Hữu chủng bài trực ngã review năm 2024

Thể loại: Chủ công, trùng sinh, tình hữu độc chung, báo thù rửa hận, quỷ súc độc chiếm bệnh xà tinh biệt nữu công x nhân thê nhút nhát nhưng không nhược thụ.

Mình không thích đọc chủ công lắm đâu, nên ít bộ mình review mà chủ công lắm nhé :)) Hàng limited đấy :))

Thể loại công thụ thì ngoài phần gốc của editor/author, thì còn cả của mình nữa, để nói rõ quan điểm của mình. Mình đọc trên wattpad, nhiều bạn có ý kiến về tình yêu giữa công thụ trong đây. Và mình thấy điều đấy rất sai.

Công là Hàn Trọng Viễn, thụ là Mạnh Ân. Hai bạn này chuẩn là nồi nào úp vung nấy, yêu lắm, còn cụ thể thì hãy đọc nhé.

Các bạn có thể nắm được nội dụng chủ yếu qua văn án bộ này. Các bạn hãy qua wattpad của bạn nhadamvera hoặc wordpress của bạn ý Red de Ed để đọc nhé. Bộ này đã có per của tác giả, mình sẽ không repost hay quote lại.

Nói qua, bạn công kiếp trước bị người thân hại tan cửa nát nhà tàn tật, người mẹ thân yêu cũng chết vì bệnh, lại còn bị đổ vỏ. Trong lúc sống không bằng chết ấy, bạn thụ đã xuất hiện, hi sinh tất cả mọi thứ của mình vì anh. Đừng ai trách anh ý, khi mà anh đang dần mất niềm tin với mọi người, tính cách cũng bị u ám đi, cách hành xử có hai quá quắt, nhưng mà hãy đọc tới cuối truyện, ngọt hơn mía lùi :)) Chính vì đoạn cuối nên mình mới cho anh này là biệt nữu công.

Mạnh Ân lúc đầu nấu ăn không ngon, như cám, Trọng Viễn cũng hoá thân thành con heo ăn sạch luôn. Có lần em nấu nhiều quá, anh không muốn cho ai khác ăn nên anh ăn cố, tối thì tiêu chảy :)) Phải công nhận tác giả vô cùng mặn, rất mặn :)) Và anh công này có một trận abcxyz bựa nhất mình từng đọc :))) Mấy bạn khiết phích đừng lo, không ghê đâu, chỉ hài thôi.

Truyện chủ yếu là báo thù thôi, nên cực phẩm không thiếu, nếu không nói là nhiều cực để tha hồ báo thù. Không có ai đáng thương gì ở đây cả, toàn là lòng tham không đáy, khá lo khó đồng cảm với cực phẩm trong đây, trừ một (số) người thì chắc cũng có thể tạm tha thứ.

Mỗi cái tên được đặc trong đây, kể cả tên tác phẩm, đều mang một ý nghĩa nào đó, hãy cố gắng đọc và nhớ nhé.

Có một chi tiết trùng sinh rất hay ở trong bộ này, cũng thôi thúc mình đi review. Thường nếu trọng sinh từ tương lai về, các bạn đó sẽ có bàn tay vàng to cực, cái gì cũng làm được cái gì cũng biết, đùng cái thâu tóm cả thế giới. Nhưng Trọng Viễn thì không. Anh nhận ra được cái nào mình có thể làm, cái nào mình thích nhưng không thể, anh biết sức mình nằm ở đâu, biết cách chia sẻ cho người khác, biết cách giữ lợi ích cho mình nhưng vẫn đặt vợ lên hàng đầu. Chất lượng hơn số lượng. Các bạn đọc đến đoạn anh lập nghiệp, thực sự sẽ thấy được điều này.

Còn một điều nữa, công thụ trong này cũng kì may :)) Thực ra mình nghĩ có mỗi mình thấy thế thôi, nhưng chung quy là có may mắn. Kiếp trước họ đã chịu khổ rồi, giờ thêm chút may mắn cũng được mà, không phải bàn tay vàng đâu nhé :))

Chung quy là xen lẫn những đoạn báo thù thì hai người công thụ trong này rất đáng yêu, cũng thật ngầu, một bộ truyện khá hay, mình rất đề cử :))

Thể loại: Hiện đại, niên hạ, ngụy huynh đệ, cường cường; Nữ vương thụ vs trung khuyển công mỗi tháng hóa cuồng khuyển vài ngày.

Có gan thì bẻ thẳng tôi xem

(Hữu chủng bài trực ngã)

Hữu chủng bài trực ngã review năm 2024

Tác giả: Quan Tuyết Yến

Thể loại: hiện đại, tuấn mỹ nhị thế tổ công x bình thường cương nghị thụ, mỹ x cường (: “3), thẳng bẻ cong, si tình công si tình thụ, ngược văn, hiện thực hướng, HE

Hữu chủng bài trực ngã review năm 2024

Tác giả: Tri Đạo Nột

Thể loại: hiện đại, chiếm hữu cường công X mất năm giác quan thụ, ngược thân, ngược tâm, trướng nhiên nhược thất (cảm giác mất mát, hối tiếc), HE.

Có lẽ khoảng thời gian qua tôi đã lạc trôi khá lâu, và các bạn hỏi tôi có hối hận không khi bỏ nhà mà đi lâu như vậy?

Nếu có hối hận thì em cũng xin chấp nhận trả giá, sau khi đã lặn ngụp vào đống đam mỹ mà khó khăn lắm em mới tìm được. Như bao bạn trẻ khác, tôi quyết định làm việc thiện nguyệt đó là sẵn sàng nhảy vào dầu sôi lửa bỏng để review cho mọi người.

Lưu ý: Nếu các bạn phát hiện truyện nào không thể đọc do một số nhà edit hiện tại đang khóa blog thì báo cho mình biết nhé!

Hữu chủng bài trực ngã review năm 2024
Ảnh tặng kèm sách Hoàng Kim Đài tái bản

  1. Hoàng Kim Đài – Thương Ngô Tân Bạch – 79c + 6PN – Hoàn

Cổ trang, Cường x Cường, 1×1, HE, Cung đình, Niên thượng, Tình hữu độc chung, Hỗ sủng, Siêu ngọt.

