Cách tả bài văn tả cảnh lớp 5

Đề bài: Tả quang cảnh tưng bừng nơi em ở vào một ngày đầu xuân mới.Quê em ở nông thôn, ngày tết tuy không nô nức, rộn rã, ồn ào nhưng cũngtưng bừng chẳng kém gì thành phố. Những ngày đầu xuân mới ở quê em, suốtmấy năm nay vì thế mà lúc nào cũng thấy cảnh cả đất trời lẫn con người hoà hợpgắn bó thân thiết và vui vẻ lắm!Không khí xuân hầu như bắt đầu từ trong lũ trẻ tụi em vào nửa sau thángchạp. đến ngày hai tám hai chín hàng năm thì xóm làng đã vui vẻ lắm rồi! Lũ trẻcon, đứa nào cũng mừng vì được đi chợ tết, được sắm bao nhiêu đồ mới. Cònngười lớn thì mừng vì cuộc sống ngày một khấm khá hơn. Ngày tết bắt đầu dưdả.Đêm ba mươi tết, cả làng tụ họp ở nhà văn hoá vui vẻ ôn lại những thành quả đãqua và hồi hộp chờ đợi năm mới với những ước vọng tốt lành. Nhưng ngày tếtchỉ thực sự tưng bừng bắt đầu từ sáng hôm mùng một.Ngày tất ở quê em thường năm nào cũng hơi lành lạnh. Không khí buổi sángđầu năm gợi cho tất cả mọi người một cảm giác quen quen. Dù trời lạnh nhưnghình như bầu trời lúc nào cũng quang và sáng. Khoảng giữa buỏi sáng kji bữacơm thủ tục hội cả gia đình đã xong, mọi người bắt đầu kéo nhau ra đường và đichúc tụng. Ngày hôm ấy không kể người già hay trẻ, quen hay lạ,... ai ai cũnggửi đến nhau những lời chúc chúc tốt lành. Ông bà họ hàng và những người thânquen duợc ưu tiên thời gian và ưu tiên cho những cho những lời chúc trước.Xong đâu đấy lũ trẻ chúng em bắt đầu tụ lại ở đám hội đầu làng.Chỗ ấylà mộtbãi đất rộng. Giữa có trồng một cây đu rất lớn để chào người làng vad du khác.Khoảng đất còn lại bày ra bao trò chơi quen thuộc của dân gian.Những ai mê chọi gà thì chen vào giữa đám đông bên phải. ở giữa bãi, khôngbiết người làng tuyển từ đâu về rất nhiều gà chọi. Đáng chú ý nhất là những chúgà đã được huấn luyện kì công, ra trận thi đấu mà quyết tử và dũng mãnh cứ nhưmột võ tướng ngày xưa vậy.Ai mê đánh cờ thì lại chen vào phía trái. ở đó bày laliệt những bàn cờ tướng, với không biết bao nhiêu kẻ thù. Những nước cờ, nhấtlà những đường cờ thế biến hoá không lường cũng hấp dẫn không kém gì mấychú gà đang trong cựa sắc bên kia.Phía trước mặt là bãi chơi dành cho những tròthể thao khoẻ mạnh như bóng chuyền hay cầu lông. Chỗ ấy cũng tụ họp các anhchị thanh niên đang ngồi ca hát rất vui mừng.Loáng cái buổi chiều đã qua đi một ngày đầu xuân vui vẻ cũng đã hết. Lũ trẻsau bữa cơm tối lại tiếp tục họp ở bãi đất trống đầu làng cười nói nô đùa vui vẻ.Cảm giác đón xuân trên quê em thật là sung sướng. Làng quê tuy nghèo và giảndị nhưng từ lúc lến lên, chưa bao giờ em thấy không khí tết lại vắng tiếng vuiđùa hay đơn thuần chỉ vắng đi một chút nhịp sống ồn ào và khoẻ mạnh ấy.*Đề bài: Dựa vào văn bản Bức tranh của em em gái tôi, hãy miêu tả lại hìnhảnh người em gái theo trí tưởng tượng của em.Kiều phương là tên mẹ đặt cho cô em gái nhỏ của tôi. Những cả nhà tôi lạigọi nó bằng một cái tên dễ mến là Mèo. Chả là nó mải mê vẽ tranh lắm lắm nênmặt mũi lúc nào cũng lem luốc trông ngộ nghĩnh như một chú mèo con. Tôi yêuem Kiều Phương lắm! Những nghĩ lại mà thấy thật buồn vì có lần tôi đã cư xửkhông tốt với PhươngMèo mê hội hoạ lắm! Trước đây, khi chưa trở thành “hoạ sĩ”, nó cứ say xưa suốtcả ngày với đống nguyên liệu có sẵn trong nhà để chế ra những lọ bột màu làmthuốc vẽ. Hàng ngày khi chưa “tác nghiệp:, khuôn mặt mặt nó trông trắng trẻo,bầu bĩnh, với một đôi mắt đen lay láy thật dễ thương, Mẹ tôi nói, mèo đẹp nhất ởcái mũi dọc dừa. Nên lúc nào vui nó lại chỉ vào cái mũi ra vẻ vui mừng lắm.Mới mười tuổi mà tôi đã rất bất ngờ vì tóc nó đẹp, đen lánh như mun. Mái tóclúc nào cũng được bé bện họn gàng thành hai bím đuôi sam treo trên đôi vai gầymỏng.Một hôm đi học về tôi lao ngay ra vườn ổi Nhưngkhìa! Mèo đang làm gì vậy?Tôi tiến lại rồi nấp ở một góc cây. ồ thì ra con bé lại chơi trò chế những lọ bộtmầu. Trông nó có vẻ thích thú lắm, hai bím tó đuôi sam sung rung rugn cứ đưaqua đưa lại liên hồi.Thế rồi bí mật của Mèo con cũng bị lộ vào ngày chú Tiến Lê - bạn của bố đếnchơi. Nhưng thực ra phải kể đến bé Quỳnh, con gái của chú hoạ sĩ, em mới làngười phát hiện ra những bức vẽ của Mèo con chú Lê ngạc nhiên vô cùng trước"bộ sưu tập" của Kiều Phương và rồi chú khẳng định: "Con bé sẽ là một nhântài".Từ hôm đó, cả gia đình đề chú trọng tới Mỡo con làm tôi có cảm giác nhưmột người thừa. Hàng ngày cứ nhìn thấy nó mặc bộ váy mới nào là tôi lại tìmnhững lời tốt đẹp mà khen ngợi nhưng mấy hôm vừa rồi dù trông nó lung linhlắm, tôi cũng chẳng thèm quở đến. Tôi bắt đầu thấy ganh tị với đôi bàn tay cónhững ngón búp măng thon dài của Kiều Phương. và nói tóm lại tôi thấy chánmọi người.Nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ hôm cả nhà tôi cùng mèo đi nhận giải vìMỡo đạt giải nhất trong cuộc thi hội hoạ mù. Tôi sững sờ trước bức tranh cònMỡo cứ hích hích cái mũi dọc dừa vào má tôi mà tự hào lắm. Lúc ấy tôi chợtnhìn qua đôi mắt của Kiều Phường. Hình như tôi vừa nhận ra trong ánh mắt ấymột niềm thương yêu sâu sắc lắm.Mèo con ơi! Tha lỗi cho anh nhé! Anh đã trách lầm em. Từ nay anh hứa sẽ làmột người anh tốt. Và rồi trên con đường học tập, anh em mình sẽ lại tiếp tục thiđua.*Đề bài: Tả lại một loại cây vào dịp tết mùa xuân.Mùa xuân là mùa chim chóc bay về. Mùa cây cối đâm chồi nảy lộc, còn cácloài hoa thì đua nhau khoe sắc. Nhưng không phải loại cây nào cũng dễ dàngcảm nhận được mùa xuân. Thế nên mới có chuyện, loài cây kia vì ngủ quên màsang tới tận tháng ba mới đâm chồi nảy lộc. Vườn nhà em rộng, lại trồng rấtnhiều cây, chính vì thế mà, nhờ quan sát nhiều em mới biết xoan là một trongnhững nhiều cây “nhạy cảm” với mùa xuân hơn cả.Xoan rụng lá sớm, thường vào lúc mùa thu nên mấy tháng mùa đông nó khoebộ xương gầy gộc giữa trời trông như chẳng có chút gì của mầm sống cả. Thâncây mốc meo, khô và nứt nẻ. Có những đoạn nứt to, vỏ cây bị trẻ con cậy bongra từng mảng. ở mãi trên cao kia, cây không còn một chiếc lá nào, chỉ có nhữngcành khô trụi khẳng khiu đang níu giữ một vài chùm quả chín khô chưa rụngđược. Xoan đứng giữa trời đông như một cụ già không có chút nào sức sống.Thế nhưng chúng ta đâu có biết, xoan đang sống ở bên trong. Cây vẫn cungcấp lên cành nhưng sống hàng ngày để nuôi muôn triệu mầm non đang hìnhthành ở bên trong. Thế nên nếu chỉ nhìn vào hình thức thì chẳng ai có thể đoánđược cây đang chuẩn bị cho một vòng đời mới vội vã làm sao.Mùa xuân đến đầu tiên bằng những cơn mưa lất phất xen lẫn cái lạnh củamùa đông. Dân gian ta gọi thứ mưa đó là mưa xuân. Mưa ngấm vào thân gỗ vàcứ thế từ đó thân cây mốc meo khô cứng bỗng “ẩm sì”. Mưa “tưới nước cho câylàm mềm phần vỏ và thế là chỉ mấy ngày sau, xoan nảy ra không biết bao nhiêumầm lá nhỏ li ti như hạt đỗ. Mầm lá bung nở rất nhanh, chỉ vài ngày đã mọc ranăm sáu chiếc lá non thế là cây xoan đang khô héo tự nhiên mọc ở đâu ra baonhiêu ngọn mầm xanh. Những giọt sương đêm đọng trên lá biếc, sáng ra gặpnhững tia nằng màu hồng chói rọi, trông chúng như những viên ngọc nhỏ li ti.