Hùng râu là ai

Kính tặng người có nhiều “nhất”

Ai già nhất, béo nhất, xấu giai nhất mà lại được chị em FSoft tìm kiếm nhiều nhất? Chẳng ai khác, chính là anh, Hùng râu.

Hùng râu là ai
Anh Lê Thế Hùng (Hùng “Râu”), chồng của Phó TGĐ FPT Chu Thanh Hà.

Nếu có ai đó phải bước vào thang máy lên tầng 6 HITC vào lúc 8h sáng chắc sẽ có cơ may gặp một bác trạc ngoại ngũ tuần, mái tóc hoa râm, béo ụch ịch, lầm lũi suy tư như đang tự hỏi tại sao sáng nay bà xã lại không cho mình ăn sáng!

Thoạt nhìn anh, người ta sẽ không biết gọi anh thế nào cho phải? Bằng ông thì hơi quá, vì con gái anh còn đang học tiểu học, gọi bằng bác thì trong cái công ty này chẳng thấy ai gọi nhau bằng cô dì chú bác bao giờ. Người ta truyền tai nhau cái tên giản dị – Hùng râu, chỉ đơn giản vì  ngày ấy râu anh quá rậm rì.

Có một thời Hùng râu khinh đời không thèm yêu ai, làm khổ tâm bao em gái phải ngày đêm tơ tưởng. “Hùng râu yêu ai?”, câu hỏi đốt cháy lòng cả FPT những năm 90 của thế kỷ 21. người ta phải tìm cách se duyên cho anh khi thấy anh đã bước vào cái tuổi tứ tuần, nếu không một lúc nào đó sự mất cân bằng tự nhiên có thể sẽ hủy hoại một tài năng kiệt xuất, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự sống còn của cả tập đoàn. Cũng may mỹ nhân kế đã thành công, cứu FPT thoát khỏi thời kỳ khủng hoảng chưa từng thấy. Dẫu vẫn biết rằng việc anh từ bỏ quãng đời trai tơ đã khiến bao kẻ độc thân độc mồm độc miệng tiếc thương khôn xiết. Mà đến như tôi, tuy đã có chồng, khi đọc lại điếu văn dành cho anh ngày hôm đó vẫn không nén nổi ngậm ngùi! Cũng từ đây, 2/10/1995, anh không còn râu nữa.

Nếu ai đến công ty sớm, thì còn được nhìn thấy người cán bộ lão thành cách mạng đó bước vào căn phòng 6m2 dành cho Vice Director. nếu không sẽ chẳng biết trong căn phòng đóng im ỉm suốt ngày ấy có ai, đang làm gì. Đúng là chẳng thể biết con người xuất quỷ nhập thần đó làm những gì và ở những đâu trong công ty này. Chỉ khổ cho mấy em thư ký xinh đẹp, những bông hoa tươi thắm nhất FSoft, từ tầng 1, tầng , tầng 6 môi son má phấn, nô nức hồ hởi cầm giấy tờ đến trước cửa phòng anh, rón rén gõ cửa, thấp thỏm đợi chờ.

Một phút trôi qua, 5 phút trôi qua, 10 phút trôi qua, không thấy có tiếng mời vào, đành dũng cảm mở cửa xông vào định liều mình như thể… trong đó chẳng có ai. Mà đúng là chẳng có ai cả, Hùng râu đã biến mất! Chữ ký ư? Hãy đợi đấy! Ông còn đang phải đốt nốt điếu thuốc thứ 10 trong cafeteria cái đã, chả là ở nhà bị bà xã và lũ con phong tỏa ghê quá. Xin tiền thưởng ư? Đợi đấy, ván cờ này mà ông bị thua mấy thằng oắt con thì chúng mày còn phải chờ dài cổ, mấy thằng ranh con liệu hồn, biết thân biết phận thì hãy nhường cho ông thắng ván này đi!

Truyền thuyết STCo kể nhiều về anh, tốt có, xấu có. Làm ăn thì chằng thiếu món gì, hết sấy quả khô, chế biến sữa, nổ bỏng, lại lao vào buôn bán máy tính, quản lý chất lượng chỉ vì chót ôm mối hận ngàn năm “người FPT chúng ta chẳng nên cúi đầu làm thuê cho Mỹ”. Tính cách thì hung hăng, ngỗ ngược, nào đánh bạc, ném người qua cửa sổ, nào chống lệnh cán bộ cấp cao. người ta tôn anh là một hiện tượng kỳ lạ trong 000 năm phải chăng cũng là vì thế?