CP: Ác danh chồng chất quyền thần công x Uy danh hiển hách tướng quân thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Một câu chuyện khiến cho tôi muốn tiểu đường. Ôi mẹ ơi, truyện này nó ngược…ngược cẩu độc thân ghê gớm, truyện chỉ tầm dưới 100 chương. Cộng thêm nhà edit dịch siêu hay khiến cho tim mình rụng rời, đọc xong vội vã note nhà edit vào danh sách yêu thích nhất (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)

Hãy tưởng tượng thế này nhé, công và thụ y hệt như hai cực âm dương. Thụ là tướng quân công danh hiển hách, 18 tuổi cầm quân đánh đâu thắng đó. Còn công thì thống lĩnh cấm vệ quân kinh thành tiếng xấu đồn xa ngàn dặm, từ nhỏ không cha không mẹ nên nhận thái giám làm cha nuôi. Hai người ngoài mặt chẳng khác gì oan gia ngõ hẹp, gặp mặt là chửi nhau um sùm. Thế nhưng lúc mới gặp lần đầu là hai anh đã nhất kiến chung tình. Lúc ấy thụ 16 còn công thì 18, vì một cánh hoa vô tình mà thụ bị hiểu lầm là ném hoa cho công, ấy vậy mà em nó còn che mặt không dám chối. Cơ duyên tái hợp, anh gặp lại tiểu thiếu gia tuấn tú từng ném hoa cho mình đang đi săn trong rừng lúc đang đi bắt tội phạm triều đình, em ra tay cứu trọng phạm triều đình nên năm lần bảy lượt muốn đuổi anh đi. Chưa kịp trò chuyện thì đã bị nguyên bầy heo rừng đuổi dí, cũng từ đây cả hai kết thành bằng hữu.

Cơ mà có tình bạn cùng giới nào ôm ấp, gạ gẫm bắt người ta cõng hay là làm nũng chưa? Nếu được tôi muốn gắn thêm tag ‘dụ thụ’ quá, còn công thì thôi ôn nhu quá rồi. Nhưng vì đây là nhiệm vụ đầu tiên của anh nên dù không cam lòng, anh cũng đành lợi dụng thụ để tìm ra phản tặc. Lúc ấy thụ chỉ vừa 16, vốn tình cảm thụ dành cho công đã vượt xa bằng hữu bình thường lại là đầu tiên có người ân cần tặng quà rồi chăm sóc nên cũng đã “đổ” cái rầm trước ah rồi, chỉ tiếc là những việc ác mà công làm đã được thụ tận mắt trông thấy. Từ đó cả hai ân đoạn nghĩa tuyệt, tôi nhớ mãi cái ngày thụ từ biệt công ra chiến trường, thụ bảo biết đâu mình chết thì sẽ tha thứ cho công. Khoảnh khắc ấy, anh nhận ra mình chỉ là một hạt cát nhỏ không thể bảo vệ thụ, lúc nghe như thế chỉ tâm nguyện thụ hận mình một đời hơn là bỏ mạng nơi sa trường.

Đây là truyện ngược sao? Không! Lúc vừa được ban hôn thì cả hai còn ậm ừ phản đối, chưa đầy một tháng mà đã ngược chó độc thân ngậm ngùi nhai truyện. Công chăm lo cho thụ từ miếng ăn giấc ngủ, nhưng vì xuất thân của bản thân nên đôi lúc thấy mình không xứng với thụ. Thụ làm nũng công ba lần bảy lượt, gạ gẫm ôm hôn, còn chủ động gọi công là “ca ca” (Onii-chan) làm cho ảnh rụng rời tay chân. Nếu ở suốt 40 chương đầu là anh công dành hết yêu thương để chăm sóc người què như thụ thì đến phần sau là thụ sủng công tận trời. Vì sơ suất mà anh công bị dương tính với “ma túy”, cứ tưởng mỗi lần anh lên cơn nghiện sẽ đau đớn quằn quại nhưng bên cạnh công đã có thụ sẵn sàng làm “thuốc giảm đau” cho anh, suốt cả quá trình này là kéo rèm vì triều đình Tấn Giang ngang ngược lộng quyền.

Sau này thụ và công chia xa, một người đầu Bắc một kẻ cuối Nam, nhớ nhung da diết nên thụ bắt liên tục mấy chục con ngỗng đang bay về nam gắn lên chân nó lời nhắn nhủ “Vợ tôi thế nào rồi?” Và cũng bằng duyên số, công bỏ ra giá tiền cực cao mà mua con ngỗng ấy về rồi thầm tự nhủ là thụ gửi nó cho mình. Ôi! Tình bể cả bình, truyện ngọt quắn quéo hết cả tay chân.💌

Cho đến cuối truyện, tiếng xấu của công vẫn chưa được hóa giải nhưng có lẽ vì thế mà mình thấy nó sát với thực tế, có những thứ mình nói mình làm nhưng đã ăn sâu vào tiềm thức thì khó mà xoay chuyển. Cặp đôi phụ kể về chú của thụ có kết buồn không thể tả, nhưng may là tác giả đã quăng ra phiên ngoại kiếp sau ở thời hiện đại của cả hai. Đáng yêu hơn là, có cả công và thụ làm cameo, lần này cả hai là thanh mai trúc mã, công và thụ vẫn còn là con nít nhưng công chững chạc và chăm sóc thụ lắm cơ. Em khóc anh lấy khăn lau nước mắt cho em, em buồn anh xoa tay tận tình an ủi. Tác giả đại nhân em cầu xin người hãy viết tiếp phần về kiếp sau của hai đi. Đại thần hãy làm ơn cứu rỗi em đi mà, chứ motip này em thích lắm 😭😭😭

Hữu chủng bài trực ngã review năm 2024
Ảnh kịch truyền thanh của Hoàng Kim đài – lúc thụ chuẩn bị lần đầu ra trận.

  1. Husky và sư tôn mèo trắng của hắn – Nhục Bao Bất Cật Nhục – 311c + 40PN – Hoàn

Niên hạ, ngược luyến tình thâm, tiên hiệp tu chân, trùng sinh

CP: Ngu banh nóc vì trúng ngải, đệ tử công x tsun cáu kỉnh sư tôn thụ

Review ngắn (có Spoil)

Nếu bạn đang kiếm một câu chuyện với những khúc cua chẳng thua gì đua xe công thức 1 cùng những màn ngược khiến bạn trầm cảm thì Husky là sự lựa chọn hoàn hảo.

Công kiếp trước vì hiểu lầm thụ thấy chết mà không cứu, dùng cả đời để hành thụ ra bã. Kiếp này “bổn tọa hoàn lương”, 100 chương đầu não vẫn trầm mê vào sự ngu ngục và mình thú thật là phải kiềm nén cơn điên

Nếu như người ta trọng sinh là để bù đắp lỗi lầm thì công isekai để ngược thụ lần nữa. Khoảng tầm 100 chương đầu, não của công chỉ chứa đầy hình ảnh của bạch liên hoa đậm mùi trà xanh. Sau đó dần dần công mới nhận ra tình cảm thật sự giữa mình và sư tôn không chỉ đơn giản là tình thầy trò và bắt đầu từ đây độc giả đáng thương phải ăn kẹo bọc dao mỗi ngày. Nhân vật này phụ vừa có cảm tình thì đã đi bán muối, nhân vật tưởng là bạch liên bông hiền dịu nhất truyện thì đùng một phát leo lên làm đại boss. Truyện này chống chỉ định cho những bạn có trái tim thủy tinh mong manh dễ vỡ!

