Mạc Thần Hoan review

[Hoàn] UAAG – Đội điều tra tai nạn hàng không Tác giả: Mạc Thần Hoan Nguồn raw: Tấn Giang Chuyển ngữ: Dú Độ dài: 96 chương Thể loại: Cường cường, thiên chi kiêu tử, tinh anh trong ngành Văn án: Bốn năm trước, một vụ tai nạn máy bay bí ẩn đã cướp đi chiến hữu […]

[HOÀN] UAAG – Đội điều tra tai nạn hàng không — Một chiếc Dú bé xinh

Một lần nữa, tui lại tin rằng, mụ Mạc Thần Hoan này đa nhân cách cmnr (っಠ∆ಠ)っ

Quyển 1 và phần còn lại của truyện cứ như 2 người khác viết. Đọc quyển 1 của truyện là một sự tra tấn: cách kể chuyện toàn dùng câu từ trừu tượng, tả cảnh tả tình bâng quơ, câu giờ, câu trang, sáo rỗng; đập một đống thuật ngữ kĩ thuật làm màu, giả ngầu; trình tự hoạt động quái gở phi logic của cái tổ chức UAAG, đến cách thể hiện các nhân vật khiến ngta không thể nào ưa nổi,… Như một đống rác thắt nơ 🎀 May là tui cố nhịn, cho nó cơ hội 2, nếu đọc vài chục chương mà vẫn vậy thì drop, nhất định!!

Và nó không phụ kì vọng của tui. Từ quyển 2, giống như tác giả tự nhiên tỉnh ra, cách kể chuyện mạch lạc rõ ràng hẳn ra, tác giả hoàn toàn biết mình đang làm gì, nội dung có cài cắm rõ ràng, mấy đoạn dùng từ mơ hồ trừu tượng cũng được tiết chế tối đa, khác hẳn với quyển 1. Các vụ án phần lớn là tham khảo các vụ tai nạn hàng không có thật (hóa ra ngta có nhiều series phóng sự về cái này lắm, và cả wiki) mix với thật nhiều hư cấu =)))))) theo một review mình từng đọc của một chị phi công là hủ thì coi giải trí hoy đừng tưởng thật.

Nhưng theo mình, thì UAAG là một tác phẩm rất nhân văn và chữa lành, chứ không phải là thể loại trinh thám. Nội dụng vụ án không phải là trọng điểm, mà nó chỉ là phương tiện để thể hiện quan điểm về cuộc sống của các nhân vật (team UAAG và một số nhân vật phụ) và đương nhiên là để đưa đẩy công thụ hiểu nhau, rồi yêu nhau ಡ ͜ ʖ ಡ hí hí

Team UAAG ai cũng đáng iu hết. Tô Phi thiên tài ngốk ngếk – chú Jo vui tính tạo thành bộ đôi nhí nhố của truyện. Lina giỏi giang, dịu dàng, rất quan tâm bạn bè. Phục Thành ôn hòa, giỏi lắng nghe nhưng cứ thích giấu mọi chuyện trong lòng. Trác Hoàn ngạo mạn, khó ở, nhưng cố chấp với sự thật và kiến thức.

Tuyến tình cảm xuất cmn sắc!!! (Chủ yếu là do tui đã bị mua chuộc bằng bánh chó và xôi thịt ಡ ͜ ʖ ಡ) Nhưng mà ta nói nó ngonnn như mật độ 2 đứa nó hun nhao trong truyện é é: khi hai đứa thính nhau – hùng hục đớp nhau ಡ ͜ ʖ ಡ – hiểu lầm, chiến tranh lạnh – khi hai đứa trưởng thành, vì quá yêu mà dỡ bỏ bức tường phòng bị, mời đối phương tiến vào trái tim mình để chữa lành cho nhau. Tất cả diễn biến nội tâm đều hợp lí (và ngon ಡ ͜ ʖ ಡ).

Ban đầu tui có nghe 2 spoil công thụ là bạn chịch xong mới yêu nhau. Nhưng không phảiiiiiii. Đấy là do cái mồm EQ âm vô cực + anger episode của thanh niên Trác tạo thành hiểu lầm thôiiiiii Chứ thanh niên chả đổ Thành Thành đứ đừ từ đầu ((´д`)) Nếu gắn tag 2 đứa thì đây chính là: nữ vương công × ôn nhu muội tao thụ. Đặc tính hơi ngược với truyền thống tí nhưng mà cách kể chuyện làm mình thương tụi nó quá, nên không bị khó chịu (vì gu tui tương đối truyền thống).

