Yêu và đau quá gần nhau
Sự im lặng đã hóa tổn thương Mãi tính trước bước qua không được Cố gắng say giấc quên em nhưng Thói *** chăm lo em vẫn thức Anh yêu em mãi không còn điểm dừng Sai cách yêu, cạnh em nhiều Nhạt nhẽo nuông chiều Ràng buộc bao điều Sự ích kỉ, anh chẳng nghĩ Vì anh nên em chưa nỡ đi Chuyện ai cũng thấy, mỗi anh không thấy Em chất chứa bao buồn cay!? Nên em âm thầm rời buông Anh đấy [ĐK:] Đằng sau hai chữ đã từng Là cả trời cảm xúc lưng chừng Xa em anh không vững Anh chẳng biết nơi đâu để dừng chân Sông càng sâu càng yên mà Đau càng thấu càng im Và anh từ chối tất cả Chỉ mong em một lần thứ tha Cạnh thì không quý đợi đi Tiếc nhiều khi cả đời bởi vì Vạn người chỉ có một người Hiểu và yêu những điều anh thiếu Em ơi nếu gặp nhiều nắng mưa Hãy cho anh thêm lần đón đưa Vì em quan trọng vẫn mãi hy vọng Anh sẽ đợi mong |