Bài văn đạt điểm 10 thi đại học Trung Quốc

Kì thi Cao khảo hay còn gọi là thi Đại học ở Trung Quốc luôn nổi tiếng với sự cạnh trăng vô cùng khắc nghiệt. Với đề bài dạng mở, nhìn hình ảnh và tự lựa chọn chủ đề để viết. Thí sinh được tự do suy nghĩ, nêu ra ý kiến của bạn thân mà không bị o ép trong giới hạn chủ quan của người ra đề.

Sống Đẹp xin gửi tới bạn đọc bài văn đạt điểm tối đa của tỉnh Tứ Xuyên năm 2011 tên "Luôn có một thứ để mong chờ":

"Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về bạn và thuộc về tôi. Thế giới đẹp đẽ này đã đón nhận chúng ta, những người vô tri, đó là sự khởi đầu nguyên sơ nhất của sự sống. Không biết từ ngày nào, chúng ta bắt đầu biết suy nghĩ, biết bày tỏ tình cảm của mình, biết ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời bao la bất tận, lúc đó, chúng ta đã chôn một hạt giống hy vọng, rồi lặng lẽ đợi chờ, đợi cho đến giây phút hạt giống nảy mầm nhô lên khỏi mặt đất, chiếu sáng, làm chói cả mắt của những người xung quanh. Trái tim đập mạnh của thời niên thiếu ngông cuồng, tràn đầy ước mong đối với tương lai.

Bài văn đạt điểm 10 thi đại học Trung Quốc
Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về bạn và thuộc về tôi

Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về bạn và thuộc về tôi. Ánh nắng không bao giờ quyến luyến chúng ta mãi mãi, đôi khi ánh nắng cũng thay đổi khôn lường, bất chợt một trận mưa rào như trút nước, đổ vỡ sự trông chờ như đốm lửa le lói trong trái tim đập mạnh. Đôi khi đốm lửa nhỏ sẽ bị dập tắt ngay trong nháy mắt, song nó lại lúc tỏ lúc tối lại, nhưng không bao giờ bị dập tắt. Sự trông chờ này đã bén rễ ăn sâu trong lòng chúng ta, không phải chỉ một trận mưa thôi là có thể nhổ cả rễ lên được.

Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về tôi và thuộc về bạn. Chúng ta trông chờ ngày mà mộng tưởng của chúng ta nở hoa, sẽ là bến bờ của hạnh phúc. Mệt rồi, nhưng không dám nghỉ ngơi; sợ rồi, nhưng không dám lùi lại; thất bại rồi, không dám buông bỏ. Hết thảy mọi thứ, đều bắt nguồn ở sự trông chờ, bắt nguồn ở chỗ da diết, bắt nguồn ở lòng nhiệt tình và theo đuổi đối với thăng hoa của sự sống nhưng lại không thể bày tỏ bằng lời. Mà hết thảy, cũng đều bắt nguồn từ mộng tưởng ban đầu và sự kỳ vọng cuối cùng.

Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về tôi và thuộc về bạn. Đến một ngày nào đó thật sự chúng ta vẫn luôn luôn mang kỳ vọng, thì một thứ cảm giác lạc lõng và trống rỗng bỗng dưng xuất hiện trong lòng. Thế là buộc phải hỏi lại mình rằng, thứ mà tôi trông chờ, quả thật như vậy hay sao? Đó là trông chờ có thể trở thành tiêu điểm để muôn vàn người để ý đến,hay là để hưởng thụ cuộc sống của cải tiền bạc tràn trề? Hình như là như vậy, nhưng đều không phải là như vậy.

Dưới sự gọt giũa của thời gian, cuối cùng thì chúng ta sẽ vỡ lẽ ra rằng, thứ mà chúng ra trông chờ thì ra không phải là kết quả cuối cùng của chúng ta, cho nên đến giờ phút cuối cùng, chúng ta sẽ cảm thấy hồn bay phách lạc.Sự trông chờ của chúng ta, bỗng chốc biến thành đau khổ hay vui mừng, nhưng lại rất có ý nghĩa. Thứ duy nhất có thể để sự sống của chúng ta thăng hoa chính là mộng tưởng, và quá trình diễn biến của giấc mơ.

Bài văn đạt điểm 10 thi đại học Trung Quốc
Đó là một thứ tinh hoa tình cảm hết sức mạnh mẽ, và do chính tinh hoa đó toát nên, là hiện thực của mộng tưởng, cùng đến song song chính là sự lột xác của chúng ta

Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về tôi và thuộc về bạn. Đó là một thứ tinh hoa tình cảm hết sức mạnh mẽ, và do chính tinh hoa đó toát nên, là hiện thực của mộng tưởng, cùng đến song song chính là sự lột xác của chúng ta.

