Hào môn kinh mộng 1 review năm 2024

Sách ngôn tình được “review” như một thể loại chỉ dành cho những “mọt truyện ngôn tình”, nhưng hãy yên tâm là tôi không “review” sách cho mọi người trên “cương vị” đó. Tôi không chắc bộ truyện mình sẽ nói đây, mọi người có thể thấy hay hoặc cảm được. Mọi người có thể đọc bài này và coi đó như một cảm xúc thoáng qua mãnh liệt của một cô gái đầy tế bào lãng mạn (nhân ngày thất tịch)…

Đây là bộ truyện khiến tôi suy tư khá nhiều trong tất cả các sách ngôn tình mình đã đọc. Vì sao ư? Đầu tiên là vì sự am hiểu chuyên môn của tác giả trên nhiều ngành nghề, lĩnh vực (được biết làm bộ này là chị tác giả phải đi học hỏi thực tế nhiều lắm) mới có những tình tiết khoa học và lo-gic như vậy, ngôn từ truyền cảm, lôi cuốn đúng thời điểm… và đặc biệt nhất là triết lý tình cảm tác giả rút ra từ trong CUỘC SỐNG THẬT của mình mà diễn đạt lại. Nó không chỉ dừng lại tại giáo đường khi hai người thành hôn, mà còn đi sâu vào đời sống GIA ĐÌNH của nhân vật. Đó là cái khác biệt mà tôi hiếm thấy có ở nhiều cuốn ngôn tình khác.

Truyện cũng như bao cuốn ngôn tình khác, kể về chuyện tình cảm của những cặp đôi trai xinh, gái đẹp, con nhà quyền thế… Rồi thì ân oán gia tộc từ khi hai người gặp nhau tự dưng kéo tới. Băng đảng nọ kia đâu đâu xuất hiện nườm nượp. Cũng không quên cả chi tiết “thanh mai trúc mã” huyền thoại trong các cuốn tiểu thuyết. Ôi, truyện mà…có thể kể chúng như những yếu tố phải chấp nhận thuộc về phần “nó là tiểu thuyết” và theo cái thể loại mà tác giả xếp đặt nên bỏ qua đi.

Phần HẤP DẪN tôi, là phần lột tả siêu đỉnh các trạng thái cảm xúc khác nhau của nhân vật, lúc nào cũng như một dự báo cho những biến cố xảy ra sau này. Mà mình khó tin được trong một lúc, một người có thể có nhiều loại biểu cảm tâm trạng như vậy. Khi quá yêu nhưng không thể tỏ lộ, khi hận biết mấy nhưng cũng thương biết mấy, hay khi ẩn nhẫn nhưng tâm không cam mà quằn quại vùng vẫy trong bất lực,…

Là những tình tiết mang tính “đời thực” được “ngữ hóa” lại. Ẩn trong đó là những triết lý có thể ứng vào “NHÂN SINH” – đặc biệt trong đời sống hôn nhân.

  • Là CHẤP NHẬN NHAU khi hai bên KHÁC BIỆT: Căn bản mỗi người đều không ai giống ai. Nam với nữ thì lại càng khác, cả về sinh lý lẫn tâm lý. Đời còn giàn thêm những cảnh này việc kia. Vậy nên, không phải hai bên lúc nào cũng hợp nhau được. Từng nghe: “Ở bên nhau thật sát sẽ mài mòn góc cạnh của nhau. Dù có đau, nhưng chí ít vẫn còn “chúng ta”. (Không biết tôi nhớ đúng không…). Túm lại là cần phải chân thành trao đổi, tìm hiểu kĩ và đón nhận.
  • GẶP NHAU – là vì DUYÊN PHẬN, BÊN NHAU – là do Ý CHÍ: Giữa bao thăng trầm cuộc đời, làm sao có thể đảm bảo tương lai người đó không bộc lộ “bản chất khó ở”, hay trở nên xấu tính và không còn hợp với mình? Làm sao nói trước nếu mình không nhường nhịn được nữa mà trở nên hay cáu bẳn, gay gắt, chán nản với đối phương? Làm sao biết được mình sẽ không còn gặp người nào mình cho là tốt hơn và thích họ hơn? Vậy cần phải xác định ngay từ đầu suy nghĩ muốn tôn trọng, bảo vệ, gìn giữ mối quan hệ này cùng với chính người này. Để qua những lúc bất chợt không mong muốn, ta sẽ không dễ dàng buông bỏ rồi sau đó có thể phải hối hận.
  • GIÁO DỤC là điểm TRỌNG CỐT uốn nắn người trưởng thành tốt: Nữ chính là con riêng, sinh ra trong tủi nhục, mẹ lại mất sớm. Không nhờ cậu mợ chăm sóc, giáo dục, cô ấy không thể có cơ hội cảm nhận tình thương, trái lại sẽ còn mang tâm lý thù hằn rất sâu. Nhưng cô ấy đã lớn lên trong sự biết ơn cùng với ý chí độc lập. Mỗi người được sinh ra trong hoàn cảnh khác nhau, cả quá trình lớn lên cũng vậy. Sẽ có thật nhiều con người, tình huống, bối cảnh xoay quanh ta. Cứ mỗi khi thế sự đổi thay, nếu không có hướng đi đúng đắn (kiến thức học được, kinh nghiệm truyền lại), ta sẽ rất dễ bước vào con đường lầm lạc.
  • Mỗi người sinh ra dù có hay không, dù ít hay nhiều các điều kiện, nếu KHÔNG CỐ GẮNG, mai mốt sẽ “AUTO NGHÈO”. Nam chính được sinh ra đã giàu, nhưng một biến cố do nhà nữ chính gây ra làm anh lâm cảnh bất hạnh (bố mẹ qua đời, mất hết gia sản) khi còn quá nhỏ. Nhưng không vì vậy mà anh nản chí, bỏ cuộc. Anh theo lời cha mẹ dạy, khá vất vả nhưng vẫn tự mình học tập và kiếm tiền nuôi em nhỏ khôn lớn. Qua thời gian, anh thành đạt, hiểu lẽ đời và đặc biệt giữ được giá trị tâm lý tình cảm sâu sắc, bén nhạy và lâu bền. Có được ngậm vàng từ bẩm sinh hay không, nếu không cố gắng, bạn đã không ngậm vàng sẽ vẫn không có vàng mà ngậm, đã từng được ngậm vàng thì cũng phải nhả ra thôi.
  • Còn nữa mà tạm thời quên mất rồi…

Hạ chốt, cái tôi thích nhất, lẽ dĩ nhiên là nam chính, mấy tố chất tốt đẹp trên kia gán hết lên người nhân vật này rồi. Anh đẹp trai, uyên bác, si tình, vươn lên từ khó khăn, quan tâm, chu đáo (chi tiết tôi nhớ rõ nhất là việc anh luôn ôm cô NGỦ BÊN TRÁI mình, tránh cho cô khỏi bị ép tim)… Anh chiều người yêu, nhưng sẽ KHÔNG DUNG TÚNG một cách vô lý. Anh sẽ xem xét những mặt lợi mặt hại đối với người yêu mình mà chăm sóc cô ấy theo cách của anh. TÌNH YÊU LÝ TRÍ, chính là như vậy. Anh cũng có khuyết điểm, nhưng không sao. Vì anh CHUNG THỦY, tin tưởng tuyệt đối vào giá trị tình cảm mình chọn lựa mà dung dưỡng, bảo vệ đến cùng; và lại chỉ vì một câu nói của anh: “Được gặp nhau chính thời tươi đẹp, chẳng bao giờ là muộn”.