Đó là cảnh mà em quan sát được khi cây xoan ngoài vườn mới trọn một nămtrồng.Loài xoan phát triển rất nhanh. Những ngày đầu năm mới chỉ có vài cành láphất phơ trước gió như đang đón xuân rất khẽ khàng thế mà chỉ mới hơn mộttháng sau xoan đã chuẩn bị đơm hoa và chỉ hơn chục ngày sau đó, những cánhhoa xoan đã rơi lả tả đầu ngõ, ngoài sân dày như mưa bụi.Xoan và hoa xoan không cao quý nhưng nó đẹp một cách giản dị vô cùng.Hình như xoan cũng giống người: Rất nhạy cảm với mùa xuân. Và còn có mộtđiều khác nữa: Xioan sống ào ạt với mùa xuân, cũng giống như con người thíchdâng hiến cho đất nước khi tuổi đời còn trẻ, khi đang là mùa xuân đẹp nhất củacuộc đời mình.Đề bài: Em đã chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trêntruyền hình, hãy tả lại trận bão lụt khủng khiếp đó.Thiên nhiên sẽ chẳng bao giờ biết nương tay nếu chúng ta vẫn tiếp tục khôngtuân thủ những quy luật vận hành của nó. Càng bước sang thế kỷ văn minh, conngười càng phải chịu những cơn thịnh nộ kinh hồn của thiên nhiên. Sóng thần ởInđônêxia hay cơn bão khủng khiếp Catina vừa đổ bộ vào nước Mỹ tuần này rõràng là những minh chứng không gì thuyết phục hơn cho điều ấy.Một biển nước mênh mông với bao điều đáng sợ chiếm trọn mười phút mục dựbáo thời tiết của đài truyền hình. Cơn bão dù đã được dự báo trước nhưng ngườidân Mỹ vẫn phải hứng trọn một lần nổi giận của thần biển Pôdây đông. Cả mộtthành phố công nghiệp chìm trong mênh mông biển nước. Thuyền cứu hộ chạyầm ầm trong thành phố như chạy giữa mặt sông. Lác đác đây đó còn lại một vàingôi nhà nổi lên phần nóc hoặc trần. Trên đó không biết có bao nhiêu ngườiđang gào khóc dơ tay cầu cứu. Tình cảnh trông đến thảm thương. Chẳng ai cóthể ngờ được ở nước Mỹ lại có những cảnh tượng đau lòng như vậy.Nước trong thành phố bắt đầu chuyển màu đen. Nó bị ô nhiễm nặng bởi baonhiêu thứ trong đó có không ít xác người. Cả thành phố ngột ngạt trong cảnhkhông điện, không thức ăn, nước uống, không thuốc men. Tình cảnh gợi nhữngcăn bệnh hiểm nghèo dễ dàng lấn đến trong nay mai. Cả thành phố vẫn đang kêucứu còn nước thì chưa hề có dấu hiệu rút đi. Cả nước Mỹ đang ở tình trạng vôcùng khẩn cấp.Cũng may mấy ngày sau,. Nước rút và nhờ có sự nỗ lực của tất cả mọi ngườiđặc biệt là của quân đội, cảnh sát và những tình nguyện viên, nhiều người dân đãđược cứu ra khỏi vùng nguy hiểm. Tuy phải chen chúc trong những trại tậptrung nhưng họ vẫn còn may mắn hơn bao người chết đói, chết rét hay bị bão lũcuốn đi.Ôi! Còn thiệt hại về vật chất thì không thể nào kể nổi. Nhà thì đổ, ô tô bị nướccuốn trôi, đường dây điện đứt… nước rút đi nhưng cả thành phố vẫn ngập trongbùn đất đen nhánh và nhão nhoét. Hết bão nhưng bây giờ mới là lúc bệnh tậthoành hành. Đấy là còn chưa kể nỗi đau thê thảm của bao gia đình mất ngườithân. Phải có đến hơn một nửa số gia đình trong trận bão phải chịu cảnh "tan đànsẻ nghé". Sự mất mát đau thương ngày một lớn thêm không thể lấy gì bù đắp.Dù cả thế giới đang nỗ lực hết mình với tinh thần tương thân tương ái nhưng sovới những mất mát đã qua sự bù đắp ấy chẳng thấm tháp gì.Dù chỉ được nhìn thấy qua màn ảnh nhỏ nhưng tôi có thể cảm nhận hậu quả trậnbão thật là to lớn. Cả thế giới đang hướng về nước Mỹ bằng một sự cảm thôngnhưng qua đó, quốc gia nào cũng phải giật mình. Thiên nhiên không phải dễ gìnắm bắt và điều tiết được dù quốc gia ấy có thế lực kinh tế lớn đến cỡ nào.*Đề bài: Hãy miêu tả con đường từ nhà đến trường."Con đường đến trường" - cái tên nghe sao quen quá. Chẳng phải ngày nàochúng ta cũng dạo bước trên nó để đến trường hay sao? Vậy mà trong chúng ta,mấy ai đã quan tâm đến nó? Phải chăng vì nó đã quá quen. Bạn hãy thử, hãy thửmột lần say ngắm. Chắc chắn bạn sẽ khẳng định rằng: nó có nhiều điểm thú vịvô cùng.Con đường đi học của tôi dài, phẳng và uốn lượn quanh cao qua những khuphố, những cánh đồng. Đó là con đường mà mùa hè thì rợp mát bởi những bóngcây còn mùa đông thì ngạt ngào hoa sữa. Những bông hoa sữa nhỏ li ti đúng nhưnhững giọt sữa ai đó vô tình để rớt trên lá, trên cành. Vào cuối mùa thu, conđường còn rực rỡ một màu hoa điệp vàng óng ả. Những bông hoa xinh xắn ấy đãtrở thành những kỷ niệm gắn bó suốt mấy năm học tiểu học của tôi.Tôi nhớ lại mấy năm về trước khi con đường còn chưa được trải bê tông.Những hôm trời mưa, chúng tôi lội ì ọp qua những vũng nước màu đỏ gạch củacon đường dải sỏi. Dù cẩn thận nhưng đến lớp đứa nào đứa nấy ít nhiều cũng bịvương vài nốt bẩn trên áo đỏ như son. Lâu ngày bị vương nhiều, áo giặt khôngsạch được thế là chúng tôi đành phải mặc những bộ đồng phục ố vàng.Nhưng bây giờ thì khác lắm rồi. Con đường đoạn thì được trải nhựa, nhữngđoạn đi qua làng được trải bê tông. Cứ gọi là đi đến cửa lớp, chúng tôi vẫnkhông bẩn đến gót chân. Đường sạch bong. Những hôm vào mùa gặt đi trên rơmrạ, chỉ cần ngửi mùi rơm tôi đã thấy quê hương sao gần gũi và thân thuộc vôcùng.Đi trên con đường vào mùa lúa trổ, chúng tôi vừa bước tung tăng chân sáo,vừa cảm nhận hương lúa thơm thoang thoảng bay từ hai phía cánh đồng. Tôinhớ lần ấy thằng Hưng nói với tôi: Ước gì chúng mình chẳng bao giờ lớn lên thìhay nhỉ. Cứ thoả thích vui đùa rồi đi học chẳng phải lo nghĩ điều gì.Hồi ấy tôicho ý nghĩa của thằng Hưng thật nực cười nhưng bây giờ nghĩ lại, thấy nó nóicũng hay hay.Kỷ niệm tuổi thơ tôi đã trôi qua êm đềm trên con đường đến trường thânthương ấy. Đi mãi thành quen, giờ đây tôi nhớ nó đến từng chỗ nhấp nhô, từngcây cột mốc thậm chí còn nhớ con đường được ghép bởi bao nhiêu tấm bê tông.Thế là hình như giờ đây tôi với con đường đã thành hai người bạn. Chỉ tiếc rằngđường chỉ âm thầm tận tuỵ, đường chẳng bao giờ tâm sự với tôi.*Đề bài: Tả cảnh hoàng hôn quê em.Quê tôi là một làng chài ven biển. Dân chài sống lam lũ quanh năm mà vẫnchẳng dư dật được bao nhiêu. Làng hướng mắt ra đón những cơn gió biển thổivào thế nên bọn nhóc tụi tôi mới nhỏ ti mà đứa nào đứa nấy sạm đen vì nắng vàgió biển. Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui. Vớitôi, kỷ niệm sâu sắc nhất chính là được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.Chiều nào cũng vậy, tôi cùng lũ bạn bước nặng trịch trên những cồn cát đầulàng sau buổi tan trường. Cồn cát mênh mông gắn bó với cả tuổi thơ tôi trongsuốt những tháng ngày qua. Nó còn gắn với bao trò chơi bí mật của lũ trẻ conmiền biển. Nhưng hôm nay cũng vậy, tôi phải từ bỏ những cuộc chơi sớm hơnđể về giúp bố mẹ chuẩn bị bữa cơm chiều. Bố tôi đi biển cứ sẩm tối mới về. Cònmẹ toi đi làm cũng hay về muộn. Bữa cơm chiều trông chờ vào cả cậu con trailớp sáu.Tôi về nhà, cất sách vở nhưng không nấu cơm ngay. Bao giờ cũng vậy, tôi dọndẹp sân thềm trước và tranh thủ ngắm lúc hoàng hôn. Hôm nay biển xanh chỉhơi gợn sóng nhưng chỉ có dân miền biển như chúng tôi mới rõ, ở trong cái sựphẳng lặng kia, biển đang động lắm.Chả là, đó là lúc nước triều bắt đầu dângmà. Gió biển hôm nay nhẹ nhàng mát rượi. Vị mặn thổi vào khiến con mắt tôicảm giác cay cay. Biển bắt đầu nhợt nhạt vì mặt trời sắp lặn. Những tia nắngcuối cùng của một ngày không đủ tạo màu trên biển mà đủ để mặt biển ánh lênmàu trắng hơi phớt vàng nhợt nhạt.Mặt trời bắt đầu tắt nắng. Phía xa kia không phải là ông mặt trời chiếu nhữngtia nắng chói chang mà là một quả cầu rực đỏ đặt trên một cái mâm lớn màuxanh lục. Quả cầu lửa nhỏ dần rồi cứ thế rơi trụt vào trong lòng biển cả. Phíangoài khơi chi chít những chiếc tàu đang rướn mình hướng về phía làng tôi.Trong những chiếc tàu kia, có một chiếc ngày nào tôi cũng chờ cũng đợi.Bữa cơm chiều đã dọn xong vừa kịp lúc bố mẹ tôi về. Bố nhâm nhi chén rượukể câu chuyện cả ngày đi biển. Còn mẹ vừa ăn vừa thỉnh thoảng lại xoa đầu đứacon trai. Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng trìu mến như đang ngợi khen sựngoan ngoãn của con trai mình. Tôi thấy lòng ấm lại, ấm như bát cơm đầy đangnằm trong bàn tay nhỏ của tôi.“ EM HÃY TẢ QUANG CẢNH MỘT PHIÊN CHỢ THEO TRÍ TƯỞNGTƯỢNG CỦA EM.”( Các em hãy đọc thử một bài viết về một cảnh chợ xuân gần ngày Tết để có thểtưởng tượng ra một phiên chợ khác, trong trí tưởng tượng hoặc trong ...mơ).Chỉ còn vài ngày nữa, bánh xe thời gian sẽ chấm vạch ranh cuối cùng củanăm chú trâu ( KỈ SỬU 2009) khỏe khoắn, chất phác như người dân Việt ta, đểbước sang năm mới của chú cọp đầy sức mạnh oai phong và năng động – nămCANH DẦN 2010. Ở quê em những ngày này khắp nơi đều mang âm hưởngmùa xuân. Nhà nhà ai cũng muốn sắm sửa một vài thứ gì đó để chuẩn bị cho cáiTếtcổtruyềncủadântộc.Buổi chợ Tết thật xôn xao và đông vui. Người ra kẻ vào như mắc cửi.Khu chợ hình như cũng đang cuốn hút những dòng người tấp nập với những bộquần áo đủ màu sắc. Ngay từ đầu chợ, hàng loạt các nơi bán dưa hấu kế tiếpdựng lên, những quả dưa hấu xanh tròn trịa được dán một mảnh giấy đỏ hồnghình thoi dễ thương khi vào tết, trông thật vui mắt. Tiếp đến là những quầy hoagiả cùng những bông hoa mai, lan, cẩm chướng,…đầy đủ sắc màu và sắc sảo cứnhư là hoa thật. Những gian hàng này thường có nhiều người ra vào đông nghẹt.Tiếng cười, nói rộn rã khắp nơi. Ở góc chợ là một cửa tiệm bán hoa thật, cácchậu hoa đắt tiền đèu được trưng bày ra hàng đầu. Các bông hoa tỏa hương thơmngát.một số người cứ đứng ngắm,khen đẹp nhưng lại tần ngần có nên muakhông. Các cành mai vàng toàn thấy nụ là nụ,chắc là nở trúng tết đây! Đi sauvào chợ là các hàng bán quần áo- đây là nơi nhộn nhịp nhất của buổi chợ. Đủcác bộ quần áo nào là áo thun, áo sơ mi, quần bò, quần ka-ki, chao ôi mới đẹplàm sao! Mọi người vào hàng rồi chọn bộ này lựa bộ kia. Các tiếng nói trả giá cứvang lên mãi. Cuối cùng, họ cũng được chiều lòng và ra về vui vẻ. Đi vào nữa lànhững nơi bán câu đối đỏ, chúng thật đẹp và chắc chắn sẽ được treo lên cây maithì không chê vào đâu được ! Cạnh bên xe bán tranh Tết là cửa hàng bánh kẹocũng nườm nượp người ra vào. Tết đến, hầu như nhà nào cũng đi mua sắm. Họmua mọi thứ, người mua mấy cành mai, ngừơi mua quần áo mới cho gia đình,mua vài quả dưa hấu, mua bánh kẹo và đôi dép bao trẻ thơ vì họ muốn đón mộtcái Tết thật an khang và đầy đủ. Về trưa, ngừơi vào chợ càng tất nập, tiếngngười nói léo xéo, tiếng động cơ rồ rồ hòa lẫn vào nhau tạo nên âm thanh náonhiệt và ồn ã. Có lẽ đó là dấu hiệu của cái Tết cổ truyền đang cân kề.Cảnh chợ Tết cuối năm nhộn nhịp, đông vui, và dường như em đã cảmnhận đuợc cái không khí đầu xuân. Mọi vật ở quê em và cả đất nứơc đang thayđổi, đang cởi bỏ chiếc áo cũ kĩ và chuận bị khoác trên mình một tấm áo khácđẹp hơn, để đón một cái Tết cổ truyền thật vui vẻ và đón một mùa xuân ấm ápđang trở về /.Đề bài: Em hãy tả lại những cảnh đẹp và sự đổi mới của quê em.Vì hoàn cảnh gia đình em phải theo bố mẹ chuyển về thành phố sống. Vậy làmấy năm liền em vẫn chưa có dịp về thăm quê. Đến hè vừa rồi vì đạt giải Toánthành phố nên bố mẹ em thưởng cho em một chuyến về quê. Ngồi trên xe em vôcùng hồi hộp và tự hỏi sau mấy năm xa cách không biết bây giờ quê của em cógì thay đổi không, những người bạn của em ra sao có ai phải bỏ học không. Vìquê em ngày xưa nghèo lắm, rất nhiều bạn chỉ học hết cấp một đã phải bỏ học đichăn trâu.Chiếc xe đưa em từ từ rẽ phải, đường vẫn êm ru, em cứ ngỡ vẫn là con đườngcủa phố huyện nhưng bất chợt em nhìn thấy cây đa cổ thụ ở đầu đường. Ôi conđường của quê mình đây mà. Em sung sướng reo lên: Bố ơi, đường về quêkhông còn ổ gà như trước nữa nhỉ. Bố gật đầu. mỉm cười: Con đường này làm từnăm ngoái con ạ.Bất giác tôi nhớ lại cách đây mấy năm, ngày đó mỗi khi trờimưa, người dân làng tôi rất ngại ra phố huyện vì con đường sẽ vô cùng lầy lội,khó đi, có những đoạn phải dắt xe. Đi ra được đến phố thì người đã lấm lem đầybùn đất. Thế mà bây giờ con đường ấy đã được thay thế bằng một con đườngnhựa đen bóng láng. Tôi thấy người và xe qua lại có vẻ đông hơn trước rấtnhiều. Từng đoàn xe đạp xe máy nối đuôi nhau, nhìn ai cũng tươi vui hớn hở.Càng về gần làng tôi càng ngạc nhiên vì sự thay đổi đến bất ngờ. Những ngôinhà lá năm xưa giờ được thay thế bằng những ngôi nhà ngói sáng sủa đủ màusắc, đây đó còn có những ngôi nhà hai, ba tầng như ở thành phố. Trong nhà cũngđầy đủ sa lông, tủ tường và trên tường cũng có những chùm đèn đủ màu sắc. Vàđằng trước là những sân xi măng sạch bong phơi đầy lúa. Tôi nhớ trước đâyngười ta thường phơi lúa bằng sân đất cho nên dù có quét sạch đến mấy thóc vẫnđầy sạn và lúa phơi ở sân đất rất khó khô.Chiếc xe bon bon đưa tôi về đến tậnsân nhà bác trai tôi. Căn nhà lá năm xưa cũng được thay thế bằng ngôi nhà haitầng đồ sộ.Nhớ lại cách đây chỉ vài năm, làng tôi vẫn thuần nông nghiệp. Mọi thứ ngườita chỉ biết trông vào ruộng lúa, luống rau. Nhìn khắp nơi chỉ thấy những cánhđồng lúa xanh mát thẳng cánh cò bay, mở mắt họ đã ra đồng, cặm cụi làm chođến khi mặt trời lặn, sương đã vương áo họ mới trở về. Về đến nhà ai nấy lùa vộibát cơm là lên giường ngủ, chẳng biết đến xem phim, nghe ca nhạc là gì. Trẻ connhư chúng tôi cũng phải làm, cứ đi học về ăn cơm xong lại theo đàn trâu, đàn bòlên rừng. Tối về chỉ còn xếp sách vở vào cặp là đi ngủ nên chẳng mấy đứa họcgiỏi. Cuộc sống lúc đó bình yên nhưng nghèo quá.Nhưng bây giờ, tôi thấy mọi chuyện đã thay đổi, nhà nào cũng có tivi đầu đĩa.Ngay từ đầu xóm người ta đã nghe rộn rã tiếng hát từ những chiếc đài catxets, từchiếc đầu đĩa phát ra. Thôn xóm trở nên rộn rã. Và tôi nghe bác tôi kể lại