Xuyên thành phản Diện làm sao để sống đây wordpress

View truyện: Xuyên thành vai ác phải sống làm sao

Tác giả: Y Y Dĩ Dực

Editor: Soup

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Xuyên sách , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Nhiều CP , Hài hước , Pháo hôi , 1v1

Xuyên qua lưu manh hay não bổ mỹ thụ- Thâm trầm chung tình công. Công khiết, thụ thì chỉ linh hồn khiết thôi nhé còn thân thể thì ... tác giả không miêu tả.

Văn án

Tiêu Dư An xuyên thư. Xuyên thành thiếu niên quân vương đoạn tụ trong một quyển tiếu thuyết ngựa giống. Vô cùng thê thảm, vô cùng bi thương. Vì để sống sót, hắn chỉ có thể nỗ lực.

Nhưng mà, mấy thanh niên Giáp Ất Bính Đinh gì đó ơi, mấy người muốn hại nam chính thì cứ hại, đừng có đem y đẩy tới bên người ông đây có được không???

Tiêu Dư An cảm thấy việc mình chiều chuộng sủng ái nam chính chẳng có gì sai hết, hắn chỉ đơn giản là muốn hưởng sái chút ánh sáng nhân vật chính thôi.

Tiêu Dư An: "Đừng ngược nam chính nữa!!! Mấy người không sợ chết nhưng ông đây vẫn còn muốn sống á á á!!!"

Đại khái thì đây là giai thoại về một tiểu thụ trước sủng ái công, về sau được công sủng lại, hài hước, nhẹ nhàng.

Nay tôi đắn đo trước mấy bộ, chần chừ mãi không biết review bộ nào.
Có một bộ dị giới đánh quái nữa không biết có bạn nào hứng thú không?

Còn về truyện này, các bạn đừng có nhìn cái văn án mà lầm tưởng nhé, đây là một bộ xuyên qua ngược. Ngược thảm thiết. Ngược lên ngược xuống đó. Tôi chính là vì cái văn án mà nhảy hố này. Nhảy xong không bơi ra được nữa.. mặc dù khóc một dòng sông nhưng mà theo tôi đây vẫn là một bộ truyện đáng đọc

Mở đầu của câu truyện là Tiêu Dư An. Một tổng tài ở hiện đại bị bệnh nan y không chữa được. Vậy là trong những ngày cuối đời nhàm chán đã đi đọc một bộ tiểu thuyết lịch sử. Ai dè đâu càng đọc thì tiểu thuyết lại càng theo xu hướng ngựa giống...

Tiêu Dư An có tiền, nhưng không phải ngay từ đầu đã có tiền, mà thực ra cuộc đời hắn cũng khá đau khổ, cha khốn nạn, hắn sống với người mẹ tâm thần và người em bị liệt. Năm sáu tuổi mẹ hắn đã cắt cổ tay khi hắn ngủ nên hắn bị mắc chứng không ngủ được nếu không nghe thấy tiếng hít thở bên cạnh

Rồi sau cha hắn không có con nên mới đón hắn về làm người thừa kế. Sau hắn tính sổ hết tất cả rồi thì lại bị bệnh nan y.

Tính cách của hắn khá phun tào, hay não bổ, lại có chút lưu manh, tôi chẳng thấy tí tố chất của tổng tài nào ở hắn cả

Tiêu Dư An chết rồi xuyên qua làm quân vương đoạn tụ của Bắc Quốc, là quốc gia vừa đem quân đi tiêu diệt quốc gia của Nam chính, ha ha, nguyên chủ lại còn đang có tư tưởng đem nam chính vào hậu cung chứ, vì hắn biết được kịch bản nên bắt đầu con đường đi ôm đùi nam chính, nhưng sau này hắn thật tâm coi nam chính là một người bạn. Hắn kể cho nam chính sự thật rằng hắn chỉ là một linh hồn sống nhờ ở cơ thể quân vương. Hắn tên là Tiêu Dư An...