  1. Xuyên việt thú nhân chi tướng – Nhạn Quá Thanh Thiên – 170c + 23 PN – Hoàn

Xuyên việt, thú nhân, chủ thụ, cường cường, 1×1, sinh tử, HE

CP: Dũng sĩ đệ nhất thú nhân công x Tướng quân xuyên không thành á thú, có bàn tay vàng thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Tôi sẽ tự phong đây là đỉnh cao truyện đam thú nhân trong lòng tôi. Vì nó mà tôi cày 170 chương đến mất ăn mất ngủ

Thụ là tướng quân thời cổ đại vừa chết trận xuyên không vào thế giới thú nhân thời tiền sử. Ở đây chỉ có 2 loài: một là thú nhân (vừa hóa được hình người vừa có hình thú) anh dũng hay đi săn, hai là á thú chỉ có dạng người và có thể sinh con. Thụ kiếp trước là tướng quân vô tình chết trận và trọng sinh vào một á thú xấu xí, vừa mất chồng vừa mất con lại còn chết đói. Nhờ đoạn này mà tôi drop truyện tổng cộng hơn vài chục lần, mặc dù edit rất mượt.

Nhưng thụ là ai? Là một đại anh hùng đầu đội trời, thụ không chấp nhận việc người trong bộ lạc khinh thường mình, quan trọng hơn hết, xin nhấn mạnh thụ là ai? Là nhân vật chính, bàn tay kim cương, kim thân bất hoại. Các bạn phải kiên nhẫn và có mắt nhìn hơn người mới xác định được đâu là công, sương sương thì cũng cần hơn 40 chương để làm điều đó. Ở thế giới này, diện mạo của á thụ khá quan trọng, vì thụ tướng thô kệch mặt có sẹo nên công hay lải nhải là ai mà thèm người như thụ. Để chứng minh cho luật hoa quả chẳng bỏ sót một ai, thụ cũng chẳng ưa gì công vì câu châm ngôn sống của anh là “không đẹp sắc nước hương trời anh không yêu”. Thế nên nghiệp quật anh tơi tả, người nào đẹp thì toàn hoa có chủ làm thụ khinh bỉ ra mặt mà không biết là anh đã tăm tia thụ nên chẳng thèm để ai vào mắt, còn thụ thì xem anh là tình huynh đệ.

Sau này thụ luyện công, vô tình tẩu hỏa nhập ma, cũng chẳng biết hên hay xui mà công ở gần đó nên phải lấy thân giúp thụ. Và chuyện gì tới cũng tới, gạo nấu thành cơm nên trước đó dù thụ ngạo kiều tới mức nào, giờ cũng đành chấp nhận ý trời. Nhưng xui xẻo thay, cả công và thụ hạnh phúc chưa bao lâu thì công gặp tai nạn nên mất trí nhớ và lưu lạc bên ngoài, còn thụ lại vừa vặn phát hiện mình mang thai. Sau đó là gì? Còn gì ngoài việc thụ một mình nuôi ba đứa con vất vả lại còn bôn ba khắp nơi kiếm chồng về. Yên tâm nhé, kết HE!

  1. Diễm quỷ – Công Tử Hoan Hỉ – 28c + 2 PN – Hoàn

Cổ trang, huyền huyễn, ngược luyến tàn tâm,1vs1, HE

CP: Diêm Vương công x Oan hồn biến thành quỷ, mỹ thụ

Review ngắn (có Spoil)

Tính ra đây là một trong những bộ truyện mà mình đọc đời đầu, chỉ muốn nói rằng trọn bộ “Linh Thần Hệ Liệt” của CTHH hay đến phát khóc. Mình tậu cả bộ tiếng Việt mà tới tận giờ vẫn nâng niu như nâng trứng, hứng như hoa.

Công vốn dĩ là Diêm Vương, không có thất tình lục dục, hành xử quá mức khô khan nên xuống trần lịch kiếp. Lúc này, công ở nhân gian là tứ hoàng tử, mẹ công chết vì khó sinh nên anh bị xem là điềm xui, ném thẳng vào lãnh cung. Thụ thì là đứa con thứ không ai thương, từ nhỏ cũng bị gạt vào lãnh cung để làm bạn cùng công. Hai đứa trẻ ngây ngô lúc ấy chưa phân biệt địa vị sang hèn luôn cảm thấy cả lãnh cung là cả thế giới. Tôi thà rằng cứ mãi nhìn công và thụ như thế, còn hơn là một kẻ nặng tình, còn một người trầm luân ngu muội.

Sau này công vì một ân tình của người anh trai cùng cha khác mẹ (tam hoàng tử), cứ ngỡ mình thích người anh này nên không ngại gì tặng ngôi hoàng đế cho anh trai. Còn thụ thì vì quá nặng tình với công, anh sai gì thì em làm nấy, nên hai đứa hợp lực mang tiếng xấu vào mình để anh trai công ngồi vững trên ngai vàng. Từ đây chúng ta mở ra một con đường đao cho độc giả, thụ không tiếc mạng mình đi kiếm thuốc giải cho bạch nguyệt quang trong lòng công rồi bỏ mạng. Các bạn cứ tưởng đến đây là đã hết!

Không! Thật ngây thơ! Sau này công vì bị anh trai qua cầu rút ván nên hại chết, trở lại địa phủ làm Diêm Vương. Thụ đang trên đường đầu thai ở cầu Nại Hà, nhìn thấy công bây giờ đã là kẻ đứng đầu cõi âm ti nhưng lại quên sạch sẽ kiếp trước nên quyết định từ bỏ con đường luân hồi, trở thành Diễm Quỷ (Quỷ gạ tình người khác) để còn cơ hội gặp anh lần nữa. Ẻm dùng một đời làm quỷ chỉ để bù đắp những xấu xa mà cả hai từng làm kiếp trước, kẻ từng bị ẻm uy hiếp thì kiếp này em vất vả đi tìm kiếp sau của họ, giúp đỡ người đó hết lòng hết dạ. Sau này, công phải hạ phàm (vẫn là Diêm Vương) để tìm kiếm thần vật thiên giới và vô tình gặp lại thụ, biểu cảm đầu tiên của anh là gì: Khinh bỉ.

Truyện ngược vô bờ vô bến nhưng rất may là HE, tới giờ đây vẫn là best đam trong lòng tôi 😭

  1. Sự trả thù công bằng – Điệp Chi Linh – 5 quyển + 2 PN – Hoàn

Hiện đại, ngược tâm (nói trắng ra là toàn ngược công, ngược thụ 0,01%), thương chiến, công sủng thụ, HE.

Tổng tài mặt lạnh phúc hắc ôn nhu công x Thiếu gia thâm tàng bất lộ, giả làm MB, ngạo kiều nữ vương thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Thật ra thì tôi không khoái đọc hiện đại cho lắm nhưng trước đây mình đọc bộ này vì nó khá ổn áp, thêm cái nữa là tự nhiên hứng lên thôi. Nếu không vì cái tag hay ho của nó, cộng thêm công quá thâm tình thì mình đã drop vì tính của thụ.