Tác giả cứ cố nhấn mạnh Thành Thành là trai thẳng, nhưng mình thì thấy có cl mà thẳng. Gần 30t chỉ quen có 1 người bạn gái hồi cấp 3, quen có cảm tình, không có tình cảm, vì nó cua nên kệ quen luôn. Thế mà thẳng? Thẳng nổi mới là lạ (ㆆᴗㆆ)

Một điều mình chắc chắn nữa là bà tác giả dở tiếng Anh vlllllllll (っಠ∆ಠ)っ tên tiếng Anh của các nhân vật kìa (và vài chỗ khác nữa) oimeoi xĩu lên xĩu xuống xĩu ngang xĩu dọc.

Edit là một điểm sáng. Bạn editor biên tập truyện mượt mà dễ hiểu, chú thích đám từ chuyên ngành và các case study rõ ràng. Rất kì công. 10/10. Nhưng mà văn phong, cách dùng từ như fic wattpad ấy, như mấy truyện tiếng Anh dịch ra tiếng Việt á =)))))) không biết có phải do bị văn phong tác giả ảnh hưởng không? (。・ˇдˇ・。)

Kết luận: Đáng lẽ 4* vì quyển 1 nhưng mà phát hiện ra tác giả liều mình lập clone đăng 3 chương H, mà tui là một đứa simp, nên tui tha thứ đó ♡\( ̄▽ ̄)/♡

Chương H toàn pass. Đọc hết truyện mới biết, ta nói nó cayyyyyy (vì thường mình note pass trước, lúc đọc để ý cho tiện ¯\_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯)

Khi tui đọc truyện và viết chiếc rant post này thì truyện vẫn được đăng ở nhà Zenkyesung cơ. Vừa đọc xong thì nhà pri luôn 😂😂 Tui chờ nhà ấy mở mãi đến hôm nay mới phát hiện truyện được đăng dời về/đăng thêm ở Tiêu Dao Thư Quán rồi.

______________________

Lí do duy nhất truyện này 3*, là vì nó chẳng có bao nhiêu cốt truyện để fucked up logic.

Đầu tiên phải nhắc đến gần 30 chương đầu, tác giả đam mê kể chuyện theo đa tuyến, dù bút lực chưa tới đâu. Kết quả là những chương ấy rối tinh rối mù, nhiều khi nhảy từ chuyện này sang chuyện khác không báo trước, rất khó để process nội dung truyện nên tui đọc khá chậm. Không chỉ vậy, có lẽ vì cách kể này quá tốn thời lượng nên tác giả skip luôn việc miêu tả nội tâm và cảm xúc nhân vật (kể cả thụ) nên dù là một tấn bi kịch nhưng tui không thể cảm nổi xíu xiu nào.

Những tưởng sau khi tác giả từ bỏ đa tuyến, tui có thể yên ổn tận hưởng truyện. Nhưng không, vấn đề chính của nó với tui còn thốn hơn: Quan điểm của truyện hoàn toàn không hợp quan điểm của tui.

  • Thiên phàm nhân cực kì. Ở cái mức độ cùng một việc xấu, phàm nhân làm thì ok đợi nó TỰ chết thì địa ngục xử. Còn phi nhân loại thì bị tiễn dong liền (tiêu chuẩn kép at its best). Điểm này vốn cũng ổn thôi, nhưng dần dần thì nó cũng thành một viên gạch tạo thành sự khó chịu.
  • Thiên TQ. Truyện có 2 lần đề cập đến thời phát-xít Nhật đô hộ Trung (hiểu luôn he). Lần 1 cảm động cực kì, lần 2 thì cái sự tiêu chuẩn kép của thụ và tác giả lại hiện lên, nên mình cũng rất khó chịu.
  • Như đã nhắc ở trên về sự tiêu chuẩn kép, thật ra chỉ có thụ là có tam quan quái gở như vậy, các nhân vật còn lại (phần lớn là phi nhân loại) và nhân loại như Tô Kiêu,…tam quan đều bình thường, hổng có tiêu chuẩn kép.
  • Truyện chèn nhiều game vô một cách kì cục!! Thụ stream game Vương giả vinh diệu, game thủ hàng top nhưng flop đồ, còn công, nó nghiện game hẳn luôn.

