Truyện năm tháng rực rỡ review

“Ừm, cho nên sau này ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh, được không?” Anh ôm chặt cô vợ bé nhỏ của mình.

P/s: Vậy là sau bao tháng ngày mòn mỏi chờ đợi, cuối cùng thì tác phẩm tuyệt vời này cũng đã xong. Đội ơn editor nhiều lắm ???? . Lỡ nhảy hố từ quyển 1 đến quyển 8 mà mình làm oan hồn dưới hố trông đợi hết bao ngày, may mà cuối cùng cũng có ngày hoàn thiện ????. Ai chưa đọc nhớ phải đọc ngay nhé. Hay-cực-kỳ theo đúng nghĩa đen luôn

***

Lời editor: Một số thông tin về tác phẩm từ tác giả

♪ mỗi câu chuyện có một kết thúc

♪ đã định từ trước là 10 câu chuyện, có thể sẽ nhiều hơn

♪ câu chuyện cuối cùng là về lần đầu gặp gỡ của vợ chồng Cô thị

♪ vợ chồng Cô thị 1V1, song C (sạch), tình cảm không thay đổi, tới kết cục vẫn ở bên nhau

♪ hai người sẽ có hai đứa con đáng yêu

♪ các vai phụ không chắc chắn có kết thúc tốt đẹp

***

Đầu thu, vườn hoa ven biển tại trấn nhỏ phía Nam vẫn xanh tươi như cũ. Gió biển phả vào mặt mang theo chút mát lạnh, nhưng lại khiến người ta cảm thấy sảng khoái không nói nên lời.

Tảng sáng mỗi ngày, luôn có thể trông thấy một người phụ nữ trẻ trung mặc sườn sám màu xanh nhạt tại khu vườn, sải bước trong nắng mai mờ nhạt, đi dạo ven bờ biển.

Người phụ nữ rất xinh đẹp, hiện lên phong thái của người trí thức, nhưng không phải là người trong trấn. Mọi người ở lân cận đều đoán rằng, đây có lẽ là quả phụ từ thành phố mới dọn đến đây. Bởi vì trong lúc đi dạo sáng sớm, người phụ nữ này đều dắt theo hai đứa trẻ. Hai đứa nhỏ đều xinh xắn hồn nhiên đáng yêu, khuôn mặt cực kỳ giống người phụ nữ. Ba mẹ con chuyển đến thị trấn nhỏ đã hơn một tháng, nhưng lại chẳng thấy bóng dáng của nam chủ nhân. Mọi người trong trấn nghĩ rằng, không có người đàn ông nào có thể bỏ mặc người vợ xinh đẹp và hai đứa con đáng yêu một mình ở bên ngoài, vì thế, một là người đàn ông kia là kẻ bạc tình, hai là anh ta đã chết trong thời buổi loạn lạc.

Đàn ông trong trấn ai ai cũng nóng lòng. Một quả phụ xinh đẹp như vậy vả lại còn trông có vẻ giàu sang, thật sự khiến người ta rất khó cầm lòng.

Thế là, những người đã kết hôn chỉ đành thầm ao ước, còn những người chưa kết hôn thì hăm he nhòm ngó.

Sáng nay, khi Thư Ngọc dẫn theo hai con ngồi trên bờ cát tại ven biển thì trông thấy một người đàn ông còn trẻ đứng đằng sau cô, làm sao cũng không đi.

“Xin hỏi, anh có việc gì không?” Thư Ngọc vừa cầm khăn tay lau khuôn mặt dính cát của Tiểu Giác, vừa ngước mắt hỏi.

Người đàn ông trông thấy Thư Ngọc dịu dàng dỗ dành con gái, trái tim anh ta tan chảy, đầu óc bỗng nhiên trở thành một nồi bột nhão, làm thế nào cũng không phát ra tiếng nói.

Giới thiệu

Editor: Sam Độ dài: 245 chương Thể loại: dân quốc, huyền bí, 1V1, HE. Nội dung huyền bí + hằng ngày ngọt ngào Poster: Sam

Chỉ là một câu chuyện xưa về Cô tiên sinh và Cô phu nhân.

“Này,” Cô bỗng nhiên nghiêm mặt, “Về sau em không chạy trốn nữa.”

“Ồ? Tại sao?”

“Bởi vì, một mình chạy trốn không có ý nghĩa.” Cô nhăn nhó mặt mũi.

