có nguy cơ suy thoái cao và có nguy hại lớn, vì sự liên quan lớn hơn đến quyền lực chính trị, quyền lực kinh tế, quyền lực xã hội của họ. Trong đội ngũ cán bộ, đảng viên này, có nhiều người đã phấn đấu trưởng thành cùng sự nghiệp cách mạng của Đảng, được phân công giữ những trọng trách lãnh đạo và quản lý xã hội, luôn tỏ rõ sự vững vàng về lập trường tư tưởng chính trị và trong sạch về đạo đức, lối sống. Nhưng cũng có bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên do bố trí không đúng phẩm chất, năng lực, lại không chịu rèn luyện phấn đấu, dần dần rơi vào chủ nghĩa cá nhân, dẫn tới thoái hóa, biến chất. Đảng nhận định: “Đội ngũ cán bộ cấp trung ương, cấp chiến lược rất quan trọng, nhưng chưa được xây dựng một cách cơ bản. Công tác quy hoạch cán bộ mới tập trung thực hiện ở địa phương, chưa thực hiện được ở cấp trung ương, dẫn đến sự hẫng hụt, chắp vá, không đồng bộ và thiếu chủ động trong công tác bố trí, phân công cán bộ. Một số trường hợp đánh giá, bố trí cán bộ chưa thật công tâm, khách quan, không vì yêu cầu công việc, bố trí không đúng sở trường, năng lực, ảnh hưởng đến uy tín cơ quan lãnh đạo, sự phát triển của ngành, địa phương và cả nước.

Suy thoái về tư tưởng chính trị biểu hiện ở bộ phận cán bộ, đảng viên có chức, có quyền này là tự cho mình đứng ngoài sự quản lý, giám sát của tổ chức, coi thường kỷ luật, nguyên tắc lãnh đạo của Đảng, cũng như quy định của cơ quan, đơn vị; không thực hiện đúng các nguyên tắc tổ chức, sinh hoạt Đảng, có tư tưởng bè phái, cục bộ, mất đoàn kết; coi thường nguyên tắc “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”. Từ đó, dẫn tới độc đoán, chuyên quyền, đặc quyền, đặc lợi, tham nhũng, coi thường tập thể, trở thành “quan cách mạng”. Trong số đó, có người mất phương hướng chính trị, quay lại nói xấu Đảng, chống phá chế độ. Suy thoái về tư tưởng chính trị sẽ dẫn đến cơ hội về chính trị, làm phân hóa bộ phận lãnh đạo, làm tan rã Đảng, vô hiệu hóa sự quản lý của Nhà nước, làm chệch hướng đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước. Bài học xương máu về sự sụp đổ của các Đảng Cộng sản và chủ nghĩa xã hội hiện thực ở Liên Xô và Đông Âu cuối thế kỷ XX vẫn còn đó; và chỉ ra rằng, nó có nguyên nhân chính từ những mặt, những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị trong bộ phận cán bộ lãnh đạo, quản lý cao nhất.

Suy thoái về tư tưởng chính trị của bộ phận cán bộ, đảng viên có chức, có quyền còn biểu hiện ở bệnh quan liêu, xa dân, vô cảm trước khó khăn, bức xúc của nhân dân. Hiện nay, vẫn còn không ít người lãnh đạo, cán bộ cấp cao còn xa dân, không sát cơ sở, không hiểu thực tiễn, ít lắng nghe ý kiến cấp dưới, không nắm được công việc, cuộc sống của nhân dân, nên nhiều trường hợp đề ra chủ trương, chính sách của “Nhà trời”, không phù hợp với thực tế, không đi vào cuộc sống, không được “Nhà dân” đồng tình và ủng hộ.