cứ đếnmùa bóng đá thì xóm làng càng rộn rã hơn. Trai tráng trong làng tụ tập nhaungồi xem bóng đá. Họ xem rất vô tư vì không có cá độ như ở thành phố.Phươngtiện đi lại cũng hiện đại hơn trước rất nhiều, trước đây khắp đường làng chỉ thấytoàn xe đạp, vậy mà nay hầu như nhà nào cũng có xe máy để đi lại, có người cònđi xe máy khi ra ngoài đồng làm, họ dựng xe ở trên bờ.Tôi rất vui khi thấy cácbạn của mình đều học lên lớp 6, các bạn ấy cũng rất chú tâm vào chuyện họchành với mơ ước sau này đỗ đại học và được lên thành phố học. Tôi thầm nghĩ:Nếu sau này chúng tôi lại được học đại học cùng nhau thì vui biết mấy...Quêhương tôi mọi thứ đã đổi thay, trong bóng chiều thướt tha từng đàn trâu no trònđủng đỉnh về chuồng, đằng xa từng đoàn người gánh lúa về, bước chân thoănthoắt, tiếng cười nói râm ran.Phong cảnh ngày càng tươi đẹp hơn khi xen lẫn những cánh đồng xanh bao la,những vườn cây đầy hoa trái là những ngôi nhà xây đủ màu sắc. Xa xa, từng đàncò trắng bay trong ánh nắng vàng rực rỡ.Nhìn quê hương đi lên nhanh chóng, tôi cũng thấy rạo rực vô cùng. Tôi chỉmong học hành thật tốt để nhanh chóng trở về làm giàu đẹp hơn cho quê hương.*Đề bài: Tả lại không khí buổi trao đổi kinh nghiệm học tập ở lớp em.Giờ đây cả lớp em phải cảm ơn cô chủ nhiệm, cảm ơn bạn Hoàng, Yến Linhvà Tuấn Anh nhiều lắm. Bốn người đã thắp sáng trở lại cho lớp em niềm tự tinvà những ước mơ trong học tập. Mọi chuyện bắt đâù tư hơn một tháng trước đâykhi không khí học tập của lớp em tự nhiên trầm hẳn. Thế rồi tất cả đã đổi thay từhôm trao đổi kinh nghiệm học tập ngày hôm ấy.Không hiểu lý do tại sao từ hơn một tháng trước đây, phong trào học tập củalớp em tự nhiên xuống dốc nhanh chóng. Cô chủ nhiệm và các bạn trong lớp đềucảm thấy rất buồn lòng nhưng còn chưa biết nên giải quyết ra sao. Trong lúc cảlớp gần như chìm hẳn thì may thay còn có Tuấn Anh, Hoàng với Yến Linh - bacây tiếng Anh, Toán và Văn của lớp. Sau một tuần tìm hiểu kỹ nguyên nhân, côchủ nhiệm lớp em kết luận: lớp đang thiếu một phương pháp học tập phù hợp vàkhoa học. Thế là cô quyết định: giờ sinh hoạt cuối tuần sẽ chuyển thành buổi toạđàm học tập.Phải công nhận, từ khi lên học ở cấp hai, chúng em thấy cả phương pháp vàhình thức học tập đều thay đổi rất nhiều. Chính vì thế mà có nhiều bạn vô cùnglúng túng và đó là nguyên nhân khiến nhiều bạn trong chúng ta học hành sútkém. Hôm ấy bao băn khoăn thắc mắc trong lòng được chúng em giã bày hết cả.Cô giáo chủ nhiệm đã tận tình trả lời chi tiết từng câu hỏi khiến chúng em cảmthấy rất vui lòng. Nhưng có lẽ điều bổ ích nhất trong ngày hôm ấy là chúng emđã được nghe những kinh nghiệm học tập rất thực tế của Hoàng, Yến Linh vàTuấn Anh.Hoàng sôi nổi cho biết: "Các bạn muốn học tốt các môn tự nhiên nhất là mônToán thì phải cố gắng rèn cho mình một thói quen làm việc nghiêm túc với mộttư duy khoa học. Hãy hoàn thành, ít nhất là những bài tập đã được thầy giaođừng bao giờ ngại khó cả. Bài khó, các bạn hãy chủ động hỏi bạn bè, thầy cô.Nếu ngại thì không bao giờ các bạn thành công".Tiếp theo lúc ấy, Yến Linh lại cho chúng tôi những kinh nghiệm về học vănvà các môn xã hội, những mẹo vặt trong việc học thuộc lòng lập ý, viết văn...Tựu trung lại để học tốt các bạn phải chú ý đọc kỹ, đọc nhiều, đọc rộng. Đọckhông phải chỉ để hiểu bài học của chúng ta mà đọc còn giúp chúng ta học đượccách viết văn của họ. Đọc để mở rộng vốn từ, để *Bài viết của chúng ta phongphú và sinh động hơn lên. Muốn học tốt văn hãy bắt đầu từ việc viết ngắn nhưngphải đúng và đặc biệt không bao giờ được ẩu. Bạn nào có tính ẩu, rất khó có thểhọc được văn hay. Yến Linh nói đến đây nhiều bạn mới giật mình trong đó có cảtôi. Ngay quyển vở ghi văn, mặc dù mẹ vẫn thường xuyên nhắc nhở mà có lúcnét chữ của tôi còn nguệch ngoạc.Bài phát biểu cuối cùng là của Tuấn Anh, một cây Tiếng Anh của lớp. Thúthực để học tốt môn ngoại ngữ Tuấn Anh nói, các bạn cần nhất là sự tự tin vàchăm chỉ. Tâm lý ngại học tiếng nước ngoài khiến nhiều bạn chưa ra trận đã đầuhàng. Còn nữa vốn từ của các bạn không thường xuyên được bổ sung. Vì ngayphần từ vựng cô cho trên lớp, chúng ta cũng không tự tập viết thường xuyên.Ngữ pháp tiếng Anh dù dễ hơn tiếng Việt nhưng nếu không chú ý, các bạn cũngrất dễ bị nhầm. Nhiều bạn học tiếng Anh mà cứ ngỡ như mình đang ghép câutiếng Việt...Buổi trao đổi hôm đó kết thúc vào lúc quá trưa nhưng chúng em chẳng ai thấyđói và mệt cả bởi ai cũng được cởi mở về mặt tinh thần. Quả đúng như lời côchủ nhiệm: "Để học tốt ai cũng phàỉ đi từ những phương pháp nhất là phươngpháp phù hợp với mình". Và điều chúng em mừng nhất là ngay sau đó khônglâu, lớp em đã trở lại tốp đầu trong phong trào học tập của trường.*Đề bài: Tả lại một buổi lao động của trường em.Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: "Vì lợi ích mười năm phải trồng cây, vì lợiích trăm năm phải trồng người". Lời căn dặn của Bác đến tận ngày nay vẫn đượccác thế hệ con cháu nối tiếp noi theo. Trường của em là một ngôi trường mới,mọc lên trên một nền đất rộng. Ngôi nhà ba tầng đẹp đẽ nhưng lại chưa có câyxanh. Chính vì thế mà mùa xuân trước, trường em đã tổ chức một buổi lao độngtrồng cây nhằm tạo cảnh quan xanh sạch đẹp cho trường. Buổi lao động đầy ýnguĩa với khí thế vui tươi đã để lại trong em một ấn tượng khó phai.Theo kế hoạch của nhà trường, mỗi lớp chúng em được giao trách nhiệmtrồng và chăm sóc một chục cây xanh. Bồn cây của lớp nào đẹp và xanh tốt nhấtsau một năm sẽ được nhà trường khen tặng và gắn biển đề kỷ niệm. Lớp emhưởng ứng ngày tết trồng cây hào hứng, sôi nổi vô cùng. Bạn Hoài Anh vui vẻđừng lên xin phép cô chủ nhiệm rồi phân công nhiệm vụ cho từng tổ, tổ lại phâncông đến các bạn đội viên. Bạn thì xin được mang cây, bạn mang dụng cụ, ngườithì mang bình tưới nước, bạn mang phân bón..Sáng hôm nhà trường tổ chức lễ ra quân, lớp em cùng hơn hai mươi lớp khácxếp hàng thẳng tắp nghe thầy hiệu trưởng nói về ý nghĩa của việc trồng cây. Saukhi nhận nhiệm vụ, chúng em toả đi những khu vực được giao. Hoài Anh nhanhnhảu, nhiệt tình và gương mẫi ra tay trước. Bạn cuốc liền một mạch để tạokhuôn hình cho hố cây thứ nhất. Thế là, cứ như vậy, cả lớp chia nhau cuốc đủmười hố trồng cây. vừa cuốc đất, các bạn nam vừa vui vẻ trêu nhau. Có bạn còncao hứng đọc bài ca vỡ đất. Đến lượt các bạn nữ nhanh tay tra phân bón lót chocây. Các bạn chu đáo thật. Trước đó một ngày các bạn còn cử nhau đi hỏi côgiáo dạy sinh để chọn lượng phân vừa đủ tránh cho cây khỏi chết.Khâu chuẩn bịđã xong, bọn lớp trường mời cô chủ nhiệm đặt trồng cây trước nhất. Cô chọnmột cây bàng rất nhỏ, đặt xuống hố cây rồi nói: Hôm nay cô trò mình trồng câybàng này, có lẽ phải đến lúc các em đã ra trường nó mới cho tán được. Lúc ấy,trong những ngày hè, thế hệ sau của các em sẽ được hưởng những tán bàng mátrượi. Các em biết không. Đó chính là cái lợi ích mười năm mà ngày xưa Báckính yêu của chúng ta đã dạy.Rồi cô vón đất thật nhỏ, vun vào gốc cây.Chẳngmấy chốc, hàng cây của lớp em đã được trồng xong. Một hàng dài đủ loại, bàng,sấu, bằng lăng, hoa sữa,... các gốc cây được tưới nước cẩn thận cho đủ ngấm rồicác bạn mới ra về. Trong lòng các bạn hôm ấy ai cũng vui tươi phấn khởi.Mới đó mà một năm học đã đi qua. Hàng cây lớp em trồng đã tốt và xanhmướt. Lớp em cũng rất tự hào khi được nhà trường chọn một cây hoa sữa để gắnbiển đề kỷ niệm. Thời gian vẫn trôi qua, hàng cây trước lớp đã trở thành một kỷniệm không phai đối với mỗi bạn lớp em. Bây giờ chúng em đã hiểu rõ hơn lờidạy của Bác ngày xưa có ý nghĩa biết nhường nào.