Ưu điểm ít ỏi chắc là phần về vận mệnh quốc gia cảm động thật sự, và truyện khá hài. Phần hài, công lớn thuộc về editor bả edit bung lụa hài lắm, dù hơi xàm nhưng tui đã lỡ cười ಥ‿ಥ

Tuyến tình cảm nhạt nhòa cực kì. Truyện hoàn toàn ko giống đam mỹ, mà đây là truyện song nam chủ bán hủ (queer-baiting) thì có. Tầm chương 40 trở đi, mỗi chục chương thì tác giả nhả ra xíu hint 🙄🙄 nhưng mà xin lũi, tui không có thiếu thốn vậy, chỉ nhiêu đó hint với cái cốt truyện này thì ko xoa dịu được tui đâu, ngược lại chọc điên tui thêm. Lúc viết những câu trên, tui vẫn hoàn toàn không tưởng tượng nổi, đến ending, công thụ vẫn chỉ mới nắm tay. HÔN CŨNG KHÔNG CÓ. Tính cách hai đứa nó cũng ba chấm cực:

  • Ban đầu công xuất hiện thì thiếu thường thức như ham mê giả ngầu, hay im im hiểu “tui không hỏi nghĩa là tui biết đó”. Cái này có thể coi như gap moe, lạnh lùng công nhưng thực tế là tên ngốc mất trí nhớ. Công còn sĩ diện hảo, muốn no.1 BXH bất chấp cách thức. Nhưng mấy điểm này không làm tui ghét bằng sự nghiện game của công. Nghiên ở mức độ game là thước đo nhân cách của ổng. Khi muốn hiểu nhân loại, ổng sẽ lấy tình cảm của ổng với game để so sánh tương quan. Cực kì trẻ trâu!!
  • Công khi lấy lại được trí nhớ thì ngầu (thật) hơn chút. Cảm giác rất dịu dàng với thụ, cũng rất trưởng thành. Nhưng nó lại OOC với thằng cha sẽ “cãi nhau chem chẻm” một cách vô sỉ với thụ 3000 năm về tam quan đối lập của 2 người vcl
  • Thụ lại là điểm bực mình nhất truyện ấy!! Ban đầu vì sợ khắc chết người thân, thụ sống khép kín, cô độc, khá tội. Thụ sợ dính sợi hồng quang gây xui xẻo, thụ làm ngơ trước quỷ hồn, hơi ích kỉ nhưng có thể hiểu được. Sau đó, thụ bắt đầu nhúng tay vào chuyện quỷ thần cũng là vì bạn bè người thân bị dính tới, chứ nếu người lạ thì kệ luôn. Ok, coi như tính bao che khuyết điểm, cũng tốt.
  • Nhưng về sau, cách thụ nhúng tay vào vụ Văn Tụng Đế hay Vương đại thiếu thì tự cho là đúng vailonz, so sánh với vụ thằng bạn thân Trần Khải thì sặc mùi thụ tiêu chuẩn kép luôn. Thụ chắc chắn hoàn toàn không thánh mẫu bạch liên bông tí nào, mà ngược lại là một đứa ích kỉ, tự cho là đúng, “thế gian phải làm theo ý anh”, “luật của anh, anh lách được, còn mấy cưng thì không”. Tính này, hợp lí với nguồn gốc của thụ, nhưng không yêu thương nổi.

Editor liều thật sự, bả edit từ khi truyện đang ra dở luôn. 30 chương đầu của tác giả không chỉ làm người đọc rối, mà còn làm editor rối nên không mượt lắm. Nhưng về sau, bả bung lụa với theo trend dữ lắm luôn (khiến tui cười tui xuống địa ngục ಥ‿ಥ huhu).

Kết luận: Bình thường truyện mà có vấn đề, nhét tui tí bánh chó là tui vui rồi, đằng này đến bánh chó cũng không. Siêu phẫn nộ!!!!

////////////////SPOIL SÂU SPOIL ĐẬM/////////////////

Tui phải rant chút không tui tức chớt.

Vụ mở đầu truyện là một vụ siêu đáng thương. 23 năm trước, vào đêm giao thừa, một thằng ất ơ đột nhập vào nhà nọ, muốn hiếp bà vợ. Đang hiếp thì thằng chồng dắt con gái về, thế là nó giết cả nhà. Sợ hàng xóm nghe tiếng, nghi ngờ, nó giết sạch luôn cả tầng 3 hộ, rồi quay về nấu thịt bà vợ và bé gái bày trước xác thằng chồng. Chục năm sau nghe tin chung cư sắp phá dỡ, thằng hung thủ quay về ngắm lần cuối, xin làm bảo vệ được nửa năm nay. Cùng lúc đó hồn ông chồng do quất phẫn uất, “sống dậy”, làm hàng xóm thụ. Thụ biết rồi nhưng mặc kệ. Còn 1 tuần trước khi phá dỡ, tiềm thức linh hồn kia muốn vào nhà mình lần cuối (căn hộ thụ thuê) nên qua mời thụ ăn, chắc hẳn ma xuôi quỷ khiến nên tên hung thủ cũng vào. Hồn ma ông chồng thấy hung thủ thì đứng hình, thụ chắc vài câu, với rung chuông để ông kia xử hung thủ. Thụ cực kì bị động, mà câu chuyện cũng kể qua quýt tóm gọn, đủ để ngta biết nó ghê, nhưng không thấy nó ghê. Uổng phí một tấn bi kịch.