Đôi khi lén nhìn trộm vào phòng anh, tôi thấy anh ngồi giam mình trong bóng tối, thẫn thờ nhìn vào vô định. Chắc anh đang nghĩ: sau CMMi thì sẽ phải bắt chúng nó làm thêm cái đếch gì chứ, không thì sắp lộn tùng phèo hết cả rồi!
(Tham khảo thêm thông tin về Hùng râu trong sách “Hùng râu, điểm sáng 000 năm”)

HanDTN – FSoft

Trích “Sử ký FPT 20 năm”.

3. Hùng râu – Nguyễn Khắc Thành

Nó tên là Hùng. Cái tên dù hay dù dở thế nào thì cũng là do cha mẹ đặt cho, hà cớ gì lại cứ phải thêm chữ Râu vào cơ chứ. Ừ nó nhiều râu đấy thì đã làm sao. Khối kẻ thèm có bộ râu như nó mà cũng chả được, có khi chỉ lơ thơ dăm ba sợi cũng tỉa tỉa, tót tót trông mà phát ghét. Lắm đứa xấu bụng lại còn vu cho nó là ở bẩn nữa mới tức chứ. Ừ thì quần áo nó đôi khi cũng mang mầu xìn xỉn thật nhưng cũng còn hơn chán vạn người. Hay hớm gì mấy cái trò xà phòng này Shampoo nọ mà cũng phải tự hào? Rặt là mấy cái đồ tiểu tư sản. Dễ thường các cụ ngày xưa không có mấy thứ đó thì không sống được chắc?

Nhưng thôi, lòng dạ con người, ghen ăn tức ở là lẽ thường tình, nó cũng chả chấp. Nó tự biết mình có tài. Chả thế mà tay giám đốc phải năm lần bảy lượt mời mọc, nịnh nọt mãi để nó làm cố vấn nó mới chịu. Nó thấy mình nào có kém chi Khổng Minh xưa được Lưu Bị vời, càng nghĩ lại càng thấy thư dãn từng khúc ruột. Ờ, mà thiên hạ chưa phải đã mù hết đâu. Ngay như cái lão Bảo đấy, trông người thì lẻo khẻo lèo khèo, cận gí gị vậy mà cũng tinh ra phết. Chính lão đã phát biểu: Người như Hùng Râu phải 4000 năm mới có một lần!

Lão thật cũng biết người biết của, chẳng như một số kẻ, bao nhiêu năm sống gần nó mà rốt cục vẫn chả biết gì. Thử hỏi đã ai được như nó chưa?

Gi gỉ gì gi, cái gì nó cũng làm được tuốt. Lớp trẻ bây giờ, có được dăm ba chữ về máy tính thì đã lên mặt, vênh vênh váo váo. Chúng có biết cái tên thuở khai sinh lập địa “Công ty Công nghệ Thực phẩm” không? Mà thực phẩm là ai? là nó đấy, Hùng Râu chứ còn ai nữa.

Đầu tiên là kem nhé. Kem nó làm thật hết ý, các loại bốn mùa năm mùa gì gì cứ phải gọi bằng cụ. Rồi bánh phồng tôm nhé. Bánh nó làm xanh xanh đỏ đỏ trông đã thích mê. Thế mà cái đám gọi là người tiêu dùng ấy lại chả hiểu gì, không thèm mua của nó. Ngu thế thì đúng là cũng chả xứng ăn bánh của nó thật. Nó chả cần, nhân viên của nó tự nhiên mỗi người được một rổ, tất nhiên là mang về chồng ăn, vợ ăn, bố mẹ ăn, con cái ăn, ăn cho đã đời, ăn cho nhớ đến Hùng Râu này thì thôi. Chán bánh nó chuyển sang sữa. Ối giời, món này thì phải nói là nó tâm huyết ghê lắm. Kiến thức toán học bao nhiêu năm giời chả biết để làm gì, bây giờ nó đem áp dụng hết. Nào tích phân, vi phân, tuyến tính ư, dùng tất! Công dụng thì phải nói, khỏi chê nhé. Các loại sồ xề như Tuấn béo cứ thử dùng vài hộp của nó xem, lại chả được như Trần Thành, Trần Sung à, eo ót đâu ra đấy ngay. Nếu không bị chuyển công tác thì hẳn bây giờ sữa HV của nó đã tràn ngập còn hơn cả con HIV hiếc gì đó. Mà con của nó lại chả có gì chống được, Trust tờ riếc gì cũng chịu, cứ gí cho mỗi người một hộp, không ăn mà được à.

