Bài văn biểu cảm về mái trường thcs

Bài văn biểu cảm về mái trường thcs

Dàn ý

1. Mở bài

  • Giới thiệu khái quát về trường em, về thầy cô, bạn bè ...
  • Nêu khái quát tình cảm của em với mái trường, với thầy cô, bạn bè...hs có thể nêu một tình huống, một hoàn cảnh cụ thể để trình bày cảm nghĩ, khuyến khích sự sáng tạo của học sinh.

2. Thân bài

  • Giới thiệu về mái trường thân yêu của em
  • Giới thiệu về thầy cô, bạn bè qua miêu tả, kết hợp kể chuyện, tạo tình huống, hoàn cảnh sinh động để bộc lộ cảm xúc, tình cảm của em với mái trường...
  • Trực tiếp trình bày cảm xúc, suy nghĩ của em về mái trường: mái trường trở nên thân thuộc, gắn bó với em, em yêu mái trường nơi có bao nhiêu kỉ niệm tuổi thơ, nơi nâng bước em vào đời...

3. Kết bài

  • Khẳng định lại cảm xúc, suy nghĩ chung về mái trường thân yêu ...

Bài làm

Với cuộc đời mỗi người, quãng đời học sinh là tuyệt vời, trong sáng và đẹp đẽ nhất. Quãng thời gian quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người yêu ngôi trường tiểu học, có người lại nhớ mái trường mầm non. Nhưng với tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường cấp hai - nơi tôi đang học - đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất.

Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới, khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi. Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng bài ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc hay tiếng cười nói hồn nhiên, vô tư, trong sáng của những bạn học sinh. Sân trường rộng rãi, thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng chúng tôi chơi đùa.

Tôi yêu lắm sân trường này. Mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè hay cũng có thể là những buổi dọn vệ sinh vất vả mà vui không kể xiết. Cây vẫn đứng đó, lá vẫn reo vui như ngày tôi vào lớp sáu, ngỡ ngàng nhìn khoảng sân đẹp đẽ - thứ tài sản quý báu mà bắt đầu từ ngày ấy tôi cũng được "chia phần"!. Vâng, mọi thứ vẫn vẹn nguyện chỉ có chúng tôi là đang lớn lên. Thấm thoát hơn một năm đã trôi qua, giờ tôi đã là học sinh lớp bảy. Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cô học sinh trung học cơ sở để tôi được sống mãi dưới mái trường này!

Và nơi đây cũng lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ về những người thầy cô, những đứa bạn bè mà tôi yêu quý. Thầy cô của tôi luôn dịu dàng mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho tôi bao bài học quý giá. Với tôi, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người. Những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập. Tất cả là những người anh, người chị, người em thân thiết và gắn bó với nhau trong một đại gia đình rộng lớn. Mỗi khi buồn bã hay thất vọng, chỉ cần nghĩ tới ánh mắt trìu mến của thầy cô, nụ cười hồn nhiên của bạn bè, tôi lại thấy lòng như ấm áp hơn. Và tôi hiểu rằng, tuy không nói ra nhưng các bạn của tôi mọi người cũng cùng chung suy nghĩ ấy.

Ngôi trường còn ghi dấu không thể nào phai trong tôi vì những ngày kỉ niệm tưng bừng, rộn rã; những buổi liên hoan vui vẻ, ồn ào. Ngày khai trường, tết Trung thu, ngày hai mươi tháng mười một... những ngày tháng tuyệt vời lần lượt trôi đi để lại trong tôi bao nuôi tiếc về hôm qua và hi vọng về những ngày phía trước. Tôi bỗng cảm thấy lòng buồn man mác. Chỉ còn hai năm nữa là tôi sẽ phải rời xa mái trường này. Tôi sẽ lại học ở những ngôi trường mới, có những thầy cô bạn bè mới... liệu những tháng ngày đẹp đẽ có được kéo dài lâu?

Có nhạc sĩ nào đã viết: "Tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xoá những kỉ niệm dấu yêu". Thời gian trôi đi mãi mãi không trở lại nhưng có một thứ vẫn sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi, đó là hình bóng về mái trường mến yêu, là khoảng thời gian tươi đẹp được gắn bó bên thầy cô, bạn bè.

Giữa một vùng quê yên ả, nổi bật trên cánh đồng lúa xanh ngát là mái trường đỏ thắm và tiếng nô đùa vui vẻ của học sinh. Đó là ngôi trường cấp hai của em, năm nay là năm thứ 2 em theo học tại trường.

Trường cấp hai em đang theo học là một ngôi trường mới xây dựng. Vị trí của trường nằm tách biệt với khu dân cư, xa hàng quán và cũng ít nhà dân. Bao quanh trường đều là cánh đồng lúa và một con sông nhỏ chạy uốn quanh. Tuy mới được trồng nhưng các cây bóng mát đã cố hết sức mình để vươn cành nảy lộc ra hoa ra lá để che mát và làm đẹp cho khuôn viên trường. Từ bên ô cửa sổ nhìn ra bên ngoài, chúng em đã ngắm biết bao mùa lúa cấy, lúa trổ đòng thơm ngát hương sữa, rồi lúa chín vàng óng ả cả một vùng trời, có thể ngắm nhìn con sông vơi cạn lại tràn đầy. Mái trường thân yêu của em còn có lớp thầy cô, những người không quản ngại khó khăn, luôn kiên nhẫn dạy dỗ, nhắc nhở đám học sinh tuổi mới lớn rất tinh nghịch như bọn em.