Thật ra thì cái này là cả một hệ liệt về ba anh em nhà thụ đều là gay, cũng chẳng hiểu sao mà anh trai và em út là công, thụ là con thứ hai thì nằm dưới. Nói chung, thụ là kiểu công tử lông bông, mở hộp đêm kiếm sống vì nhà giàu nứt đổ vách. Công là con ngoài giá thú, lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, đồng thời là đối thủ cạnh tranh trên thương trường với bạn nối khố của thụ. Một lần vô tình gặp nhau trong hộp đêm, công tưởng nhầm thụ là MB nên bao nuôi, thậm chí còn muốn dùng tiền chuộc thụ. Trong khi đó, thụ và bạn thụ thấy thời tới cản không kịp, cũng hihihaha diễn tuồng cho công xem, sau này em thụ còn chơi trò mất tích, lấy thân phận mới vào công ty công làm mật thám làm cho anh bán tính bán nghi, tới khi gặp được anh trai song sinh của thụ thì mới âm thầm xâu chuỗi mọi chuyện. Nói chung, truyện có diễn biến và tình tiết thắt mở hợp lý, không có bất kỳ dư thừa nào cả, khúc cuối còn có plot twist cua bể đầu. Cực kỳ đề cử nhiệt liệt nha!

  1. Đế vương công lược – Ngữ Tiếu Lan San – 191c + 9 PN – Hoàn

Cổ trang, 1×1, tình hữu độc chung, hài hước, vương quyền tranh đấu, HE.

Ôn nhu tình thánh, Tây Nam Vương công x hơi ngạo kiều (tôi nghĩ chắc là cục súc) si tình, Hoàng Đế thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Thú thật là tầm năm trước mình mà nghe tên tác giả là chạy mất dép, ngón tay ngay lập tức bấm nút thoát. Vì sao mà tôi sợ tác giả đến thế, vì nông nổi nào mà lại như vậy? Đơn giản lắm anh em ạ, bỏ hơn 100k mua cuốn ‘Giang hồ lắm kẻ dở hơi’ (hình như tên trên mạng là:Giang hồ biến địa thị kỳ ba), giọng văn và tính cách thụ khiến tôi drop và quăng sách vào góc nào đó.

Sau khi mà buông bỏ hết định kiến về tác giả để đọc thử bộ này mới thấy vài bạn nói chẳng sai: ĐVCL là một phút xuất thần của tác giả.

Thụ và công quen nhau từ thuở nhỏ, ngay từ khoảnh khắc gặp nhau lần đầu đã nhất kiến chung tình. Khi tặng cống phẩm vào cung, để chứng tỏ bản tính thê nô từ trong trứng, anh công thuở nhỏ còn lén trộn vào đống cống phẩm, tặng cho em một một hộp quà. Cả hai cùng nhau trồng một cây mai, hứa hẹn tương lai bên nhau đủ kiểu. Đáng tiếc là, thân phân quá cách biệt, một người là vương gia, còn một người là hoàng đế. Anh công vì thụ không ngại tiếng ác vào mình làm cho cả thiên hạ xem anh là dã tâm lang sói thèm khát ngôi vương.

Cả hai yêu nhau sâu đậm nhưng bị ngược vì hoàn cảnh, tính tình thụ hay làm giá nhưng công làm nũng một hai cái là xiêu lòng ngay. Công vì muốn bình định thiên hạ cho thụ mà nóng vội lúc tu luyện nội công dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, phải dùng cổ độc và mỗi năm đều trải qua một kỳ phát tán độc, sống không bằng chết. Đặc biệt nhất là hai đứa em trai của công và thụ, em trai của công ngày đêm mong ngóng anh trai rước hoàng đế bệ hạ về làm chị dâu bao nhiêu, thì em trai của thụ ngày ngày tụng kinh bên tai thụ bao nhiêu tiếng ác đồn xa của công, chỉ hận không thể một dao thiến chết người cướp anh trai mình.

Cách mà tôi ấn tượng nhất với tác giả là các tình tiết hài ra nước mắt, nhưng đã ngược thì ngược tơi tả. Công vì không muốn thụ vất vả đi kiếm giải dược cho mình mà phải diễn trò, đem thuốc giả lừa thụ rồi sau này hủy dung còn tránh mặt thụ nữa. Nhưng anh đi tới đâu, xua đuổi cỡ nào em vẫn một lòng một dạ bám theo. Thêm vào đó là dàn nhân vật phụ cực phẩm, lão sư phụ giả điên giả khùng chửi hai anh em nhà công là ‘nghịch đồ’, mấy anh ám vệ Truy Ảnh Cung thích đu drama nhà người ta.

Hữu chủng bài trực ngã review năm 2024
Ảnh minh họa manhua Đế Vương Công Lược

  1. Trọng đăng tiên đồ – Thiệu Hưng Thập Nhất – 76c + 4PN – Hoàn

Trọng Sinh, Sinh Tử, Cường Cường, Tu Chân, Huyền Huyễn, 1V1, HE

CP: Ma tôn, đồng thời là Ác Long công x Huyết mạch thượng thần, trọng sinh thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Kiếp trước của thụ thảm không tả nổi, thuở nhỏ mất cha, được ngay một thằng già thất đức nhận về nuôi nhưng bị ghẻ lạnh nên thành phế vật trong mắt bao người. Không có nội lực, không biết tu tiên, bị crush và trà xanh hãm hại nên uống xuân dược và vô tình gặp được công. Sau đó thụ được công đưa về chỗ thụ ở trước kia trong lúc mê man, thà rằng đừng đọc, đọc xong chỉ muốn cầm dao xiên nhân vật phụ. Bỏ qua mấy tình tiết tàn bạo máu chó, để tôi kể sương sương những gì đã xảy ra ở kiếp trước của thụ: mang thai nhưng chẳng biết cha đứa bé là ai, trong lúc crush và trà xanh kết hôn thì bị rạch bụng lấy thai, hồn phách chưa kịp siêu thoát thì phải tận mắt nhìn cảnh con mình bị người ta làm thành đan dược mà ăn tươi nuốt sống. Kết cục của kiếp trước là gì, ai làm việc ác thì sẽ sống lâu và tu thành chín quả. Đời!

Cũng may lúc thụ quay vào vòng luân hồi thì công dùng mười vạn năm tu vi để giúp thụ trọng sinh, còn anh thì mất đi ký ức. Thụ quay về đúng vào năm 10 tuổi, lúc mà cha thụ chưa chết, như bao nv9 khác được tặng bí tịch lúc cao thủ sắp hấp hối. Tận tâm tu tiên, trả thù từng người một kiếp trước đã hại mình, biết được lý do vì sao kiếp trước công lại bỏ rơi thụ. Nói thật là anh ôn nhu lắm, không nên nghi ngờ tình cảm anh dành cho thụ đâu. Cuối cùng là tìm được đứa con số khổ bị người ta ăn thịt.

Nói thật thì tôi cực kỳ thích bối cảnh tu tiên trong bộ này, tưởng tượng cảnh 4 con huyền vũ nâng núi hay thuật biến hóa này nọ thấy xịn xò lắm, còn có chia ra địa phận của người tu tiên và thế giới người thường nữa. Ngoại trừ đoạn đầu ngược xé nát tim gan ra thì phần sau toàn bộ là ngọt hết!