“Ừm, cho nên sau này ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh, được không?” Anh ôm chặt cô vợ bé nhỏ của mình.

TẢI EBOOK MỚI NHẤT

Noobrom.com - Free Download ROMS for Nintendo Switch NSP, XCI, NSZ, DS, 3DS. Like page để cập nhật truyện hay Tải Ebook Truyện Miễn Phí Tài khoản VIP tải ebook không quảng cáo

Xem Hướng dẫn tải ebook về máy

Truyện năm tháng rực rỡ review
TẢI EBOOK Năm Tháng Rực Rỡ AZW3

Truyện năm tháng rực rỡ review
TẢI EBOOK Năm Tháng Rực Rỡ PRC/MOBI

Truyện năm tháng rực rỡ review
TẢI EBOOK Năm Tháng Rực Rỡ EPUB

Truyện năm tháng rực rỡ review
TẢI EBOOK Năm Tháng Rực Rỡ PDF

17 tuổi nhưng lại mang thân hình của cụ ông tuổi 80, cậu bé Ah Reum không chỉ thổi một làn gió nhẹ nhàng, hồn nhiên, đầy ước mơ của tuổi trẻ mà cả một cơn gió lạnh lẽo đầy xúc động qua trái tim độc giả với những nỗi lòng thầm kín của tuổi trẻ, với những nỗi đau chẳng kéo dài được mãi.

“Bố mẹ có tôi khi mới mười bảy tuổi. Năm nay tôi vừa tròn mười bảy. Cũng chẳng có cách nào để biết chắc tôi có thể lớn lên thành mười tám hay mười chín tuổi hay không. Điều đó không do chúng tôi định đoạt. Điều duy nhất chúng tôi biết, là thời gian không còn nhiều.”

Cặp cha mẹ có trẻ măng lại có đứa con già cỗi? Khó tin nhưng đó là câu chuyện có thật trong tác phẩm “Những tháng năm rực rỡ” của Ae-ran Kim. Ah Reum là kết quả của một mối tình vụng dại đầy lãng mạn ở tuổi 17 của bố mẹ cậu. Và khi cậu đến tuổi 17 ấy, cậu lại mang trong mình căn bệnh lão hóa sớm hiếm gặp khiến thân hình của cậu trông như ông lão tuổi 80. Dù cha mẹ Ah Reum sinh cậu sớm thế và vấp phải sự phản đối và dè bỉu của mọi người nhưng họ hết mực yêu thương cậu hơn tất thảy, kể cả khi cậu mang căn bệnh hiểm nghèo kia.

“Những đứa trẻ cứ lớn nhanh như thổi. Còn tôi thì già đi trông thấy. Khoảng thời gian một tiếng với ai đó, đối với tôi như một ngày và một tháng đối với người khác lại là một năm với tôi. Bây giờ tôi còn già hơn cả bố tôi.”

Đau khổ, dằn vặt bởi những thiệt thòi mà mình phải chịu, Ah Reum không hề tỏ ra nhụt chí hay buông xuôi mà cậu vẫn luôn giữ những khao khát của riêng mình, cho dù điều đó khó hoặc không thể nào thành hiện thực. Hành trình đến tuổi 17 của Ah Reum có thể là ngắn so với nhiều người, nhưng với cậu, phần thanh xuân bị số phận đánh cắp ấy lại là những tháng năm rực rỡ nhất trong cuộc đời cậu. Cuộc đời tuy ngắn, nhưng lại là những thước phim kỷ niệm rực rỡ sắc màu.

Truyện năm tháng rực rỡ review
[Review] – Những Tháng Năm Rực Rỡ – Ae-ran Kim

Khác với những đứa trẻ khác, Ah Reum dù mới 17 đã đánh mất đi vẻ thanh xuân ấy trên cơ thể mình. Dù cố gắng, dù tự nhủ bao nhiêu đi nữa, trong lòng em là một nỗi day dứt không ngớt về số phận của mình. Tất nhiên, em dù tỏ vẻ già dặn nhưng cử chỉ, lời nói, tâm tư vẫn chỉ 17, không hơn không kém. Nhưng cách em nói, khiến những kẻ như mình phải xót xa, phải biết trân trọng thanh xuân của mình, dù chẳng mấy tốt đẹp lắm.