*Đề bài: Viết thư cho bạn, tả lại cảnh đẹp của trường em.Hùng thân mến!Dạo này cậu có khoẻ không? Mình nhớ từ lần về quê ấy đến giờ có lẽ cũng đãđến một năm. Chắc cả cậu và quê mình đổi thay nhiều lắm. Cậu cho tớ gửi lờihỏi thăm tới tụi bạn cùng quê mình nhé. Hùng à! Tụi mình vừa mới chuyển ratrường mới đây. Ngôi trường cũ đã bị phá rồi. Trường mới đẹp và trang trọnglắm.Trường mới của chúng mình được xây trên một khu đất rộng gần quốc lộ.Trường gồm hai khu chính: khu lớp học và khu hiệu bộ, chưa kể khu nhà xe vàkhu tập thể của cán bộ giáo viên. Nhà hiệu bộ với các phòng bạn được thiết kếhiện đại và sang trọng, có phòng vi tính, phòng thí nghiệm và thư viện, lúc nàocũng luôn sẵn sàng chào đón các bạn học sinh yêu tri thức và khoa học. Khu lớphọc có hai dãy nhà cao tầng nằm đối diện nhau với gần bốn chục phòng. Phònghọc nào cũng gọn gàng ngăn nắp và được trang bị khá đầy đủ tiện nghi.Nhưng cậu biết không, điều mà bọn mình cảm thấy hài lòng nhất ở khu trườngmới là tổng thể khuôn viên thẩm mỹ. Khách đến trường, sau khi bước qua cổngchính sẽ cảm thấy rất ấn tượng khi được chiêm ngưỡng khu công viện củatrường mình. Đó là một tiểu khu hình tròn được tạo bởi những bồn hoa và nhữnghàng ghế đá. Khu công viên được bác lao công chăm sóc rất tận tình nên chẳnglúc nào thiếu vắng sắc hoa. Sân trường mình không giống như những trường bêncạnh. Phần lối đi thẳng vào khu hiệu bộ được dành cho đủ lớn, còn lại được chiathành những hàng thẳng tắp trồng toàn cây xanh. Đây thật sự là một ấn tượng rấtriêng của trường mình. Chẳng thế mà, mỗi khi tập trung, chúng mình lại có cảmgiác như đang được ngồi dưới những gốc cây râm mát.Sâu vào bên trong, trước đại sảnh của khu hiệu bộ là hai hàng cau vua thẳngtắp dang vươn mình lên cao. Phia dưới điểm đều những bồn cây cảnh được cắttỉa tỷ mỷ trông rất đẹp. ấn tượng nhất là dù ở ngay giữa thủ đô nhưng trườngmình vẫn trồng được hai cây mai tứ quý. Đến mùa xuân chắc chúng mình sẽ códịp ngắm những cánh mai vàng ngay giữa thủ đô. Trồng xen giữa hai bồn câycảnh ven đại sảnh là hai cây lộc vừng khá lớn. Vào mùa này cây lại rải xuốngnhững chùm hoa đỏ tía trông thật là đẹp mắt.Thế đấy Hùng ạ! So với ngôi trường cũ của mình, nơi mà cậu đã có dịp tớithăm thì ngôi trường hiện đại đẹp hơn gấp mấy lần. Những gì mình kể cho cậuhôm nay cũng chỉ nói lên được phần nào cảnh ây. Mình tin chắc rằng khi nàocậu đến thăm, cậu sẽ thấy trên thực tế nó còn hấp dẫn hơn. Từ khi ra trường mớiphấn khởi tụi mình càng học tập tốt hơn. Mà năm nay, tớ cũng sẽ đi thi học sinhgiỏi môn Toán cho trường Hùng ạ!Thôi! có lẽ trong một thời gian ngắn ngủi mình không thể kể cho cậu nghenhiều hơn những điều thú vị của trường mình. Trước khi dừng bút, mình chânthành mời cậu ra thủ đô lần nữa thăm mình và bố mẹ. Mình hứa, ngày đó mìnhsẽ là tình nguyện viên đưa cậu đi thăm khắp ngôi trường mới. Thôi chào cậunhé. Chúc cậu ngày càng học giỏi hơnBạn thân* Văn tả dòng sôngCon sông Mã chảy qua quê hương em. Dòng sông đẹp như một dải lụa đàovắt ngang lên tấm áo xanh mướt của những bãi ngô. Nó đã gắn bó với tuổi thơấu của em, làm ấm lòng biết bao trái tim bé nhỏ. Ôi ! Con sông thân thương !Xa xa, dáng nằm của con sông Mã uốn khúc quanh co với thế đứng hiênngang như rồng cuộn hổ ngồi ngàn năm hiện lên ấm màu hoài niệm. Có lẽ mặtsông nước chảy trong xanh . Ánh bình minh vàng chan hoà trên mặt sông ấmáp. Những đám cỏ non còn ướt đẫm suơng đêm, ngơ ngác trong giấc mộng ngọtngào . Từng đoàn thuyền giong buồm thả lưới đánh cá. Những tiếng hò, tiếnghát vang lên xáo động cả mặt sông. Trông kìa, các em bé té nước cho nhau cườinhư nắc nẻ. Chúng bơi lội, chúng lặn ngụp như những chú cá heo. Sông dịudàng ôm chúng vào lòng như một người mẹ. Sông chảy giữa những bãi ngô , bãimía xanh ngắt. Tiếng sóng vỗ ì oạp vào bờ, như hát, như reo vui hco chúng em.Hai bên bờ, các cô các bà đem chăn màn ra giặt ra phơi, mồ hôi ướt đẫm tấmlưnggầy...Ôi dòng sông ! Sông đẹp dịu dàng trong những ngày nắng đẹp, sông trắng xoátrong những cơn mưa bụi mùa hè. Sông đỏ ngầu, ầm ầm, tức giận chảy xiết mỗikhi nước lũ tràn về. Sông muốn cho chúng em cuộc sống yên bình.Sông ơi ! Sông hãy đưa nc về nuôi sống cho những cánh đồng bốn mùa tươitốt. Sông hãy đưa cá về nuôi sống những người dân hiền lành chất phác. Ôi dòngsông đã ôm ấp bao kỉ niệm, bao khát khao của những tâm hồn bé bỏng!Đề bài: Em hãy tả lại cảnh sân trường em trước giờ ra chơiTrước giờ ra chơi sân trường im đềm tỉnh lặng , chỉ có tiếng thầy côgiảng bài và tiếng trống chuyển tiết…Bổng một hồI trống dài vang lên tùng!tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơi đã đến .Từ các lớp học các bạn ùa ra sân như đàn ong vở tổ không khí tỉnh lặngcủa sân trường giờ đây đã được thay thế bằng tiếng cườI, tiếng gọI nhau in ỏIcủa các bạn học sinh. Như thường lệ các bạn nhanh chóng xếp thành hàng ngũngay ngắn để tập thể , từng động tác được các bạn tập đều đặn theo tiếng trốngbên cạnh đó có một số bạn đùa giởn bị thầy bắt phạt , động tác cuối cùng kếtthúc cùng vớI khẩu hiệu vang lên một cách giòn giả “ khỏe ! khỏe!khỏe!” .Bâygiờ các bạn học sinh vớI những chiếc áo trắng và khăn hoàng đỏ trên vai đã tungtăng khắp sân trường, những trò chơi như đá cầu, nhảy dây, bắn bi,….được cácbạn nhanh chống tổ chức và tham gia rất vui vẽ, tiếng reo hò cổ vủ làm náo độngcả sân trường.Những quầy bán bánh kẹo dầy nghẹt các ban học sinh. Nhưng bêncanh những họat động náo nhiệt ấy cũng có những nhóm 5,3 người tụ nhau ởhành lang của lớp trao đổI nhau về việc học tập và tranh thủ ôn bài. thờI tiếthanh hanh, vừa khô vừa nóng nên bạn nào đôi má cũng ửng đỏNhững cây dầu bóng với dáng khỏe khoắn thân trên gồ ghề , cao khoảng 5-6mét cành mọc vòng làm cho những tán cây xòe ra trông như cây dù ,cành lá sumxuê. Thỉnh thoảng những cơn gió kẽ bay qua làm lay động những cành cây dầubóng, chiếc lá bàn màu đỏ đan chao lượng trong không trung rồI từ từ rơi xuốngđất , trãi một tấm thảm màu đỏ dướI gốc cây. Nơi mà các bạn tụm ba tụm bảynói chuyện , cườI đùa . Xa xa từ những cánh cửa sổ có những bạn đang tựa cửanhìn ngắm cảnh vật thiên nhiên bên ngoài .Cả một hoạt cảnh tuyệt vờI đang diễnra trước mắt. Một hồI trống dài vang lên tùng ! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra chơiđã kết thúc, xa xa các bạn nhanh chân chạy về lớp để xếp hàng vào lớp , sau đóbài “ Trương Tùng Quân trường em” được các ban cất cao tiếng hát.Bỗng nhiêntâm hồn em dâng lên niềm vui xúc động khôn tả. Sân trường trở lạI yên tỉnh nhưtrước đây không hề có không khí nhộn nhịp sôi nổI nửa, mà chỉ còn lại tiếng rucủa gió , tiếng hót của chim trên cành cây.và rồI một âm thanh vang lên “tùng!”báo hiệu cho một tiết học mớI đầy phấn khởIGiờ ra chơi đi qua , tuy ngắn ngủI nhưng nó giúp chúng ta giảI tỏa đượcmệt mõi ở những tiết học đầu , đồng thờI làm cho tinh thần sảng khoái hưngphấn hơn để tiếp thu tốt hơn những bài học mớI ở các tiết học sau.Như ông bà ta có câuHọc không chơi đánh rơi tuổi trẻChơi không học mất cả tương lai.Quả thật giờ chơi giữa buổi học là một trận mưa rào giữa ngày hè nắng nóng.Đề bài : Tả một đồ vật trong nhà mà em yêu thíchĐố các bạn ngồi học mà không có bàn được đấy. Chắc chắn sẽ chẳng có aicó thể ngồi như thế đâu nhỉ? Chính vì lẽ đó mà vô tình chiếc bàn đã trở nên thânthiết với học sinh chúng ta. Tớ cũng có một chiếc bàn học đấy, các bạn có muốnbiết về bạn ấy không?Vì tớ có rất nhiều sách vở nên bố mẹ tớ đã chọn mua cho tớ một chiếc bànhọc thật to. Bàn ấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn đượclàm từ gỗ xoan đào, khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗnôổilên thật giống với những dải lụa. ngoài ra, bạn bàn của tơớcòn đợc đánh vécni bóng loáng, trông rõ đẹp. Mặt bàn rất láng và phẳng, có màu nâu nhạt hơinghiêng về phía tớ ngồi. Bàn có bốn chân, chống đỡ bốn góc, mỗi chân có bốncạnh, phần trên ăn vào bốn gọc, kéothẳng như thả dọi xuống mặt đaats. Cáccạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng một nửa phầntrên khiến cho cái bàn thanh thoát hẳn lên.Không những thế, bạn cò giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăncủa bàn. Mỗi ngăn đều được phân chia rất rõ ràng, chínhvì thế mà tớ chẳng baogiờ sợ nhậm ngăn này với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở củasách. Hai ngăn ở giữalà nơi cư trú của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ đểnhững loại sách tham khảo và các loại truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn có mộtngăn kéo rất thuận tiến, tớ thường để những bài kiểm tra và giấy tờ quan trọngvào trong đó. Mỗi khi về đến nhà, nhìn thấy baànlà tớ lại muốn ngồi học luôn.không chiỉcó bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh beê tớ và bàn là bạn ghế.Baạnấy cũng được tạo neê bởi gỗ và có bộ quần áo y trang bàn, trông hai bạn ấythật ngộ nghĩnh! Baànluôn giúp tớ ngồi học mọt cách thoải mái, vào mỗi buổisáng tớ vừa học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vờng và nhìn nhữngtia nắng sớm dịu dàng chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ.Chính điều đó đã tạo cho tớ một cảm hứng để học tốt hơn!Trải qua đã năm rồi, bàn và ghế - ngời bạn thân thiêếtcủa tớ, giúp tớ đạtnhững danh hiệu học sinh giỏi và dù cho có lớn lên, có học cao hơn nữa thì haibạn ấy sẽ luôn là người bạn giúp tớ đi tới những chân trời mơ ước.Đề bài : Tả một cây ở sân trường của emChắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỷ niệm về mái trướng,thầy cô và bè bạn, với tôi kỷ niệm ấy gắn với cây bàng ở sân trườngCó lẽ, không bao giờ tôi quên được hình ảnh về cây bàng này. Từ xa nhìnlại, cây bàng như chiếc ô xanh kỳ lạ. Rễ cây nổi lên mặt đất như những con rồngđang uốn lượn. nhưng đệp nhất vẫn là lá bàng. những ngày cuối đông lá bàngchuyển từ màu lục già sang màu vàng rồi chuyển sang màu đỏ thật lộng lẫy,không sót một chiếc lá nào. Bây giờ, cây bàng nổi bật với những chiếc lá đỏ nhưđồng giữa bầu trời lạnh lẽo mùa đông khiến ta cảm thấy ấm áp. CHỉ cần một cơngió nhẹ thoáng qua đã làm chiếc lá bàng rơi xuống. Lúc ấy, trông những chiếc lábàng thật giống những chiếc máy bay., rơi đột ngột từ trên cao xuống bị gió thổilàm cho lảo đảo, lảo đảo mấy vòng rồi cuối cùng đã hạ cánh xuống mặt đất.Những chiếc máy bay hạ cánh trồng lên nhau như một chiếc thảm rực rỡ khiếncho những cành bàng trở nên trơ trụi. Để rồi màu xuân đến, lộc non tràn đầy trênnhững cành khô khốc ngày nào. Những lộc non ấy xanh biêc một màu xanh đếnkỳ lạ, xanh tươi đẹp đến nỗi người vội vã đến mấy cũng phải dừng lại đôi chútđể ngắm lá bàng. Vàa dường như trog mỗi cành lộc non như ẩn chứa cái gì đóvô cùng mạnh mẽ, một sức sống mãnh liệt, tràn đầy sức sống. Đến mùa hạ, lábàng đã rắn rỏi hơn cả, chiếc lá to dần lên thật dày, xanh um mát rượi. Ánh sángxuyên qua giờ chỉ còn làmàu ngọc bích. Chính vì lẽ đó mà chúng em rất thíchđược ngồi dưới tán lá bàng đọc truyện, chơi nhảy dây, đá cầu… Mùa thu đến,hoa bàng đã nở rộ xinh xinh như những ngôi sao tí hon rồi dần trở thành nhữngquả bàng vàng ươm, thơm lừng và ngọt lịm, nhân ăn bùi bùi như lạc.Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã năm năm rồi, sắp phải xa mái trườngtiểu học Cát Linh yêu dấu, sắp phải xa bạn bè xa cây bàng nhưng có lẽ suốt đờinày em sẽ không bao giờ quên và mãi khắc ghi vào trong tim hình ảnh cây bàngvới những kỉ niệm bạn bè của thuở nào.Đề bài : Tả cây cối.Ở sân trường em trống rất nhiều cây bóng mát, nào là cây bàng,cây đa.Nhưng đối với em đẹp và lộng lấy nhất vẫn là cây phượng vĩ, ở giữa sântrường. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô khổng lồ màu xanh đốm đỏ.Thân cây màu nâu sẫm, xù xì đẫm những u bướu. Lại gần, emthấy những chiế rẽ ngoằn ngoèonhư đanguốn lượn trênmặt đất.Láphượng thay đổi theo từng mùa trong năm.Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ranhững cành khẳng khiu như những bàn tay gân guốc đang ngửa xin chút gìcủa thời gian. Xuân sang, những giọt mưa phùn đã đánh thức các mầm non béxíu. Chỉ sau một đêm, phợng đã khoác lên mình một chiếc áo mới màu xanhtuyệt đẹp. Từ lúc lá mơn mởn đến lúc kết nụ chẳng lâu là mấy. Nụ phượngđẹp lắm: bé bé xinh xinh như các cúc áo kết từng chùm trắng xoá. Xuân qua, hèvề, phượng bắt đầu nở hoa. Mỗi bông phượng có năm cánh mỏng, màu đỏ rực.Hoa phượng có mùi hương chẳng giống loài hoa nào, một mùi hương màchỉ đám học trò chúng em mới hiểu. Vào những ngày hè oi bức, còn gì thúvị hơn khi được vui đùa cùng đám bạn dưới gốc cây râm mát này cơ chứ! Chúngemthường kể chonhaunghenhững câuchuyện tuổi học trò.Mấy đứa nghịch ngợm thìlấy nhị phượng chơichọigà, đứa thì thách những cánh phượng làm thành chú bướm xinh ép vào trang vở.Cây phượng đẹp nhất vào tháng năm, lúc đó cả cây phượng nở tung ra một màuđỏ rực thắm giữa bầu trời xanh thoáng đãng. Khi ấy, phượng mang một sắc tháithật kiêu sa, dễ thương. Chúng em ngước nhìn lên cây phượng,bỗng thốt lên một câu: Ôi! Đẹp quá! Đẹp quá! Hết mùa hoa phượng tàn dần.những cánhphượng rơilả tả,lúc ấy cả sântrường tựa như trải lêtấm thảm nhungkhổng lồ màu đỏ. Trên những cành phượng đã xuất hiện những quả phượng dàinhư quả bồ kết, khẽ đung đưa trước gióĐề bài : Tả cảnh khu vườn vào mùa xuân.