Đặc trưng bản chất nhất của sự suy thoái về đạo đức, lối sống ở nhóm đối tượng cán bộ, đảng viên có chức, có quyền là lợi dụng chức vụ, quyền hạn để tham nhũng. Thực tiễn chỉ ra, tham nhũng chỉ xảy ra ở những nơi có quyền lực và ở những người nắm quyền lực. Xét về bản chất và trên phương diện lý luận, lẽ ra khu vực kinh tế nhà nước, ở đấy có đầy đủ cả một hệ thống cán bộ, đảng viên giữ các cương vị lãnh đạo quản lý, thậm chí được sự lãnh đạo, chỉ đạo trực tiếp nhất của các cơ quan Đảng, Nhà nước; lẽ ra, khu vực công, khu vực kinh tế nhà nước phải thực sự ngày càng vững mạnh, giữ vai trò chủ đạo, là “đòn xeo” của chủ nghĩa xã hội… thì ở đấy phải có nhiều yếu tố của chủ nghĩa xã hội nhất và phải ít tiêu cực hay ít suy thoái nhất. Ngược lại, thực tế đến nay cho thấy, khu vực kinh tế nhà nước lại là nơi có nhiều yếu kém nhất, nhiều tham nhũng nhất và sự suy thoái của đội ngũ cán bộ lại tập trung ở đây nhiều nhất. Nạn tham nhũng diễn ra với tính chất ngày càng phức tạp, thủ đoạn tinh vi, quy mô ngày càng lớn; làm hư hỏng cán bộ, đảng viên, làm thất thoát một khối lượng lớn tài sản, tiền bạc của xã hội; làm xói mòn lòng tin của nhân dân đối với Đảng, đối với chủ nghĩa xã hội; làm vẩn đục các mối quan hệ xã hội; làm băng hoại tư tưởng, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên có chức, có quyền… Như vậy, tham nhũng không phải chỉ nhìn nhận dưới góc độ kinh tế hay dưới góc độ đạo đức, lối sống, mà tệ hại hơn khi được xem xét nó dưới góc độ tư tưởng chính trị. Nạn tham nhũng đang dẫn đến những hệ lụy khôn lường, nó đang tạo ra “tự diễn biến”, dẫn đến “tự chuyển hóa” và đang bị các thế lực thù địch lợi dụng triệt để, phục vụ cho chiến lược “diễn biến hòa bình” chống phá cách mạng nước ta. Không còn nghi ngờ gì nữa, sự suy thoái đó chính là giặc “nội xâm”, là kẻ thù bên trong, tạo cơ hội cho kẻ thù bên ngoài, cho giặc ngoại xâm thôn tính nước ta, trong đó nạn tham nhũng đang là nguy cơ trực tiếp nhất, nguy hại nhất.

 Nhóm đối tượng thứ hai, sự suy thoái của bộ phận đảng viên không giữ chức vụ trong Đảng và chính quyền. Đảng viên không giữ cương vị chức trách trong Đảng và chính quyền là những đảng viên chưa hoặc không được giao các chức vụ lãnh đạo, quản lý, chỉ huy, chỉ chịu trách nhiệm cá nhân khi thực hiện các nhiệm vụ đảng viên. Sự suy thoái của bộ phận này có những điểm giống và điểm khác với đối tượng cán bộ, đảng viên có chức, có quyền nêu trên.

Sự suy thoái về tư tưởng chính trị của nhóm đối tượng này là thiếu niềm tin vào các cấp, nghi ngờ vai trò lãnh đạo của Đảng, phai nhạt lý tưởng cách mạng, dao động về con đường đi lên chủ nghĩa xã hội; không làm tròn nhiệm vụ người đảng viên. Nhiều người không thấm nhuần tư tưởng và tiêu biểu về phẩm chất: “Đảng viên đi trước, làng nước theo sau”. Trong sản xuất, kinh doanh và công tác, có đảng viên không chấp hành nghiêm luật pháp, lợi dụng hoặc cố ý làm trái chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước để làm giàu bất chính; không biết hoặc không dám đấu tranh, rất hay ngộ nhận và phụ họa theo những nhận thức, hành động tiêu cực, tư tưởng sai trái, quan điểm lệch lạc; phát ngôn sai với đường lối, quan điểm của Đảng; không làm chủ được bản thân, rất dễ bị kích động, thậm chí có người ý thức chính trị kém, bị kẻ địch lợi dụng lôi kéo.