Yến Hà Thanh thì là hoàng tử của Nam Yến Quốc. Mới đầu hắn căm thù thụ lắm. Sau bao nhiêu quan tâm lo lắng của thụ thì dần dần hắn bắt đầu yêu thụ. Đọc đến đây thì tôi thấy khá giống motip một số truyện xuyên thư

Nhưng không. Từ đây lại bắt đầu sóng gió

Thụ sống ở Bắc quốc, kết được rất nhiều người bạn tốt, gặp được những con người trung thành vì tổ quốc và hắn nhập vai, hắn bắt đầu muốn thay đổi số phận quốc gia này

Hắn cố hết sức nhưng mà sự thật thì lịch sử vẫn diễn ra như cũ, hắn không thể ngăn cản được việc Bắc Quốc bị diệt

Số mệnh vẫn khiến công quay về quốc gia của hắn

Dù yêu thụ thế nào thì hắn không thể bỏ lại mối thù giết cha, diệt quốc để mà đi yêu đương. Cho nên định trước mối tình của hai người là bi kịch

Bắc quốc bị diệt, chia rẽ bao nhiêu mối tình. Thụ bị công bắt được, muốn giữ thụ bên người nhưng Nam Yến quốc làm sao có thể để yên.

Cuối cùng. Thụ được thuộc hạ cũ cứu đi, dẫn theo thủ hạ đã phát điên vì mất nước, mất người thân, mất người yêu của mình mà sống ẩn dật ở một thôn làng yên bình, nhưng vận mệnh vẫn khiến thụ với công dây dưa với nhau.

Vì là quân vương Bắc quốc, ở giữa là quốc gia, cho nên trải qua bao thăng trầm, công và thụ dù yêu nhau nhưng không thể đến với nhau

Ngày thụ tự tử chết. Công thất vọng và đau khổ khôn cùng nhưng vẫn giữ vững niềm tin rằng thụ không phải là người ở thế giới này. Thụ chỉ là một linh hồn sống nhờ thân xác này thôi.. Công quyết tâm chờ đợi thụ trở về

Truyện này có rất nhiều nhân vật hayTừ công cho đến thụ. Mấy cp phụ

Nhất là những con người ở Bắc Quốc hi sinh vì quốc gia, đọc mà rớt nước mắt

Tôi đọc truyện này nhận ra rằng không có một nhân vật nào đáng ghét hoàn toàn, kể cả nhân vật đáng ghét nhất thì hắn cũng chỉ vì quốc gia của hắn thôi. Hắn làm mọi thứ và trung thành với quốc gia của mình

Sau này tác giả có viết một phiên ngoại cho tất cả những người chết đi sống lại ở một thế giới khác
Nhưng tôi nghĩ đó chỉ là một giấc mộng hoàng lương của thụ mà thôi

Còn về tính cách của thụ. Tôi thấy khá nhiều bình luận phê bình, nhưng tôi nghĩ không hẳn cứ tổng tài là phải trầm ổn. Nữa là người ta vừa xuyên qua. Nếu nhập vai được ngay thì mới có vấn đề..
Với tình yêu của thụ dành cho công. Tôi thấy không có vấn đề gì. Bởi vì dù sao thụ cũng chỉ là người đứng xem thôi chứ không phải là quân vương thật sự nên yêu kẻ thù của mình, theo tôi là công mới là người bị lương tâm giằng xé

Tác giả xử lý nội dung khá tốt, không nhiều lôi...