“Én có gì lạ, báo mùa xuân sang.Nắng có gì lạ, mà cánh hoa hồng tươi”Tôi nhẩm lại lời của một bài hát thiếu nhi về mùa xuân.Nhìn qua khung củasổ , Tôi thấy khu vườn nhà tôi đang bước vào xuân. Ôi, mùa xuân xinh đẹp đãvề với khu vườn nhà tôi. Toàn khu vườn như được phủ một lớp khăn voan trắngmỏng bởi vì mưa xuân như rây bột trên cành cây và kẽ lá. Trong cái tiết trời ấmáp, Cây cối đua nhau đâm trồi nảy lộc, đơm hoa khoe sắc. Mới sáng ra, vườn tôiđã rộn rã tiếng chim: Tiếng lích tích của mấy chú chim sâu đang thoăn thoắtchuyền cành. Tiếng ri ri của mấy chú sẻ đồng đang vui vẻ cùng nhau đón chàomột ngày mới. Hình như, đất trời như rạo rực hẳn lên vì khí trời ấm áp của mùaxuân đã xua đi cái u ám của những ngày đông giá rét, vạn vật và cây cối trongvườn như được hồi sinh. Những mầm non xanh tươi, mập mạp của cây bưởi đầunhà đua nhau bung ra, khoe với đất trời những bộ quần áo mới. Chúng vui vẻ vìđã trút bỏ được cái tấm áo bông cũ kĩ, nặng nề mà mặc suốt mùa đông. Mấy câycam nở hoa trắng xóa, hương thơm dìu dịu đưa tận vào trong nhà. Một cơn giónhẹ thổi, vài chiếc lá đào còn xót lại cuối cùng lìa cành rơi theo chiều gió.Những cánh hoa cam rụng trắng đầy cả gốc. Ở phía kia là bụi chuối tiêu, tán láto như tấm phản, đang đâm bi . Bi chuối tím đỏ như một búp sen, cố nhoàimình ra khỏi mẹ để hít thở khí trời.Ở cạnh ao là cây dừa thật cao lớn, lá nhưnhững thanh gươm, khi gió lên, đua nhau khua xào xạc. Cây đào trước cửa thinhau trổ hoa. Những cánh hoa phơn phớt hồng, mỏng tang bay lả tả theo chiềugió. Tôi ra vườn, hít khí trời sảng khoái. Ngước nhìn bầu trời xanh, lắng ngheđất trời như đang cựa mình. Em thấy lòng mình vui phơi phới.Ôi, Càng ngắm khu vườn nhà em, em càng thấy thêm yêu ngôi nhà nhỏcủa em. Em thầm nhủ, dù mai này có đi đâu xa em vẫn nhớ những phút giây êmả của khu vườn nhà em vào mùa xuân.Đề bài : Tả cơn mưaBuổi trưa hôm này thật nóng bức, mặt trời như muốn thiêu đốt mọingười. Bỗng mây đen từ đâu kéo đến ùn ùn, báo hiệu một cơn mưa sắp đến.Mặt trời như bị những đám mây đên kia nuốt chửng. Gió thổi ào ào, cànhcây nghiêng ngả cặn mình. Những dây quần áo kêu kẽo kẹt, kẽo kẹt. Nhữngchiếc lá rơi xuống như hàng nghìn cung tên nhắm thảng vào người đi dưdờng.Bụi bốc lên mù mịt làm che tầm mắt người đi đường. Tồi gió lặng dàn, được vàiphát thì mưa bắt đầu rơi từng hạt nặng trĩu. Mưa rồi, mọi người vội vàng cầm ôlấy quần áo đang phơi dở cho vào nhà. Mấy chiến binh đánh trận giả hô hào rútlui quân về nhà. Trên đường, mấy người đi bộ trú tạm ở những chỗ nhà nghỉnhỏ, còn những người đi xe thì có người thì dừng lại ở một gốc cây để mặc áomưa, có người thì phóng xe thật nhanh về nhà. Mưa ào áo đổ xuống như thác đổ,lộp độp vào mái nhà, rào rạt vào hàng cây, lách tách vào bàn ghế, bếp ga cứphập phùng mãi như muốn tắt lửa. Mưa cứ kéo dài cho đến tận sáng thì tạnh.mặt trời bắt đầu hé mở, những tia nắng mặt trời bắt đầu chiếu xuống trầngian. hàng cây ven đường được uống nước mưa đx đời. Mọi thứ trở lại như bìnhthường.Đề bài : Tả một loài hoa mà em yêu thíchLoài hoa các bạn thích là hoa gì? Chắc chắn có nhiều câu trả lời. Chị Huệtrắng muốt duyên dáng hay là chị phong lan tim tím yểu điệu? Còn với em, loàihoa em yêu thích và đẹp nhất là hoa hồng.Trước hiên nhà em có trồng một chậu hồng nho nhỏ. Hoa hồng quả khônghổ danh là nữ hoàng các hoa. Đó là cây hồng nhung. Hoa khoác lên mình bộ váyáo màu đỏ thắm, một màu đỏ thật sang. Nhưng bộ dạ hội đó còn lộng lẫy hơnvào buổi sáng, những hạt sương đọng trên cánh hoa như những viên kim cươnglấp lánh trong nắng, điểm xuyến cho tà áo thắm đỏ rực rỡ. Cây hoa chỉ ra babông nhưng bông nào bông nấy đều đẹp mê hồn. Ba hông hoa như ba nàng côngchúa xinh đẹp, kiều diễm. Những cánh hoa chắc là đẹp nhất. Lớp lớp cánh hoanhư những bậc thang. Cánh hoa thật mịn màng, mượt mà như tơ lụa đỏ thắm,chúng kết vào nhau tạo nên bông hồng duyên dáng. Đường nét từng cánh hoathật uyển chuyển, đó là tuyệt tác của bông hồng, là một sự kì ảo vô hình thu hútngười ngắm. Nhị hoa màu vàng thật hợp với dáng vẻ sang trọng của hồngnhung. Đầu nhị có đôi chút phấn trắng như hạt cát vàng nhấp nhánh. Thân câychắc chỉ to và dài bằng cái đũa. Thân hoa có gai, những cái gai bé nhưng nhọnbảo vệ cho ba nàng công chúa Hồng trẻ đẹp. Mờy chiếc lá nhỏ nhỏ, xanh đậm,sờ cưng cứng, ram ráp.Chà, thế mà nhanh thật! Mới ngày nào, các bông hoa chỉ là nụ hồng e ấp,nhỏ xíu, thế mà bây giờ những cánh hoa đã xòe ra giỡn với gió. Mỗi khi đi họcvề, em thường ra chỗ cây hồng để thưởng thức hương thơm ngọt ngào đó. Emnhắm mắt lại và thả mình theo những cánh hoa. Nó dắt em đến một thế giới kỳdiệu. Ở đó, có ba nàng tiên đi cùng em vào khu vườn đầy hoa đó. Đó là vươngquốc kỳ ảo với muôn vàn điều mới mẻ. Một thảm hoa rực rỡ hiện ra trước mắtem. Trên bầu trời là những đám mây bồng bềnh trôi, trong ánh mặt trời rực rỡvà muôn màu muôn vẻ của bảy sắc cầu vồng. Một làn gió nhẹ thoảng qua làmrung cánh hoa... Tất cả đều hấp dẫn vô cùng. Tiếng xe máy nổ ròn ngoài cổng,làm êm quay lại với hiện tại, xua tan đi nỗi mệt nhọc, lấy lại tinh thần. Đâu chỉcó em thích hồng nhung, còn mấy chú bướm nữa. Chúng suốt ngày đến thămhoa. Và ba tiểu thư cũng vui với chúng. Có chú bướm vàng điểm đen trên cánhlúc nào cũng bay vòng quanh bông hoa rồi lại đậu xuống. Thật là buồn cười!Em yêu quí hồng nhung lắm. Em vẫn thường tưới và chăm sóc nó. Câyhồng đã giúp em nhận ra một chân lý giản dị trong cuộc sống: vẻ đẹp luôn đicùng với gai. Cũng như cuộc đời của mỗi người có nhiều lúc tốt đẹp và cũngkhông ít lúc gặp khó khăn mà ta luôn phải vượt qua.