Luôn có một thứ để trông chờ, thuộc về tôi và thuộc về bạn. Sự trông chờ này chính là khí thế, là động lực, là đỉnh núi, đứng trên đỉnh núi đó, hết thảy những gì trong tương lai của chúng ta đều xuất hiện trong tầm mắt, đặt chân lên đó, có thứ an toàn dày dạn và vững chắc vậy.

Luôn có một thứ để trông chờ, thứ mà khiến chúng ta có được sự trông chờ đó, hình như sẽ có được cả thế giới này".

Tổng hợp nhiều nguồn

Xem thêm: Bài văn đạt điểm tuyệt đối tại Trung Quốc: Chắc chắn nhiều phụ huynh sẽ giật mình "thức tỉnh"

Ngày 09/02/2022 10:19:35, lượt xem: 1067

Tuổi xuân như một chuỗi chuông gió, treo trên ngưỡng cửa lứa tuổi 18, gió thổi tới, chuông phát ra tiếng kêu tinh tang, như đang vẫy gọi tôi. Tôi biết rằng, chỉ cần bước qua ngưỡng cửa lứa tuổi 18, là tôi sẽ phải từ biệt tuổi niên thiếu xanh chát, và bước lên con đường đời chín chắn sẽ thuộc về tôi.

Bài văn đạt điểm 10 thi đại học Trung Quốc


Tôi sinh ra vào tháng bảy nóng nực, tôi chào đón lứa tuổi 18 của mình bằng hình thức bước vào trường thi đại học có lẽ sẽ có cảm giác khác thường chăng, bởi vì sau khi đã trải qua quãng đời học tập hơn mười năm, lại cộng thêm quá trình thử thách cam go của kỳ thi đại học, món quà thành niên của tôi càng trở nên nặng trĩu và thông minh.


Trước ngưỡng cửa lứa tuổi 18, nhìn lại quãng thời gian đã trôi qua, đó là quãng đời 18 năm tuyệt vời làm sao. Tôi đã gặt hái được tình thân ruột thịt, khi mà tôi còn bậm bẹ tập nói rồi đến lúc chập chững tập đi, cho đến khi biết suy nghĩ độc lập, cha mẹ nuôi nấng tôi hết sức chu đáo và dạy bảo tôi hếtsức ân cần. Tôi đã gặt hái tình bạn, từ những đứa bạn nô nghịch thủa nhỏ cho đến người bạn thân cùng học, nụ cười trong trắng và những lời động viên của các bạn đã để lại trong đáy lòng tôi những ký ức êm ái không bao giờ phai nhạt. Tôi đã gặt hái kiến thức, 18 năm qua, tôi như chú cá khát nước cứ bơi đi bơi lại trong biển cả kiến thức, những tác phẩm văn học nổi tiếng đã khơi dậy trí tuệ cho tôi, tiếp cho tôi động lực để tiến lên, như những hạt mưa sa tưới mát và thấm nhuần thửa ruộng khô cạn của lòng tôi, tác phẩm văn học như những người thầy người bạn an ủi tôi trong những lúc cô đơn tuyệt vọng; sách khoa học tự nhiên đã làm tôi cảm nhận một cách thiết thực về sự kỳ diệu và đẹp đẽ của thế giới, đã thôi thúc sự khát vọng của tôi mong muốn tìm tòi khám thế giới.Tôi đã gặt hái lòng tự hào dân tộc, là người Trung Quốc da vàng, tôi phấn khởi chứng kiến sự tiến bộ và vinh quang của Tổ Quốc, tôi lấy làm vui mừng vì bản thân được đồng hành với một dân tộc như vậy.

ĐỌC THÊM BÀI VĂN ĐẠT ĐIỂM 10 ĐẠI HỌC VIẾT VỀ TÁC PHẨM "VỢ NHẶT"


Cảm ơn lứa tuổi 18 của nhân sinh đã khiến tôi cảm nhận được chân thiện mỹ của thế giới, khiến tôi càng rõ ràng mục tiêu phấn đấu của lý tưởng và mục tiêu của nhân sinh. Đứng trước ngưỡng cửa lứa tuổi 18, trông thấy chuỗi chuông gió đẹp mắt và thầm nhủ mình rằng: Hãy vẫy tay từ biệt hết thảy những chua cay ngọt bùi của quá khứ. Lúc này,tôi phải can đảm chuẩn bị lái con thuyền cho cuộc hành trình đi lên phía trước của nhân sinh.