Tôi lảm nhảm nhiều quá rồi... các bạn cứ nhảy hố đi. Đảm bảo không hối hậnẢnh: cre nhà emsoup

Links: https://nhaemsoup.wordpress.com/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/

XUYÊN THÀNH PHẢN DIỆN PHẢI LÀM SAO SỐNG ĐÂY 

Nguyên tác : Y Y Dực Dực

Chủ bút : Vương Nhất

Biên tập : Nhĩ Đóa

Chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên

Văn án :

Tổng tài mắc bệnh nan y bất ngờ xuyên thư lại trở thành nhân vật phản diện, quân vương  bị nam chủ tiểu thuyết giết chết ? ! Nam chủ tiểu thuyết là hoàng tử địch quốc lúc này còn bị giam trong nhà lao….. Cảm giác cách cái chết chỉ một bước chân đó !!! Không được !!! Vì sống nhất định phải ôm chặt đùi nam chủ , cọ độ hảo cảm, không ngờ giữa họ nảy sinh tình cảm không chỉ là thù hận đơn giản như vậy ……

TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ

ĐỀ NGHỊ KHÔNG MANG KHỎI NHÀ MÌNH

CHAP 0

CHAP 1

CHAP 2

CHAP 3

CHAP 4

CHAP 5

-CHƯA HOÀN-

Name: Dương Nickname: Kem 97er ChanBaek shipper Hủ nữ già :)))))))) Vì tình yêu với boylove và yaoi mà lập ra cái WP này để nhảm xí :))))))) Chào đón các bạn đồng dâm cùng tham gia cho vui ... Nhận góp ý !!!!! Không nhận gạch đá !!!!! Xem tất cả bài viết bởi tulanhhangnong

Đã đăng Tháng Tám 23, 2019Tháng Chín 1, 2019

Đánh giá: 8.9/10 từ 585 lượt

Cùng đọc truyện Xuyên Thành Vai Ác Phải Sống Làm Sao của tác giả Y Y Dĩ Dực tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.

Hán Việt: Xuyên việt thành phản phái yếu như hà hoạt mệnh


Editor: Soup
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Xuyên sách, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nhiều CP, Hài hước, Pháo hôi, 1v1

Văn án

Bất ngờ xuyên thư, Tiêu Dư An chỉ biết thầm chửi moá mó.... Xuyên gì không xuyên, lại xuyên vào tiểu thuyết ngựa giống....Mà ngựa giống mở hậu cung, ờ, tỉnh ra chắc không đến nỗi nào ha, cổ đại nạp thiếp là quá đỗi bình thường còn gì.Nhưng mà trọng điểm là, đây là câu chyện đoạn tụ á!!!!!!Tiêu Dư An xuyên thành thiếu niên quân vương, một nhân vật vô cùng thê thảm, vô cùng bi thương. Vì để sống sót, hắn chỉ có thể nỗ lực.Nhưng mà, mấy thanh niên Giáp Ất Bính Đinh gì đó ơi, mấy người muốn hại nam chính thì cứ hại, đừng có đem y đẩy tới bên người ông đây có được không???Tiêu Dư An cảm thấy việc mình chiều chuộng sủng ái nam chính chẳng có gì sai hết, hắn chỉ đơn giản là muốn hưởng sái chút ánh sáng nhân vật chính thôi.Tiêu Dư An: “Đừng ngược nam chính nữa!!! Mấy người không sợ chết nhưng ông đây vẫn còn muốn sống á á á!!!”

Đại khái thì đây là giai thoại về một tiểu thụ trước sủng ái công, về sau được công sủng lại, hài hước, nhẹ nhàng.

Tác giả: Y Y Dĩ Dực

Thể loại: Xuyên thư, Cổ đại, Hiện đại, Hài, … HE

Tình trạng: Hoàn (210 chương + 15 phiên ngoại)

VĂN ÁN

Tiêu Dư An xuyên thư. Xuyên thành quân vương thiếu niên đoạn tụ trong tiểu thuyết ngựa giống. Thật là thê thảm, thật là bi thương. Vì thế Tiêu Dư An bắt đầu vì sống sót mà nỗ lực.

Nhưng! Những người qua đường Giáp Ất Bính Đinh kia, các ngươi muốn làm gì nam chính mặc xác các ngươi, có thể đừng mang hắn tới bên người ta không?