Đề bài : Tả cơn mưa ràoHồi này chiều nào cũng vậy, trên mảnh đất miền Đông quê em cũng àoào xuống một cơn mưa.Từ phía đông, lúc đầu chỉ có đôi ba mảng mây đen mọng nước xuất hiện.Rồi loáng cái, mây đen từ đâu ùn ùn dồn tới, che kín bầu trời. Cả một khối mâykhổng lồ vần vụ, vần vụ lao tới như muốn úp chụp xuống mặt đất. Những tiachớp loằng ngoằng kéo theo từng tràng dài lẹt xẹt, đùng đoàng vang dội. từngbầy chim táo tác bay đi tìm nơi trú mưa. Mấy chú chó đang thơ thẩn ngoài vườnchạy vội vào nhà. Gió thổi thốc tới từng đợt, từng đợt mang theo hơi lạnh.Từ xa mưa bắt đầu giăng hàng đổ xuống như một tấm phông khổng lồ mỏngvà sẫm đục chắn ngang cả một vùng trời đất. Tiếng mưa rào rào lúc đầu còn nhỏsau rõ dần, rõ dần rồi ào ào ngay trước mặt. Những nọc tiêu gỗ đung đưa, nhữngcành cà phê vật vờ trong gió trong mưa. Cành lá xùm xòa của cây bơ như cái ôkhổng lồ sừng sững che cho thân cây. Mưa hòa cùng gió, tung oành khắp nơi.Những sợi dây mưa dàn dạt quất chéo. Mưa tuôn sối xả. Mưa gõ lộp độp trên tàulá chuối. Mưa nhảy múa trên mái nhà. Mưa sủi bong bóng trên sân. Mưa gậpbăng cả vườn. Sấm và chớp hòa nhau đốc thúc cho mưa mau hơn, dày hơn.Mưa đến đột ngột và cũng tạnh đột ngột. Đang ào ạt đấy, mưa bỗng thưa đi.Rồi tắt luôn. Sau mưa cây cối như sáng bóng ra. Cỏ cây tươi tỉnh như con ngườingày nào cũng được tắm gội một lần. Nước rút rất nhanh trong lòng đất đem lạicái mát cho gốc rễ.Mưa đem nguồn nước và cái mát đến cho cây cối, cho muôn vật, cho mọingười để xua đi cái oi nồng.Đề bài : Tả cảnh cánh đồng lúa quê em vào một buổi sáng đẹp trời.Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, em cùng mẹ đi bẻ ngô. Cánh đồng quê emgần thị trấn Phủ Lỗ cách Hà Nội chưa dầy bốn mươi cây số.Cánh đồng làng em khá rộng: từ làng ra tới đường quốc lộ xa hơn một cây sốvà chạy dài theo đường quốc lộ gần hai cây số. Đất đai màu mỡ và tinh hần laođộng cần cù đã khiến đồng ruộng quanh năm xanh tươi,bốn mùa đều có nhiềuthóc, đậu, ngô, khoai…Lũy tre dày bao bọc quanh làng. Ra khỏi làng là những đầm sen. Mùa này senđang lụi nên trông đầm rộng hẳn ra. Kế đó là những ruộng lúa. Từng thửa ruộngto nhỏ khác nhau, mảnh hình chữ nhật mảnh hình thnag… Lúa đang thì con gáiđã cao quá bờ nen nhìn xa chỉ thấy một màu xanh mơn mởn liền lạt chạy tít tắp.Sau gần chục ngày mưa phùn gió bấc rét căm căm, trờ mùa đông hôm nay tạnhráo, quang quẻ và chỉ se se lạnh. Nắng vàng trải nhẹ. Gió đùa vui cùng cây lúa.Đó đây những cây bóng mát cao lớn điểm xuyết trên thảm lúa menh mông Ởmột vài thửa ruộng, lác đác đã có mấy người làm cỏ, be bờ. Mấy chú cò bayngang, màu trắng lấp lóa trong nắng.Mùa này vùng ruộng sâu trồng được lúa nhưng vùng cạn chỉ trồng hoa màu.Đậu xanh, đậu đen chạy dài theo luống. Thân cây thấp,cành lá đu dưa nhue vậychào người qua lại. Những vồng khoai lùm xùm. Nhìn gần mới thấy những dâykhoai còn nhìn xa, chỉ thấy mộ màu xanh lam hoặc tim tím của lá, tùy theo từnggiống khoai. Mấy bà mấy chị đang vun luống cho đậu, cho khoai cười nói vuivẻ. Một đnà chim sâu sà xuống vừa xới để kiếm ăn. Gần đường quốc lộ là nhữngvạt ngo cao quá đầu em. Thân cay mập mạp.Lá tỏa dài ken vào nhau. Bắp ngôbám theothaan, mỗi cây chừng hai,ba bắp. Bắp thon dài lớp áo ngoài xanhbóng,chòm râu hung hung mượt mà là còn non. Bắp mập chắc, lớp áo ngoài đãbàng bạc, chòm râu đã sẫm và hơi rũ là vừa ăn. Một bầy chim lích chích trongbài ngô. Tiếng xe ô tô ầm ì và tiếng còi xe pin pin từ đường quốc lộ vọng tới. Sựchuyển mình nhanh chóng của cả một vùng với con đường cao tốc lườm lượp xecộ ở gần đó và những căn nhà nhiều tầng đua nhau mọc lên đã dôi tới làng quê.Theo đà đổi mới của đất nước, cánh đồng quê em cũng đang thay đổi. một sựđổi thay âm thầm và mãnh lệt tỏng màu xanh mát mắt, trong từng thân lúa thânngô ngày càng mập mạp, trong từng củ khoai, bắp ngô ngày càng to chắc vàthơm ngon… Em yêu tha thiết cánh đồng quê em và tự hào về bước chuyểnmình của quê hương em.Đề bài: Tả cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.Buổi sáng trên cánh đồng quê em thật là đẹp.Nhìn từ xa, cả cánh đồng vẫn còn chìm trong màn sương đêm yên tĩnh.Không khí trong lành mát rượi.Những giọt sương long lanh đọng trên lá lúa nhưnhững viên ngọc nhỏ bé tuyệt đẹp. Đằng đông, ông mặt trời thức dậy từ từ nhôlên sau luỹ tre làng. Vạn vật đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên ngọn câycao gần đó, mấy chú chim hoạ mi hót líu lo, đón chào một ngày mới bắt đầu.Từ xa , men theo con đường làng, lác đác một vài bác nông dân đi thămđồng, vừa đi vừa trò chuyện . Thỉnh thoảng , các bác lại cúi xuống xem xét cóvẻ rất vui. Nhìn những bông lúa trĩu nặng, đung đưa theo gió, em nghĩ chắc làmùanàylạiđượcbộithu.Nắng đã lên cao. Sương bắt đầu tan. Bầu trời mùa thu xanh trong và caovút. Những đám mây trắng xoá tựa như bông, lặng lẽ trôi trên bầu trời rộngmênh mông. Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng xuộm của lúachín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúatrĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thìthầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhauchạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa, hoà lẫntrong không khí làm người ta có cảm giác mát mẻ , dễ chịu lạ thường.Ông mặt trời đã lên cao. Nắng cũng đậm dần. Người trong làng bắt đầu đichợ nhộn nhịp trên con đường xuyên qua cánh đồng. Các bà, các chị gánh ra chợnhững mớ rau thơm, những bẹ cải sớm hay những bó huệ trắng muốt… Mộtkhông khí tươi vui hoà quyện lại tạo thành một bức tranh làng quê thanh bình,yênả,sốngđộngvàđầymàusắc.Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê mình, em thấy nhữnghình ảnh ấy thân thương làm sao. Một tình yêu quê hương tha thiết dấy lêntrong lòng em. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này lớn lên xây dựng quêhương thêm giàu đẹp.Đề bài: Tả một đêm trăng đẹp.Sáng đẹp vô cùng những đêm trăng trên đồng quê. Trăng lên quá ngọn tre,tròn vành vạnh và to như cái nong con, màu vàng tươi pha sắc trắng bàng bạc.Mặt trăng ngời ngợi trên sân như mời gọi mọi người,hãy bắc trõng, bắc ghế rangồi mà ngắm trăng, mà quây quần trò chuyên.Ánh trăng trải vàng trên vườn cây khiến những tàu cau, những tàu lá chuốisáng nhễ nhại: những lá mít, lá vải, lá nhãn…đung đưa muôn ngàn vẩy vàng,vẩy bạc. Ánh trăng chảy tràn trên mặt đất làm cho côn trùng thích thú từ mọihang hốc rủ nhau bò ra say xưa ca bài ca ri ri rả rích. Mấy chú chim không ngủđược vì trăng sáng cũng líu lo ca. Đôi chim câu vì trăng mà gù gù bên ô cửatròn. Chú chó ngước nhìn trăng, sủa bâng quơ mấy tiếng gâu gâu, cái đuôi ngeonguẩy tỏ ý vui mừng. Dưới trăng hoa ngâu, hoa dạ hương hoa mai chiếu thủytrắng xóa tỏa hương nồng nàn say đắm.Trăng rằm dưới đáy ao thảnh thơi ngắm bầu trời và ngắm chính mình. Nhữngđợt sóng nhỏ vì trăng mà lăn tăn muôn ánh vàng. Đôi ba chú cá quẫy lên trênmặt nước như muốn đớp lấy ánh trăng. Quanh ao tiếng ếch nhái à uôm từng đợtcòn những chú dế ngân nga không biết mỏi.Xa xa là đồng lúa ngập tràn ánh trăng. Lúa xnah mơn mởn lao xao theo tùng đợtgió như nhảy múa dưới trăng. Dòng sông xanh vì trăng mà mơ màng, thao thức.Vạt ngô chạy dài ven bờ chia muôn ngàn cánh tay vẫy vẫy. Sông nước nhấp nhômuôn ngàn ánh vàng dịu. Con thuyền nan của ai lờ lững trên sông. Tiếng hòtrầm bổng, nhặt khoanvuts lên, tan trong ánh trăng rười rượi.Ánh trăng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió.Con người cùng cỏ cây, muôn vật cũng sáng đẹp hơn, nồng nàn và tha thiết dướitrăng.