Bốn nghìn năm mới có được một người như nó thật cũng chẳng ngoa. Nó sướng, nó tự hào, nó thích lắm. Tuy vậy, đôi lúc có vài điều vẫn làm nó bực mình. Như chuyện nó chưa vợ hay có 10 vợ thì liên quan gì đến ai mà thiên hạ cũng cứ phải chõ mồm vào. Nó không lấy thì thêm một đứa ế chồng chứ đã chết ai đâu mà cũng phải lắm chuyện. Nhưng thôi được, một khi thiên hạ đã thế thì nó sẽ lấy vợ cho chúng biết tay, lấy dăm bảy vợ cho bõ tức! Nhưng mà… thốt nhiên cơn bốc đồng của nó bị chững lại vì nó chợt nghĩ không biết cái món này thì phải tích phân hay vi phân nhỉ ?

Hà nội 5/1995

Lời bình của STC: Nguyễn Khắc Thành, (biệt hiệu Thành còi) hiện là giám đốc FPT-Aptech, có tư thù với Hùng từ thuở cùng học ở Liên xô vì một lần đến nhà Hùng tắm xin sampoon không được. Năm 1995, công ty hạ quyết tâm dứt điểm vấn đề vợ con của các nhân vật: Hùng Râu, Thành còi, Tô Tuấn,… Bài viết này của Thành còi, nghe như có vẻ khen ngợi, nhưng thực ra là nhằm đả kích nỗi đau thầm kín của đối thủ. Ai ngờ tháng 9 năm đó, Hùng Râu lấy vợ thật. Thành ta đau lắm, đợi đến bây giờ mới có dịp rủ cả hội lại để thành tuyển tập.

Bài viết được đăng trong tuyển tập văn thơ FPT do anh Trần Văn Trản làm chủ biên. Trong bài có nhắc đến Trần Sung, tức là anh Mai Sung, hiện giám đốc FOX-HCM, anh này rất là lẻo khoẻo.

Công ty công nghệ thực phẩm là tên khai sinh của FPT.

  1. Lời giới thiệu – Hùng râu điểm sáng 4000 năm

Lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy Anh là một ngày cuối năm cách đây đã khá lâu chừng mươi mười lăm năm gì đó. Ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên ấy anh đã để lại cho chúng tôi một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Qua nhiều năm sống và làm việc cùng anh, những ngày tháng chia ngọt sẻ bùi ấn tượng và những kỷ niệm về anh đối với mỗi một người FPT có thể nói là vô cùng đa dạng và phong phú.

Hùng Râu là ai?” Anh là con bạc say mê với những canh bạc đỏ đen thâu đêm suốt sáng ở 146 Nguyễn Thái Học, là một cầu thủ chân chính với niềm đam mê sân cỏ mãnh liệt, là một nhà thơ, một cán bộ đầy năng lực và trách nhiệm hay là một người tình tuyệt vời… Tất cả những con người đó chúng tôi đã gặp, đã sống, đã chia sẻ trong anh: Hùng Râu.

Một vài nét vẽ mộc mạc của các họa sĩ nghiệp dư khó có thể lột tả được hết chân dung của một người FPT chân chính, tuy nhiên chúng tôi đã cố gắng hết sức mình để có thể phác họa được hình ảnh của anh: Hùng Râu – một con người đam mê đến độ ngây thơ và chân thành đến mức làm ta cảm động.

Qua tập sách nhỏ này chúng tôi muốn các bạn tự mình khám phá thế giới đa dạng và phong phú của anh cũng như của người FPT qua những bài viết của những người yêu mến anh và một số tác phẩm đặc sắc của anh.

Có lẽ ở FPT anh Trương Gia Bình là người gần gũi và hiểu anh nhất trong mọi phương diện, người mà trong Đại lễ hội 10 năm FPT đã nói về anh như là một điểm sáng trong 4000 năm lịch sử.

Với tất cả sự ngưỡng mộ, lòng yêu mến và sự chân thành chúng tôi xin trân trọng giới thiệu với người FPT và bạn bè gần xa tuyển tập: “Hùng Râu – Điểm sáng 4000 năm”.