Có lẽ cũng như các bạn sắp hoặc vừa trở thành người thành niên vậy, trong lòng tôi đầy ắp những nỗi nhớ, hoang mang và hy vọng, đó là sự nảy mầm bẽn lẽn một cách chân thật, đó là sự đam mê và khát vọng muốn thao túng nhân sinh của mình.


Trước ngưỡng cửa lứa tuổi 18, ngẩng đầu hướng vọng, trước cuộc hành trình đầy những sự việc chưa biết, như chưa biết những thành công, chưa biết những thất bại, chưa biết những niềm vui, chưa biết những phiền não, liệu tôi có hoang mang không biết nên thế nào không nhỉ? Liệu tôi có bị khó khăn áp đảo không nhỉ? Chà, ngẩng đầu nhìn lên, đó là ánh mắt khẳng định của cha mẹ, đó là bàn tay vẫy gọi thân mật của bạn bè, đó là nụ cười tươi tắn của thầy cô giáo. Chà, lại còn rất nhiều người Trung Quốc ở xung quanh, người Trung Quốc mãi mãi bất khuất kiên cường, cùng chung đội ngũ với họ, tôi hẳn là sẽ không phải lo sợ, cùng tiến bước với họ, kế thừa đức tính cần cù siêng năng và trí tuệ của con cháu Viêm Hoàng 5000 năm, tôi nghĩ, tôi nhất định sẽ thực hiện được.
Đứng trước ngưỡng cửa lứa tuổi 18, hướng ra biển cả của nhân sinh, tôi nghĩ: Nên trao cho tôi vị trí của thuyền trưởng.

Để tham khảo thêm nhiều bài viết hay, và chạy nước rút hiệu quả, hãy đăng ký sở hữu các đầu sách và đăng ký khoá học của HVCH nhé!

Link đặt sách: https://bit.ly/2ZPn5bZ

Link đăng kí khóa VIP lớp 12: http://bit.ly/KHOAHOCVANVIP2K4

Link đăng kí khóa VIP lớp 11: https://bit.ly/KHOAHOC2K5

Cập nhật thêm những bài viết hay tại các kênh truyền thông của HVCH:

Fanpage:  Học văn chị Hiên

Youtube: Học văn chị Hiên - Youtube 

IG: Học văn chị Hiên

Tiktok: Học văn chị Hiên

Đề: Dựa theo tài liệu bên dưới, chọn góc độ, tự nghĩ đề bài, viết bài văn trên 800 chữ, không hạn chế thể văn (trừ thơ).

“Mỗi vật đều có 1 tính, nước thì nhạt, muối thì mặn. Nước thêm nước vẫn là nước, muối thêm muối vẫn là muối. Chua ngọt cay nhạt mặn, năm vị điều hoà, cùng tồn tại hoà trộn tạo ra trăm ngàn vị khác. Vật đã thế, sự việc cũng thế, con người càng thế.”

Thí sinh đạt điểm tuyệt đối đã đặt tựa đề:

“Củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác”.

Tom là một cậu bé chăn cừu, cậu có một đàn cừu thuần màu trắng như một đám mây cực lớn. Chính vì thế Tom cực kì ghét con cừu đen duy nhất trong đàn, cậu luôn hăm he làm thịt nó.

Vào một ngày mùa đông nọ, trời đổ tuyết lớn, đàn cừu màu trắng lẫn trong nền tuyết làm Tom không cách nào tìm được. Cuối cùng nhờ con cừu đen duy nhất đó mà Tom tìm về được đàn cừu của mình.

Từ đây Tom hiểu được một đạo lý, thuần tuý cố nhiên rất đẹp, thế nhưng cộng sinh hài hoà lại càng tốt hơn.

Trên thực tế, mỗi vật đều có tính chất khác nhau, có vẻ đẹp khác nhau. Hổ dễ nổi nóng, khỉ hấp tấp, cừu hiền lành, động vật đã vậy, thực vật lại càng thú vị hơn, trên đời này không bao giờ có hai chiếc lá giống hệt nhau, cả những thứ cùng loại cũng không phải nhất thành bất biến huống chi là những vật khác nhau hoàn toàn.

Vật đã thế, con người càng thế…

Tả Truyền từng viết, tư tưởng con người không ai giống ai, mỗi người một vẻ. Mà tư tưởng thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào tính cách của người đó. Nếu muốn tôn trọng cái gọi là tư tưởng đó thì cần học cách khoan dung, đừng bao giờ vọng tưởng thống nhất tư tưởng, nó là điều phi lý.