Tiêu Dư An cảm thấy mình sủng nam chính không sai, là bởi vì hắn muốn tắm đẫm trong ánh hào quang của nhân vật chính mà!

Tiêu Dư An: “Không được ngược nam chính!!! Các ngươi không sợ chết, nhưng ta muốn sống!!!”

Đại khái là câu chuyện xưa mà giai đoạn trước thụ sủng công, giai đoạn sau công sủng thụ. Nhẹ nhàng! Khôi hài!

Dạo đây mình chuyển sang đọc truyện tranh, xong tìm được bộ này on-going mà vẽ khá đẹp, tiểu thuyết hoàn thành rồi, lại đọc được cái review chỉ tầm 70 chương thôi, và nhận xét của bạn ấy là không ngược lắm, ngược cũng hài nên nhảy hố. Nhảy xong mình rất muốn tìm lại bạn review tranh luận nhân sinh, hỉ nộ ái ố, bi hài trong cuộc đời vô thường này.

Đụ má, như nào là không ngược, ngược cũng hài bạn ơiiii (个_个)

Nhưng mà mình tìm không được nhà bạn ấy nữa! Nên thôi =))

Nội dung: Tiêu Dư An là một tổng tài đẹp trai, ấm áp. Sau khi tự tử, hắn xuyên vào trong một cuốn sách yêu thích gần đây, gọi là “Tứ Quốc Sử truyện”.

Nguyên thân của hắn là quân vương thiếu niên đoạn tụ của Bắc Quốc, không lo triều chính, cả đời chìm trong tửu sắc cùng nam nhân hậu cung vui đùa khoái hoạt, bản tính này hắn thừa hưởng từ tiên đế đời trước. Lão cha hắn cũng một thời oai hùng mang quân diệt toàn bộ Nam Yến Quốc, nhưng diệt xong chỉ lấy tài bảo, không bình định, mặc cho Nam Yến Quốc bị nước láng giếng khác xâu xé, binh tướng oán hận, dân chúng lầm than.

Nam chính là Án Hà Thanh – hoàng tử của Nam Yến Quốc – ban đầu bị cầm tù ở Bắc Quốc, ẩn giấu tài năng chịu đủ mọi loại khinh nhục, sau này trốn thoát trở về, chiêu binh mãi mã vùng lên bình định tứ quốc, thống soái thiên hạ. Nam chính này nguyên văn yêu Vĩnh Ninh công chúa của Bắc Quốc, nhưng sau này nàng tự sát, một chút tình ý đều không thổ lộ với y, nên bắt đầu đi trên con đường ngựa giống.

Sau khi xuyên sang, Tiêu Dư An vốn là tổng tài ấm áp, đối với nam chính thương cảm, rồi bày tỏ rõ thân phận của mình không phải quân vương Bắc Quốc, âm thầm ôm đùi trợ công cho Án Hà Thanh công lược lão bà, nhưng sau nhiều nguyên nhân có ý đồ từ tác giả, trợ công của hắn dĩ nhiên không thành, mà trợ thành cái gì không cần nói cũng biết =))

Là đọc giả của “Tứ Quốc Sử truyện”, Tiêu Dư An biết rõ nhất, Án Hà Thanh là mối nguy hại to lớn thế nào với Bắc Quốc, còn tướng sĩ Nam Yến Quốc có bao nhiêu hận thù với quân đội vương triều Bắc Quốc. Nhưng cuối cùng, Tiêu Dư An vẫn làm ra hành động thả hổ về rừng khiến Bắc Quốc diệt vong. Từ đầu chí cuối, hắn chỉ xem mình là người ngoài xem vở kịch.