  1. Hoàng ân hạo đãng – Bạch Giới Tử – 90c + 8 PN – Hoàn

Cổ đại giá không, cung đình, sinh tử, HE

CP: Kiên cường ôn nhu công x Ngạo kiều thái tử mỹ thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Thật ra tôi thấy thụ cũng không ngạo kiều lắm đâu, ban đầu thì do nghĩ mình là thái tử, dưới một trên vạn người nên có chút kiêu căng. Nhưng em vẫn rất tốt, đặc biệt là với em trai. Sau này bị người khác tính kế nên bị vua phán tội tử hình, nhưng may mắn là do tai nạn ngoài ý muốn nên có con với công được anh thương và giả chết cứu ra. Sau đó là một màn ngọt muốn tiểu đường của gia đình nhí nhố này. Nhưng mà với chúa tể yêu thích drama như tôi thì bộ này hơi yên bình quá, đổi gió sau vài bộ máu chó máu gà là một ý kiến vô cùng tuyệt vời!

  1. Giang sơn hứa nhĩ – Bạch Giới Tử – 90c + 8 PN – Hoàn

Cổ đại giá không, cung đình, sinh tử, cưỡng chế yêu, cẩu huyết, tương ái tương sát, ngược, HE.

CP: Quyền thần mưu mô công x đế vương tâm cơ thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Bộ này cùng hệ liệt với bộ trên, cá nhân thì mình thích bộ này hơn bộ trên vì nó hơi ngược. Không ngược lắm đâu, trong ngược cũng có ngọt vì công ôn nhu tuy nhiên lại kiểm soát thụ quá đà.

Thụ của bộ này là em ruột của thụ bộ trên, còn công thì dây mơ rễ má đến mình cũng phải load não vài lần, đại khái là ông hoàng thượng cứ tưởng công là con rơi của mình (thật ra nhận lầm, có lẽ là ý tác giả muốn ổng tức chết) nên sau khi phế truất anh của thụ thì muốn giao giang sơn cho công. Còn thụ từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm của cha mẹ, người duy nhất là anh trai đã giả chết thì gả đi xa rồi nên chỉ biết dựa vào mình. Vì không có quyền thế cũng không biết dựa vào ai nên muốn hợp tác cùng công, chỉ cần giúp thụ đăng cơ làm vua thì muốn làm gì với thụ cũng được.

Ban đầu mình nghĩ là thụ hơi bi quan, nhưng sau này đã làm vua thì thụ cũng chẳng có mấy ai để tin tưởng, huống chi giao dịch này với công là lời chứ không lỗ, vì anh chẳng thèm cái ngôi vua, trong tay lại nắm binh quyền kiểm soát quân cảnh quanh kinh thành, chỉ một hô của anh công thôi thì thụ rớt đài ngay. Ban đầu, anh cũng chỉ muốn sỉ nhục thụ dần dần mới yêu, còn thụ thì quá đa nghi nên muốn qua cầu rút ván. Công ép thụ uống thuốc để có con thành giọt nước tràn ly, khiến quan hệ hai người tệ hại hơn nữa, tìm cách giải quyết công càng sớm càng tốt. Phàm là nhân thì phải có quả, tôi thấy cả công và thụ đều quá cố chấp, công chấp nhận thua dưới tay thụ nhường lại binh quyền và bị trục xuất khỏi đất nước, chỉ tội đứa con của cả hai – thụ phải giao cho anh trai nuôi vì không thể đối mặt với con mình. Mọi người hỏi tôi là thụ và công có gặp lại và đoàn tụ không? À hiển nhiên từ sau khúc này thì hiểu lầm này nọ giải quyết khá đơn giản và công lên làm hoàng hậu nương nương nhé.

  1. Tàng tình – Nga Phi – 4 quyển (10 chương/quyển) + PN – Hoàn

Cổ trang, giang hồ, cường công cường thụ, 1vs1, ngược luyến tàn tâm, sinh tử văn, HE

CP: Tà giáo giáo chủ, mỹ công x đại hiệp (thiếu chủ) tuấn tú thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Đã đọc bộ này là gần như mình chẳng thể dứt ra nổi, khóc muốn mù cả mắt, ngọt thì vô bờ bến mà đã ngược thì cũng tàn tạ như ăn kẹo bọc dao.

Lúc mới chân ướt chân ráo vào giang hồ trời xui đất khiến như thế nào mà thụ lại gặp công và đem lòng tương tư suốt mấy năm trời. Gia thế của thụ vô cùng trong sạch, là thiếu chủ của nguyên cái sơn trang mấy đời giàu nứt đổ vách, có ông anh họ hiển hách là võ lâm minh chủ, nói chung cũng thuộc dạng COCC. Còn công thì tiếng ác đồn xa, tham luyến tửu sắc. Lúc đó công chọc quê thụ đánh đấm chẳng ra làm sao, nhưng vì công đẹp quá nên thụ mê như điếu đổ. Mỗi khi công đi đến đâu bên cạnh luôn là một mỹ nhân mặc đồ trắng, hình như giang hồ gọi là bạch y. Vì thương thầm công nên thụ cũng tập tành mặc bạch y, đứng cạnh ông anh họ oai phong trông giống một thư sinh đọc sách hơn là nhân sĩ giang hồ.

Sau đó gặp lại công là lúc anh đang trọng thương, thụ vì cứu anh mà trúng độc nên công đề nghị đi tìm thần y ở phái công trị thương. Đừng hiểu lầm công tốt đẹp gì, tại thụ mang mặt nạ che mặt nên anh mới hứng thú, còn thụ thì biết thừa anh chỉ thích người đẹp nên có chết cũng không cởi mặt nạ ra. Cũng từ đây, công phát hiện là hóa ra trong người thụ còn mang một loại độc trùng nguy hiểm hơn, anh hoảng hốt không biết làm sao đây nhưng cũng không dám nói với thụ. Cả hai cùng nhau đi kiếm bạch liên hoa để níu kéo sinh mệnh của thụ, cũng trong khoảnh khắc này công nhận ra mình yêu thụ không phải vì vẻ ngoài, hai người từ huynh đệ dần nâng cấp lên người yêu.

Công chẳng còn quan tâm thụ trông ra sao nữa, anh tâm niệm dù thụ đầu heo thì anh vẫn yêu. Đáng tiếc thay, thụ lại không buông bỏ được khi lịch sử tình trường của anh toàn mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Vì muốn tận tình chăm sóc thụ nên dẫn thụ lên chỗ giáo phái bí ẩn của anh (cả thiên hạ đồn đây là tà giáo), thụ nhìn người hầu và người yêu cũ của công trong giáo đẹp chẳng khác nào thần tiên hạ phàm thì càng tự ti hơn x N lần. Ơ mà tôi nói thiệt chứ, nếu là tôi thì cũng như thụ thôi, huống chi em nó nhìn trộm anh ôm biết bao mỹ nhân. Đây có thể gọi là nghiệp quật anh công không trượt phát nào.