Ở tuổi 17, Ah Reum đã có sự kiên cường, ý chí mạnh mẽ vượt qua bệnh tật hơn hẳn bất cứ người lớn nào. Cậu cũng có mơ ước, cũng có những khát khao cho riêng mình, nhưng vì căn bệnh, cậu phải bỏ qua nó để tiến gần hơn với sự hão huyền.

Cho đến tận những trang cuối tác phẩm, Ah Reum vẫn không hề hối tiếc về những năm tháng rực rỡ của mình, không hề oán trách căn bệnh đã cướp đi tuổi thanh xuân cậu xứng đáng được tận hưởng. Đến tận cuối cùng, cậu vẫn hạnh phúc với mọi thứ, với mọi tình cảm dạt dào như biển cả. Đó có lẽ là món quà mà cậu không cần phải đi hết cuộc đời mới tìm kiếm được. Thanh xuân của Ah Reum chẳng ảm đạm chút nào, màu tình yêu quá rực rỡ đã nhuộm hết cả quãng đời ngắn ngủi của cậu rồi.

Đọc những trang sách bộc lộ tâm tư của cậu bé, tôi không ngừng tự vấn rằng, mình đã đủ mạnh mẽ, đã ước mơ đủ lớn và đủ quyết tâm để theo đuổi hay chưa. Người ta còn không có cơ hội để làm điều đó, bản thân may mắn hơn, lại không thể làm điều đó một cách nghiêm túc. Những thứ ở hiện tại đều vô cùng quý giá, quá khứ có không tốt đẹp thì cũng đã trôi qua, tương lai còn chưa đến, sao lại phải lo lắng? Ah Reum đã dạy cho mình những bài học đơn giản như thế. Ở tuổi 17, mình đã làm gì và được gì?

Tôi cũng chợt bật khóc khi thấy rằng suốt 17 năm qua, Ah Reum chẳng thể đến trường, cậu cũng chẳng có bạn bè nào ngoài cha mẹ và người hàng xóm, và sau này là cô bé trao đổi thư bí ẩn. Cậu cũng khao khát được yêu, được trở thành người cậu muốn, được làm những điều phi thường như bất kỳ ai khác. Nhưng số phận quá nghiệt ngã đã cướp đi của cậu mọi thứ. Tôi nghĩ rằng thà rằng được trao cơ hội và không làm được hay không có cơ hội để làm được, điều nào đau khổ hơn? Tôi nghĩ tôi biết câu trả lời chính xác, và bạn cũng vậy.

Cuộc sống của tôi có thể dài hơn, may mắn hơn Ah Reum nhưng tôi vẫn chưa làm được gì cả. Tôi chán nản, tôi tuyệt vọng và chẳng thể làm gì hơn. Đến câu chuyện của cậu bé, tôi mới nhận ra rằng, tôi còn trẻ, còn rất nhiều thời gian, và tôi làm sao có thể bỏ cuộc khi mà có những người đã bị tước đi cơ hội bắt đầu.

Điều bất ngờ duy nhất trong mạch truyện này có lẽ là tác phẩm “để đời” của Ah Reum vào cuối truyện. Một câu chuyện tình của hai thanh niên 17 tuổi như cậu, nhẹ nhàng, hồn nhiên và đầy ngây dại. Đó là tình yêu tưởng tượng của chính cậu hay là mối tình của cha mẹ cậu?

Giọng văn dù già dặn nhưng vẫn rất hồn nhiên, thuần khiết của một đứa trẻ. Dẫu Ah Reum có cố “người lớn” cỡ nào đi nữa, ngôn từ của em cũng chỉ là 17, ngây ngô và thuần khiết, không lẫn vào đâu được. Đó là điều tuyệt vời mà tác giả Ae-ran Kim đã làm được.

Cốt truyện cũng không hề phức tạp, chỉ là lời kể của Ah Reum về gia đình, về quá trình chống lại bệnh tật và những câu chuyện đời tư xung quanh cậu bé. Nhưng đơn giản không có nghĩa là nhàm chán? Bạn chắc chắn sẽ phải đọc đi đọc lại nhiều lần nữa để cảm nhận hết những cảm xúc chan chứa trong mỗi dòng văn này.

Tác phẩm tuyệt vời này cũng đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên cực kỳ ăn khách và gây xao động trái tim bao người vào năm 2014 với hai diễn viên chính là Song Hye-kyo và Kang Dong-won.