"À ơi... Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con." Ngậm lời ru ru mẹ ngày xưa Bà đưa mẹ đến giấc trưa say nồng Để nay mẹ bế mẹ bồng Mẹ ru con cả tiếng lòng thương yêu. Lời ru bay bổng cánh diều Thân cò lặn lội mây chiều sang sông Lời ru ai đó ngóng trông Muốn về quê mẹ mà không có đò. Lời ru biết mấy đợi chờ Cha đi bộ đội từng giờ mẹ mong Thời gian con nước xuôi dòng Lời ru của mẹ ai đong tháng ngày. À ơi con ngủ cho say Làn môi chúm chím ngậm đầy lời ru. Phải chăng đó mới chính là một trong những lý do phổ quát, cơ bản nhất, lý do tạo nên cái hay, sự hấp dẫn, truyền lan, cộng cảm tất yếu mà tự nhiên, hồn nhiên toát lên từ những sáng tạo văn chương nghệ thuật đích thực như ca khúc Mẹ tôi hay sông Lam chấp chới!? - những bài tụng ca hiện đại về BÀ MẸ VIỆT NAM./. Tiếc gì một miếng trầu cay. Không mua cho mẹ để mẹ lắc lay cõi lòng. Hai trền sông Lam mòn vẹt Hai trền sông Lam gió Một chuyến đò nan sang sông đẩy đưa thân mẹ Tóc xanh tận bạc mái đầu Một đời mẹ lận đận,lận đận nuôi con Một đời đồng sâu sương muối À ơi à ơi cay đắng lá trầu À ơi mẹ hát riêng mình mẹ đau Lòng người ai thấu nông sâu Chấp Chới, chấp chới về nơi cõi hiền Chấp chới, về nơi cõi thiền Mẹ ơi sao không thương mình Lớn khôn tìm mẹ, mẹ còn nữa đâu Hai triền sông Lam bồi lở Hai triền sông Lam nhớ một cánh cò bay chênh chênh cõng bao duyên nợ phu thê nặng đạo Tam Tòng một đời mẹ lặn lội lặn lội móm sông ngập bồ hòn nuôi con lớn À ơi, à ơi cay đắng lá trầu À ơi, miệng tiếng tam tòng quặn đau Bồ Hòn ngọt chát thay cau Chấp chới, về nơi cõi hiền Chấp chới, về nơi cõi thiền Mẹ ơi, sao không thương mình Lớn khôn tìm mẹ, mẹ còn nữa đâu. Mẹ ơi, sao không thương mình Lớn khôn tìm mẹ, mẹ về nơi đâu. |