Cũng tại môn phái tà đạo này, công và thụ trải qua khoảng thời gian ngọt ngào và vô cùng lãng mạn, đến mức toàn giáo cho rằng thụ là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, chỉ có thụ là âm thầm tính toán rời đi. Sau khi quỷ không biết thần không hay, quyết định âm thầm cắt đứt tình cảm với công thì lại chẳng ngờ anh vì người mình yêu chưa từng thấy mặt mà phản nước phản dân. Chính thức từ đây thì hai người nằm trên hai đầu đối địch nhưng rồi thụ biết mình trúng số, nhờ phúc của ăn cây bạch liên hoa gì đó mà số vốn đã khổ nay càng khổ hơn.

Truyện có đầy đủ plot twist, cao trào, ngọt, ngược, máu cún, nói chứ lần nào đọc lại cũng khóc như chó. Thứ làm mình lấn cấn duy nhất là tính cách công của bộ này, lúc tra lúc sủng. Tôi nhiệt liệt đề cử truyện cho bạn nào cần khóc lên bờ xuống ruộng.

  1. Thị vệ sinh bánh bao – Côi Tự – 60c + 9PN – Hoàn

Cổ trang, sinh tử, ngọt ngào, chủ công, HE

CP: Chủ tử công x ảnh vệ thụ

Review ngắn (có Spoil)

Thụ trong một lần làm nhiệm vụ bảo vệ công thì bị trúng thuốc, sau đó thức dậy ở cùng công cũng không nghĩ nhiều lắm nên vẫn ung dung đi làm ám vệ tiếp. Thậm chí em ngây thơ tới mức ngỡ mình còn zin, dù cho nôn khan hay khó chịu cũng chỉ cho rằng đồ ăn có vấn đề. Lúc được chẩn đoán mang thai, anh công cùng toàn bộ ảnh vệ suýt ngã ngửa. Nhưng nhờ đó người chán đời như anh cảm thấy cuộc đời này bỗng dưng đẹp lạ nên hứng thú muốn chăm thử xem sao, cho tới khi nhận định đứa con trong bụng thụ có khả năng là con mình thì bắt đầu làm anh thiên nghiêm túc, cẩn thận chăm sóc vợ con hơn nữa. Suốt cả câu chuyện là quá trình công đi tìm thần y giúp thụ, hoàn toàn không ngược một tí nào cả, ngọt đến sâu răng. Thụ thì thích công từ lúc mới gia nhập nhưng không dám nói, nên thụ cực kỳ nghe lời anh. Truyện không có nhiều tình tiết lắt léo dù có giải án này nọ nhưng không gây nhức não, còn đan xen nhiều tình tiết hài hước. Nhiệt liệt đề cử cho ai nghiện đường!

  1. Trọng sinh thập niên 80 dưỡng tể tể – Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục – 148c – Hoàn

Trọng sinh, ngọt, sinh tử, bánh bao, sảng văn, làm giàu, 1vs1, HE

CP: Tổng tài công x Xui xẻo nhập vào xác một thanh niên chưa chồng đỗ nghèo khỉ nuôi con một mình, mỹ thụ

Review ngắn (có Spoil)

Đáng lẽ thụ đã có một tương lai xán lạn bỗng dưng trọng sinh về những năm thập niên 80, vào xác một con đỗ nghèo khỉ ngoài nhan sắc ra thì không còn gì, đã vậy còn làm mẹ đơn thân. Theo thiết lập thế giới này thì nam nam vẫn có thể có con nên tôi cũng không nghĩ nhiều lắm. Thụ xui xẻo trọng sinh vào một thanh niên thông minh ham học nhưng vì say rượu nên ngủ với ai cũng chẳng biết. Con thụ thì quanh năm suốt tháng chẳng có nổi sữa uống, chỉ biết hớp cháo loãng nên ốm như ma đói, tới bản thân thụ cũng không có nổi cái áo lành lặn. Than thân trách phận tầm vài ngày, thụ bắt đầu suy nghĩ theo hướng tích cực hơn và quyết định coi đây như con ruột của mình. Bắt đầu chuỗi ngày phấn đấu làm giàu từ những thứ nhỏ nhất như kem, bán tạp hóa,…Sau đó thì dần dần mở rộng ra như làm nhà kính trồng rau, gần như không có trở ngại nào trên con đường làm ăn của thụ.

Tuy nhiên, bạn cần phải có một sự kiên nhẫn không nhỏ để đợi công thực sự lộ diện, nhưng ít ra sự đáng yêu của bánh bao là thứ mình thấy ưng nhất trong suốt một trăm mấy chương. Bé mũm mĩm, ham ăn, đáng ăn, thích làm điệu và cực kỳ ki bo với người ngoài, sống trong cảnh khổ nhưng em nó chưa từng đòi hỏi thụ cái gì.

  1. Xuyên vào vai ác biết sống sao đây – Y Y Dĩ Dực – 211c + 26 PN – Hoàn

Cổ trang, xuyên sách, cung đình đầu tước, chủ thụ, sảng văn, có ngọt có ngược, HE.

CP: Tù binh sau này thành hoàng đế công x tổng tài xuyên thành hoàng đế thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Bộ này có manhua đi kèm siêu đẹp luôn nha, mình tốn cũng hơn 200k để đọc manhua bộ này trên POPS.

Trong những ngày tháng chán nản của cuộc đời mình, em thụ quyết định đọc tiểu thuyết ảo tưởng không ngừng nghỉ. Và rồi như bao trào lưu xuyên không, thụ theo tiếng gọi của tác giả mà xuyên vào một cuốn tiểu thuyết chỉ toàn dàn harem gái xinh của anh công. Đất nước của thụ nhân lúc quốc gia của công bị thiên tai mà xâm lược, cha thụ vừa chết, còn thụ đăng cơ nhưng chỉ lo ăn chơi đàng đúm, tương lai theo tiểu thuyết gốc là thụ bị công chém đầu dã man. Để bảo toàn mạng sống, thụ quyết định công khai danh tính thật và cứu công khỏi bể khổ. Ban đầu, công cũng tưởng là em giở trò nhưng sau khi thấy em bắn ra những ngôn ngữ kỳ lạ và thành thật quá đà nên cũng chắc nịch em là người của thế giới khác.

Để mở ra một đường sống của bản thân, thụ quyết định đối xử tốt với anh vô bờ bến , điều đó đã vô tình bẻ nam chính từ trai thẳng thành cong vẹo. Gần như nguyên tác bị lệch 180 độ so với ban đầu, thụ biết công chắc chắn không thể thành thị vệ của mình cả đời nên thả công về nước. Từ đây, công xuất binh tạo phản, bình định thiên hạ, còn thụ buông tay công vì không muốn phá hỏng nguyên tác nên chấp nhận sống bình yên qua ngày ở một thị trấn sát biên giới. Sau này, thụ vô tình cứu công, sợ anh ế vợ nên đành phải giả giọng nữ đọc kịch bản của nữ phụ thứ ba lúc công bị mù tạm thời.