Vụ bà cụ qua đường này thì xảy ra khi thụ mới bắt đầu chấp nhận làm Bạch Vô Thường nên ra ngoài kiếm điểm. Thụ thuyết phục mãi, bà không đi nên công định vác bà qua luôn. Mà cưỡng chế thì bà sẽ thành ác quỷ, công bảo thế thì đánh chết thôi. Nên thụ mới can, bảo mình muốn giúp bà hoàn thành nguyện vọng, vì bà ấy từng cứu mạng mình hồi bé. Ơ, nhưng vấn đề là sao bao nhiêu năm nay không giúp (dù có thời gian điều tra bà áy luôn) mà đợi đến lúc này cần farm điểm mới bảo là muốn trả ơn!?? Nghe có xaolonz không dợ??

Vụ của Tưởng Quỷ với quỷ sai Ôn Châu càng cạn lời hơn. Quỷ sai Ôn Châu (tạm gọi bạn Kiều) vốn là linh hồn đang đi đầu thai, gặp Tưởng Quỷ (Hắc Vô Thường tỉnh Giang Nam). Tưởng Quỷ khoái nhan sắc nó, thế là dụ kí kết ước làm vợ bé nó vài trăm năm thì được làm quỷ sai, tích công đức để đầu thai nhà tốt. Vấn đề là thằng Tưởng Quỷ này có đam mê bạo hành tình dục các kiểu (kiểu gớm nhất bạn có thể tưởng tượng ra í), đến mức bạn Kiều thà bị đánh hồn phi phách tán còn hơn phải về lại địa ngục. Nhóm main (gồm công thụ và phu canh – Bạch Vô Thường tỉnh Giang Nam) sau khi chơi ăn gian rồi vẫn hạng 2, hai lần, nên tức giận tới Ôn Châu tìm bạn Kiều coi nó ăn gian kiểu gì (tiêu chuẩn kép vl). Sau đó nhóm main phát hiện bạn Kiều không bắt bao nhiêu quỷ mà rút điểm tích trữ trong sổ Tưởng Quỷ xài, không chỉ vậy còn che giấu một con quỷ Nhật (gian phu) bằng pháp khí từ phần thường BXH. Từ khi có chữ Nhật dính vô là nhóm main trở mặt lãnh khốc vô tình liền luôn. Kết quả bạn Kiều bị trả hàng về địa ngục, chịu trừng phạt của Tưởng Quỷ thảm vcl, gian phu bị đánh gần chết thì chịu phạt dưới địa ngục. Ngược lại bạn Tưởng Quỷ chẳng bị gì, dù sao này nó tới tìm đánh nhóm main (và bị đánh thành đầu heo) thì cũng không bị trừng phạt gì, còn tiếp tục đóng vai sassy boy hay bị ăn vả trong nhóm đến chương cuối. Tận khi địa ngục bị Sau Cõi Luân Hồi thâu tóm và cải thể, Tưởng Quỷ nằm trong nhóm giải biên chế, thì mới bị trừng phạt trong ngục. Câu kết nhẹ tênh, hoàn toàn không đủ karma đối với thánh lách luật độc ác như nó.

Vụ Văn Tụng Đế còn hề hước hơn nữa. Ông này vì muốn hồi sinh nên động tay vào Sổ sinh tử, để linh hồn ổng suốt 600 năm chịu kiếp sống khổ chết trẻ, chắc kiểu hồn yếu thì chấp niệm này của ổng dễ thức tỉnh hơn. Việc làm này của ổng, không ai phát hiện đến khi gần hoàn thành, LÀ VÌ ỔNG CHỈ TÁC ĐỘNG LÊN MỖI ỔNG, chẳng ảnh hưởng ai. Khi ổng đang hồi sinh, tất cả mọi người biết chuyện ở đó đều thấy việc ổng hồi sinh là việc tốt cho ổng mà, công thì nghe theo thụ, sao cũng đc. Còn thụ thì cứ thế quyết định là mỗi kiếp là một người riêng lẻ, ổng hành ổng mỗi kiếp là tội lỗi là sai trái, ổng chết rồi thì muốn hồi sinh là sai trái. Thụ muốn ngừng việc hồi sinh, dù điều đó có khả năng làm Tiểu Lưu (kiếp này của Tụng Văn Đế) hồn phi phách tán luôn, hoặc nếu Tiểu Lưu không thành thần nữa, thì số kiếp tương lai của cổ là chết lức 27 tuổi trong nghèo khổ, sảy 3 đứa con. Đù má, cái này không ích kỉ thì là cái gì!?? Một đứa sinh ra với thần khí nhưng không chịu cho ngta hồi sinh sau 600 năm chịu khổ, vứt cái chuông đi rồi thượng đẳng bạn eyyy. Tất nhiên dưới ma-chịch của tác giả thì êm xuôi HE hết cho Tiểu Lưu này.