Nhận xét: Thực ra cảm tình với truyện này của mình tầm tầm thôi =))) Cả về tình cảm và tình tiết không có gì quá sâu đậm hay để lại ấn tượng mạnh mẽ với mình =))) Mới đọc xong nên viết tí cảm nhận chơi chơi chút thôi “3

1. Truyện dài (210 chương) T^T Như ban đầu mình lao vào đọc vì nghĩ nó chỉ chừng hơn 70 chương thôi, hóa ra edit còn không đến 70 chương. Sau đó vì tò mò với tình tiết phía sau mà đi đào QT, nhìn cái mục lục thật cmn muốn lật bàn ( ・ᴗ・̥̥̥ ) Nhưng cuối cùng cũng kiên nhẫn đọc xong.

2. Không mưu cao kế hiểm, không đấu đá ganh đua. Mưu kế đơn giản, chỉ là chút tình tiết bên lề thúc đẩy tình thú cho hai bạn trẻ thôi.

3. Tình tiết truyện này khá ổn, văn phong bình thường, hoặc do mình đọc QT đoạn hiểu đoạn không nên chưa cảm được cái hài của truyện. Tác giả xử lý tình huống ok, ít nhất là cái mong muốn SE của mình khi Tiêu Dư An là quân vương Bắc Quốc. Với thân phận này sống trong thời của Nam Yến Quốc, hắn không thể không chết. Không phải do quần thần Nam Yến Quốc ép phải chết thì cũng thẹn với những binh tướng Bắc Quốc mà chết. Kết cục này là do Tiêu Dư An gây ra, cái chết của hắn nghĩ cũng tội, nhưng để hắn sống yên bình cùng Án Hà Thanh phát cẩu lương trong thân phận này thì càng khó chịu hơn á!

Mặc dù biết rõ hắn vô tội làm theo cảm tình, nhưng hắn thương cảm Án Hà Thanh, lại chưa từng thương cảm cho những người bên cạnh mình, những binh sĩ vì hắn mà đầu rơi máu chảy, vì Bắc Quốc mà xương cốt vùi trên chiến trường.

Thực sự chưa bao giờ mình mong một câu chuyện SE đến thế. Mình đồng cảm với Tiêu Dư An, nhưng không đồng tình với cách làm của hắn nổi, dù biết chẳng có cách nào vẹn cả đôi đường trong tình huống đó. Tóm lại bối cảnh không thể xoay chuyển là Bắc Quốc và Nam Yến Quốc không đội trời chung, hai quân chủ cũng phải ta sống ngươi chết. Nhưng Tiêu Dư An vốn dĩ không phải quân vương Bắc Quốc – điều kiện tiên quyết mở màn cho chặng ngược luyến tình thâm không hồi kết của hai người này á =))) Cười dzị thôi, chứ cũng ra nước mắt lắm ( ・ᴗ・̥̥̥ ) Ngược hai người này thì không sao, nhưng mỗi lần nghĩ đến mấy nhân vật Bắc Quốc, tôi hận mẹ tác giả :v Dù Nam Yến Quốc cũng một lần bị diệt vong dưới móng ngựa của Bắc Quốc nhưng vì tác giả không viết, không quen ai nên không cảm được =)))

Nhưng yên tâm đi các mẹ, bằng một cách thần kỳ thế nào đi chăng nữa, tác giả có can đảm để hai chữ HE ở kia thì mình có can đảm lọt hố nè 🙂

Phiên ngoại là một cuộc xuyên về hiện đại, thưởng thức một cuộc sống hạnh phúc hơn cho những nhân vật Bắc Quốc từng tiêu thân tiêu quốc.

Nhưng thật lòng cảm ơn, đây không cần! “<

Vì sao?

Vì mình đã bảo văn phong tác giả đối với mình bình thường, nên đoạn này càng không để lại cho mình tí ấn tượng sâu xa nào, lướt lướt như một vị thần. Có lẽ tác giả viết đoạn này để bù đắp tâm hồn cho Tiêu Dư An, rằng những người Bắc Quốc mà hắn từng quan tâm có lẽ đang sống hạnh phúc trong một thế giới khác mà thôi.