Truyện hài chủ yếu là do thụ ship công cùng nữ phụ mà toàn đi lệch xa tận đâu đâu, anh công sủng thụ từ lúc làm thị vệ cho đến khi làm hoàng đế. Tuy nhiên truyện cũng có những đoạn ngược như xát muối vào tim, nói cho cùng công và thụ nếu vẫn giữ thân phận cũ thì không thể nào bình yên đến với nhau.

  1. Đương niên ly tao (Năm ấy biệt ly) – Hà Hán – 70c + 5PN – Hoàn Cổ trang, trọng sinh, niên hạ, cung đình quyền quý, tiền thế kim sinh, HE. CP: Hoàng tử bị ghẻ lạnh sau nay lên làm hoàng đế, cường công x thông minh cường thụ, thụ hơn công 7 tuổi.

Review ngắn (có Spoil)

Cũng phải lâu lắm rồi mình mới đọc lại một bộ truyện ngược hay mà không thể dừng được, thế nhưng nó cũng không ngược lắm đâu, tim mình chỉ hơi nhói đau và thế là hết. Điều mà mình thích nhất ở bộ truyện này là tác giả miêu tả quá hay cảm xúc của công lẫn thụ, kèm theo cái tên “Năm ấy biệt ly” quá hay khiến mình không đọc cũng khó. Kiểu nhân vật như thụ thật sự rất đặc biệt, hám danh lợi và đặt lợi ích lên trên hết, mình tin là kiểu người này ở đâu cũng sẽ bị ghét bỏ, thế nhưng thụ có cái tài vừa đấm vừa xoa vậy nên chẳng ai ghét thụ nổi. Ở kiếp trước, thụ làm quan lớn qua 3 đời vua, vẫn dạy dỗ và phò trợ Thất hoàng tử từ nơi lạnh lẽo như lãnh cung lên ngai vàng. Thế nhưng, thụ và công có tư tình với thân phận quân và thần nên chẳng ai dám thú nhận tình cảm, công thì nghi ngờ thụ, còn thụ lại muốn khống chế công. Kết cục là vì xử lý đứa con riêng của hoàng hậu với nhân tình ngoài cung mà thụ bị người ta gài bẫy, vu oan tội mưu sát hoàng tự, cuối cùng là chết oan trong tuyết trắng, công danh bao đời lưu lại sử sách là một tên ‘loạn thần tặc tử’. Kiếp này sống lại vì một lời hứa phò trợ công đến cuối đời để đổi lại một chức quan nhỏ dưới địa ngục, thụ bước lại con đường trước kia nhưng lần này thì là thật tâm hết lòng hết dạ, bởi vì ở kiếp trước phò tá công là con đường duy nhất mà thụ có thể đi để hoàn thành tâm nguyện về kinh làm quan nên có hơi bất mãn. Thụ tốt đến mức khiến công ngờ vực tên này có ý đồ đen tối, thậm chí còn vì công mà chịu một màn chó cắn mấy lỗ khắp người. Từ nhỏ đến lớn, mẹ công là người phụ nữ cắm nguyên quả sừng to dài lên đầu hoàng đế lại còn nguyền rủa vua nên anh mới bị hắt hủi, nha hoàn thì xem anh như không khí, cả thế giới của anh chỉ có duy nhất một “tiểu phu tử” (tiên sinh dạy học) là tốt với anh. Không ngại mưa nắng đợi anh ở gian nhà nhỏ cùng một nắm cơm nếp, nấu cơm khét cho anh ăn, vì anh mà đắc tội với các hoàng tử khác, đợi anh từ hoàng tử thành vương gia gần 1 năm trước thành rồi xin đi theo phò trợ. Cho nên nếu kiếp trước đã cong sẵn thì nay còn cong hơn cả thước parabol. Tuy nhiên vì ám ảnh với quá khứ kiếp trước quá lớn, thụ vẫn xem công là vị quân vương bội tình bạc nghĩa năm nào. Thụ không dám yêu nữa, cũng không dám ham quyền thế quá lớn, kiếp trước nợ ai kiếp này trả đủ. Còn công thì sủng thụ tận trời vẫn không hiểu mình đã làm gì sai mà “tiểu phu tử” tim như sắt đá thế. Mấy cảnh đánh trận này nọ mình thấy hơi dài dòng nhưng khá hoành tráng, người ta thì lo bàn điều kiện chấm dứt chiến tranh, còn anh công thì lo ngày rước thụ về dinh. Ngoài ra, khúc cuối cũng có tiết lộ cái kết ân hận cả một đời khiến nước mất nhà tan của công sau khi thụ chết. Nói chung là trong mấy truyện trọng sinh thì mình ưng bộ này nhất, mình đã quá chán thể loại tra công trọng sinh sủng thụ lắm rồi. Đọc 1 hay 2 cái còn được, chứ đọc nhiều quá thì nhàm, truyện này thụ không sủng công, chỉ dám dạy dỗ như một người thân trong gia đình vậy thôi. Edit cũng rất mượt nhưng tôi buồn vì mình không đọc được phiên ngoại, kiếm pass mà chẳng thấy đâu nên tôi tuyệt vọng lắm.

  1. Quân vi hạ – Lục Dã Thiên Hạc – 99c + 3 PN – Hoàn Cổ trang, cung đấu, ngọt, HE. CP: Hoàng hậu phúc hắc mỹ công x Đế vương ôn nhu tuấn tú thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Cá nhân thì mình thích bộ này hơn “Thê Vi thượng”, lý do là vì mình ngán trọng sinh mà thôi, với lại mấy cái cung đấu bên này lắt léo hơn bộ kia.

Số công từ nhỏ đã bao hàm trong từ ‘nhọ’ khi có một ông cha cực phẩm cùng người mẹ kế ác độc chẳng thua gì Lọ Lem. Cho dù nhan sắc có khuynh quốc khuynh thành đến lóa mắt cùng gia thế hiển hách cũng bị ép uổng vô cung làm thái tử phi. Ban đầu, công liều sống liều chết không chịu gả nên bị đánh tới nằm bẹp dí luôn. Thái tử thì cho rằng mình là “chồng”, công gả cho mình là đáng thương lắm rồi nên ôn nhu chăm sóc anh từng li từng tí, xoa vết thương cho anh, múc cơm này nọ.

Vì để bảo vệ cái mông và bản chất công từ trong máu nên anh dùng mỹ nam kế giả vờ các kiểu, sẵn tiện được dịp thì sờ mó, thậm chí là cưỡng hôn thụ luôn. Còn thụ thì cho rằng đây là bản tính làm nũng của “vợ mình” nên anh muốn sao thì em chiều theo như vậy. Đúng như câu “hai công gặp nhau chắc chắn có một thụ”, nếu đặt anh thái tử này sang bộ khác thì chắc chắn là cực phẩm ôn nhu công, số đã định anh thụ này phải ở Quân vi hạ để làm thụ. Lúc hai anh lăn giường thì thụ cũng đã tính toán làm sao để không làm đau công thì “Bùm” thụ bị người ta lật ngược lại rồi bị làm cho khóc không thành tiếng. Từ đó về sau, thụ mới ngộ ra chân lý lóa qua tim thì đã bị anh công ăn sạch sẽ, không chừa cho đường phản kháng. Lúc nghe bảo thụ phải thú phi thì anh điên lên và rồi…mọi người tự hiểu nhé.