Dưới mái trường, học sinh chúng em đã cùng nhau tạo nên rất nhiều kỉ niệm đẹp. Có những khoảnh khắc mà em sẽ không bao giờ quên, đó là khi học sinh toàn trường cùng nắm tay nhau nối vòng tay lớn chạy vòng quanh sân trường. Đó còn là khoảnh khắc tạm biệt các anh chị cuối cấp bước sang cấp học mới. Dù có yêu quý và muốn gắn bó với ngôi trường đến mấy cũng sẽ đến lúc chúng ta phải nói lời chia tay. Hãy để cho thời gian chúng ta còn được ở lại với mái trường sẽ là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất.

Em nghĩ rằng, bản thân mình sẽ không quá lưu luyến bất cứ thứ gì nhưng sẽ là ngoại lệ nếu đó là mái trường thân yêu - nơi có bạn bè, thầy cô và những kỷ niệm không thể nào quên.

2. Cảm nghĩ về mái trường thân yêu, mẫu 2 (Chuẩn)

Còn nhớ những ngày đầu bước vào cánh cổng trường cấp hai Phú Cát, em vừa rụt rè lại e sợ, ngại ngùng. Bây giờ em đã hoàn toàn hòa nhập, thân quen và có cảm giác gắn bó với ngôi trường này.

Em chưa từng đi tới ngôi trường nào có cổng trường đẹp như của trường em. Ấn tượng đầu tiên của em lần đầu tới trường cũng chính là chiếc cổng trường. Cổng trường khang trang, bảng tên chữ vàng sáng bóng. Hai bên cổng trường là hai cây bằng lăng tím lịm, bên trên cổng còn có giàn hoa sử quân tử màu đỏ trắng vô cùng đẹp. Trường của em tràn ngập sắc hoa, từ cổng trường vào đến bên trong sân trường, cửa lớp, trong lớp đâu đâu cũng có những bông hoa rực rỡ. Với một người thích hoa như em mái trường giống như một thiên đường. Em đã từng cố gắng liệt kê và ghi nhớ các loại hoa trong trường nhưng không thể.

Ngôi trường của em đã xây dựng lâu năm, những bức tường đã bắt đầu ngả màu rêu phong. Trên sân trường là những hàng cây cổ thụ to lớn, nền gạch đỏ bạc màu, tất cả đều in hằn dấu vết của thời gian. Nghĩ về mái trường em luôn nhớ đến thầy cô và bạn bè của em. Thầy cô đối với chúng em luôn dịu dàng, ân cần, vui vẻ và đầy nhiệt thành. Em yêu quý tất cả các thầy cô trong trường dù là thầy khó tính hay là cô nghiêm khắc. Bởi vì em biết dù thầy cô đối với chúng em như thế nào cũng đều là vì muốn tốt cho chúng em. Em không có nhiều bạn thân nhưng bạn thân của em lại vô cùng tuyệt vời. Những người bạn học cũng là bạn tri kỷ, cùng em đồng hành trong mọi quá trình học tập, có bạn bè mới khiến em đến trường mỗi ngày đều là niềm vui.

Nghĩ đến một ngày khi là học sinh cuối cấp em sẽ phải chia tay với mái trường khiến em chợt buồn vu vơ. Trong nỗi buồn ấy có chút hụt hẫng, có chút luyến tiếc và sợ rằng sẽ khó để tìm lại quãng thời gian tươi đẹp ở mái trường khi ấy.

3. Cảm nghĩ về mái trường thân yêu, mẫu 3 (Chuẩn)

Thời học sinh của bất cứ ai cũng đều có kỉ niệm, có thể là kỉ niệm với bạn bè, thầy cô hay bác bảo vệ. Nhưng chung quy lại đều là kỉ niệm dưới mái trường, mái trường cấp một đã cho em cũng như các bạn học sinh khác một kí ức tươi đẹp không có gì có thể thay thế được.

Em ra trường đã được 2 năm, em còn nhớ như in ngày bế giảng kết thúc năm học lớp năm cũng là năm học cuối cùng ở trường cấp một. Hôm ấy chúng em mặc quần áo thật đẹp, bước lên bục để nhận quà và giấy khen. Giây phút ấy em chưa nghĩ đến việc ngày mai thôi sẽ không còn được tới trường đi học, không còn gặp lại bạn bè cùng lớp, không còn học thầy cô mình yêu quý, tất cả những điều đó đến khi bước lên cấp hai em mới thấm thía.

Ở trường cấp một em như một đứa trẻ còn non nớt được thầy cô dìu dắt từng bước đi chinh phục con chữ, con số. Những người bạn mới đã giúp em nhanh chóng quên đi cảm giác lạ lẫm, ngượng ngùng trong những ngày đầu tiên đến lớp. Có bạn bè quãng thời gian học của em trở nên vui vẻ và tràn đầy tiếng cười. Dưới mái trường cấp một thân yêu em đã bao lần đi học muộn chạy vội vàng vào lớp. Cô giáo chẳng những không trách móc mà còn cười trêu em cài lệch cúc áo hay đi dép trái. Tất cả những điều đó khi lên cấp hai em đều không thể có lại được nữa. Cho đến bây giờ em vẫn nhớ từng dãy nhà học, từng hàng cọ, từng dãy cây xà cừ, bằng lăng và phượng vĩ, cả vườn keo phía sau trường mỗi năm chúng em đều tổ chức trồng cây. Em nhớ và vẫn luôn mong có một ngày em cùng lớp học ngày xưa và cô giáo được trở về trường để ôn lại kỷ niệm cũ.

Mái trường cấp một đã cho em một khởi đầu tốt đẹp và đầy hy vọng trên con đường học tập. Em luôn thầm biết ơn mái trường, biết ơn thầy cô và tất cả bạn bè đã cùng em trải qua quãng thời gian học tại ngôi trường thân yêu này.