Vụ Vương đại thiếu này càng hề hơn nữa. Ở giai đoạn này là gần cuối truyện, thụ đã khum còn là con người bo bo giữ mình, chỉ quan tâm đến người thân bạn bè của ngày xưa 🙂 Vương đại thiếu là một phú tứ đại ăn chơi, chắc là lấy Vương Tư Thông làm hình mẫu ấy, nhưng vô dụng hơn. Vương đại thiếu gặp “hiện tượng lạ” kiểu ma nhập khi đang tới họp với Cao tổng (sau khi để ổng ngồi chờ hơn 1h, tại vì why not). Vì vậy Cao tổng nhờ công thụ giúp vì sợ mất hợp đồng với miếng đất to. Thụ quen biết Cao tổng vì chấp niệm của ổng là hàng xóm nhà thụ. Hàng xóm tốt bụng, mà Cao tổng hiện giờ cũng đã thành một tồng tài “người tốt”. Nói chung quan hệ rất sâu xa, nhưng thế là giúp thôi 🙂 Khi tìm hiểu về Vương đại thiếu, nhóm main nhận ra ông này có mệnh cách mỏng nhất TQ, theo Sổ sinh tử là đáng ra chết lúc 2,3 tuổi, nhưng nhà giàu, mời được cao nhân dùng ngọc xịn che thiên cơ, giấu đất trời nên sống tới giờ. Tức là sai luật VCL ra. Nhưng cuối cùng nhóm main vẫn giúp, vì thụ bảo Cao tổng là người tốt 🙂 ha hả. Đúng kiểu “luật của anh, anh lách được” chưa 🙂

Vụ Trần Khải này thì trước vụ Văn Tụng Đế. Nhưng ngắn gọn là, Trần Khải là bạn cùng phòng kí túc đại học của thụ, có vợ chưa cưới là con cục phó công an nên làm giả giấy chứng minh giúp công. Cuối arc này, thụ phát hiện ra câu chuyện ma anh bạn này từng kể là thật, mà con ma nó cũng đã chiếm xác, trở thành Trần Khải từ năm cấp 2 đó. Còn linh hồn thật của Trần Khải thì hiện giờ thành oán hồn, sẽ đầu thai thành con cả của “Trần Khải” này, đời đời kiếp kiếp. Nhưng thụ quyết định kemeno đi, vì “Trần Khải” mới là người bạn đại học của mình, không phải là linh hồn kia 🙂 thấy 2 vụ tiêu chuẩn kép VCL của thụ chưa 🙂🙂

Lai lịch của thụ đúng là liên quan trực tiếp tới cái tính “thế gian phải làm theo ý anh” thật luôn. Thụ là linh hồn của Sáu Cõi Luân Hồi – thể ý thức quản lí cả thế gian. Anh 6 muốn hủy Thần Đình thì hủy Thần Đình, muốn cải tổ Địa phủ thì cải tổ Địa phủ, muốn thay đổi số mệnh vài nhân loại ất ơ như ông, bố, mẹ, chú hàng xóm của thụ mình thì cứ thức tỉnh tí rồi thay bằng tiềm thức thôi 😶 hihi, “anh là luật” is real mà 🙂

Giải thích về kim quang, hồng quang xàm cực kì luôn. Ban đầu ai cũng nghĩ nó là công đức và ác nghiệp nhỉ? Cuối cùng, thật ra nó là yêu ghét của công. VKL chưa 🙂 Ending còn VKL hơn. Thụ tách khỏi anh 6 (chắc vậy), chuông của thụ tách khỏi Chuông Sớm (có thể), anh 6 đi quản trực tiếp Địa phủ còn công – Bắc Âm Phong Đô Đại Đế tiền nhiệm, đáng lẽ bị đưa đi đầu thai nhưng công đánh thắng anh 6 (éo hiểu kiểu gì??) rồi lên nhân gian ở với thụ 🙂 Tui vẫn là fan sảng văn, nhưng kết này là bị sảng chứ không phải sảng khoái.