Nhưng vấn đề là đã không cách nào thống nhất tư tưởng, vậy phải chung sống thế nào?

Có hai cách, một là tập hợp những người cùng chung chí hướng, những người cùng chung sở thích tập hợp với nhau, hình thành nên một quần thể có quan niệm chung.

Nhưng tiếc là chuyện này rất hiếm có, như củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác, làm sao có tư tưởng nào giống tư tưởng nào hoàn toàn.

Sự tham gia của nhiều tư tưởng giống mà khác nhau này còn phá vỡ sự cân bằng sản sinh ra biến hoá. Cát rơi vào miệng trai, thành trân châu quý giá, bụi trong hơi nước hoà thành mưa. Chính vì thế có một câu nói rất đúng rằng: “Người với người khác nhau, chưa chắc là chuyện xấu, chim diều không cần phải biến thành quạ mới có thể chung sống hoà bình.”

Nói cách khác là mỗi người một vẻ, tức là hoà hợp.

Từ bản thể triết học mà nói, hoà hợp là quy luật vận hành của vạn vật. Lão Tử nói: “Vạn vật đều có âm có dương, cân bằng âm dương chính là hoà hợp.”

Từ góc độ triết học mà nói, hoà hợp là cảnh giới cuối cùng mà con người theo đuổi. Lễ ký viết: “Những kẻ biết hoà hợp mới là kẻ làm chủ và đạt được cái đạo của thiên hạ”. Hoà hợp tạo ra sự xây dựng, sản sinh, thuận tiện, thành công và thịnh vượng.

Từ góc độ phương pháp luận triết học thì hoà hợp là quy tắc làm người cơ bản. Luận ngữ viết: “Quân tử hoà hợp nhưng cũng khác nhau.” Chỉ khi thuận theo quy tắc hoà hợp để diễn sinh phát triển thì mới có thể tồn tại lâu dài.

Từ góc độ sinh học thì cộng sinh là một trong những mối quan hệ quan trọng nhất trong hệ sinh thái. Hai loại sinh vật cùng giúp nhau tồn tại, thiếu một bên, bên còn lại cũng khó sống nổi. Như tảo và nấm cộng sinh, cá sấu cộng sinh với chim bắt sâu, bò tót cộng sinh với chim ăn ruồi bọ.

Hoà hợp mà khác biệt, cái quan trọng nhất là phải chấp nhận và dung nhập vạn vật, thứ hai là biết chọn lựa và sử dụng những thứ phù hợp với đặc tính tự thân để hoàn thiện chính mình. Cuối cùng là đặt mình trong nhiều hoàn cảnh, tập cho bản thân tính phóng khoáng lạc quan.

Dù là một chỉnh thể bền chắc như thép cũng phải có một thứ khác biệt để điều hoà. Không ít những công ty quốc tế luôn giữ vài người có ý kiến trái ngược nhau trong hội đồng quản trị, những người này sẽ luôn soi mói làm khó dễ các quyết định được hội đồng đưa ra, thế nhưng chỉ có vậy mới có thể thúc đẩy hội đồng đưa ra những quyết sách chính xác và đúng đắn nhất.

Từ Tiểu Bình từng nói: “Với những người gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, trong nhóm có 3-4 người trung thành và 1 người luôn làm trái lại, chính là tổ hợp tuyệt vời nhất.”

Đạo lý này rất đơn giản, kẻ làm trái lại ấy đóng vai người điều hoà, anh ta phản bác, đánh thức, thúc tiến người lãnh đạo, như chim gõ kiến trên cây, vừa là bác sĩ vừa là kẻ gây tai hoạ. Nhưng nó sẽ luôn luôn tồn tại song hành với bạn.

Vậy vấn đề mới lại sinh ra, dung hợp có làm mất đi bản chất của mình không? Hoà hợp, chỉ là điều hoà, không phải hoà tan rồi làm mất bản thân. Bạn có thể đứng ở Trung Quốc nhìn ra thế giới, cũng có thể đứng ngoài thế giới nhìn vào Trung Quốc, nhưng đầu tiên bạn phải là người Trung Quốc là dân tộc Trung Hoa, sau mới là thế giới.

Muối bỏ vào nước sinh thành nước muối. Nước muối bỏ thêm vịt cũng chỉ là nước muối vịt. Mặc cho bạn dung hoà vào quần thể thế nào, bạn cũng phải biết mình luôn là muối, mỗi thứ mỗi vẻ, trăm vẻ dung hoà!

(Theo: Zhihu – Lostbird.vn)

http://bit.ly/bo-sach-thay-thoi-quen-doi-van-menh-tiki