Thụ bị phế bỏ ngôi vị Thái tử, làm vương gia rồi lại ẩn nhẫn từng bước lấy lại ngôi vua vốn là của mình từ khi sinh ra. Còn công thì sau này làm tướng quân đánh giặc rồi thành hoàng hậu của thụ, cả hai cùng nuôi dạy cháu của thụ thành vua sau này. Ở phiên ngoại, công và thụ cùng nhau sống đến già, thụ bệnh nặng nên chết trong vòng tay vỗ về và an ủi của công làm tim tôi như xát muối. Sau đó, khi thụ vừa chầu Diêm Vương chưa được bao lâu, công đọc chiếu thư xong thì cũng tuẫn táng theo thụ. Mọi người tưởng đến đây là đã hết đúng không? Thật ngây thơ, công và thụ mở mắt thì đã xuyên đến thời hiện đại và vẫn còn ký ức của kiếp trước. Công vẫn còn mẹ và ông nội che chở, sinh ra trong nhà quyền quý, thụ là thiếu gia từ nước ngoài mới về. Cả hai vô tình gặp lại trong sinh nhật của thụ, kéo dài tình duyên bắt đầu từ kiếp trước.

Truyện cực kỳ đáng đọc nhưng hơi thiên về sủng công, với lại dù đã đọc nhiều bộ của Lục Dã Thiên Hạc mình vẫn chẳng quen nổi cách hành văn thay đổi bối cảnh liên tục trong 2 hay 3 dòng, khúc giữa cũng hơi dài lan man nên đã phải đọc lướt một số đoạn. Nhưng đù sao truyện rất hay, nội dung cuốn cùng một cái kết vừa đẹp vừa thơ.

  1. Đừng kỳ thị giống loài – Nguyệt Hạ Điệp Ảnh – 138c – Hoàn

Hiện đại, Linh dị thần quái, kiếp trước kiếp này, tu chân, chủ thụ, niên hạ, HE. CP: Quản lý yêu giới thời hiện đại (kim long) công x yêu quái mới ngủ dậy sau 2000 năm, lạc quan thụ (Thụ có bàn tay vàng siêu to siêu khổng lồ)

Review ngắn (có Spoil)

Truyện này tôi nghĩ nó khá là bánh cuốn ở mấy chap đầu, kiểu như thụ bá đạo trên từng hạt gạo nhưng ai cũng nghĩ em nó nghèo rớt mồng tơi, kèm theo mấy chi tiết linh dị thần quái thời đại 4.0 hiện nay này nọ cũng rất là ra hình ra dạng tạo nên tính chân thật cho câu chuyện. Motip cũng cực kỳ mới lạ, các bạn cứ thử tưởng tượng rằng một xã hội mà con người sống chung với yêu quái nhưng không hề biết đến sự tồn tại của họ. Sở quản lý, thi hành luật và giam cầm yêu quái phạm pháp (y như sở cảnh sát) của con người ấy được ngụy trang thành một công ty lâu đời và có mật thiết với những nhà chính trị con người. Thụ vừa mới ngủ dậy sau 2000 năm và tò mò xuống núi xem xã hội loài người ra sao thì tình cờ biết được muốn thành công dân tốt thì phải phấn đấu thi vào đại học. Mà trong túi em nó thì toàn bảo bối quý hiếm nhưng em xem như cỏ rác, đặt mục tiêu làm công dân mẫu mực nên đi làm công việc tay chân như bốc vác, bảo vệ,…Chưa kể đến thân thủ em hơn người (thân phận thật của em nó là thần thú) nên nếu ẻm nói mình mạnh số 2 chắc chẳng ai dám xưng là mạnh nhất. Xuyên suốt cả bộ truyện là hành trình trừ ma diệt quỷ của em và anh công, bên cạnh sự có cả sự xuất hiện của các thần thú ngủ trăm năm tỉnh dậy thì ú ớ phát hiện ra con người đã thống trị trái đất. Công thụ cùng nhau phá án rồi từ từ tì ra thân thế thật sự của thụ không phải là một con thỏ bình thường và hành trình lại ký ức kiếp trước của công và thụ. Trước kia thụ sống cùng một đám yêu quái ở nơi khỉ ho cò gáy mà chẳng ai biết đến, nhưng lũ yêu đó cưng em như trứng, hứng như hoa, giống như mấy bậc phụ huynh thời nay xem con mình hệt như công chúa hay hoàng tử.Em khóc thì lấy kim pháp bảo vật ra dỗ em, em chán thì làm trò, ép em ăn cho mau lớn, em vừa bước xuống núi ngao du thì bọn họ đã lo em khổ mà cho em đầy vàng bạc châu báu. Trong lúc du ngoạn, em gặp một con người đang hấp hối nên ra tay cứu mạng rồi tha về hang làm osin, đây chính là công kiếp trước. Bùm! Hóa ra những người thân nuôi lớn ẻm toàn là tai to mặt lớn như Chu tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Phương hoàng,… Tổng quan thì mình chỉ chấm truyện này trên mức trung mình một chút thôi, miêu tả thời đại yêu quái thần tiên 4.0 rất bánh cuốn nhưng lại vướng nhiều sạn . Chưa kể tuyến tình cảm công thụ hơi nhạt nhòa, gần 90 chương mà tôi vẫn cảm nhận cả hai giống tình đồng chí. Khúc sau thì tỏ tình rồi H kéo rèm nhanh như tên lửa đạn đạo, chưa kể khúc cuối thụ tự dưng sống dậy tác giả lướt luôn rồi bỏ qua phản ứng của công và những người thân của ẻm làm tôi thất vọng nặng nề, chẳng thà là SE cho rồi.

  1. Cảm ơn em vẫn cười – Dịch Tu La – 87c – Hoàn Hiện đại, võng du, ngọt hài có chút ngược, BDSM, HE S công x M nhây thụ

Review ngắn (có Spoil)

Ban đầu cũng vì cái tag ‘BDSM’ mà mình đã vứt xó bộ này mấy năm liền, cho tới dạo gần đây truyện được xuất bản với cái tên ‘Vì em không xứng’ có bìa đẹp dã man nên chấp nhận nhảy thử. Thuộc tính công thụ như trên là do mình nghĩ thế, công ban đầu hơi ngáo ngơ với lại mặt liệt lắm. Thụ trước kia từng là một đại thần ở server cũ của game, đi tới đâu thì được tôn sùng như thánh, cậu cùng đám bạn thanh mai trúc mã lập một bang hội làm mưa làm gió và trở thành truyền kỳ. Khổ tâm cho thụ, yêu thầm cậu bạn trúc mã nhiều năm, thậm chí đỡ dùm vết thương cho người nọ làm mất cơ hội thi vào trường quân đội, sau này còn bị bạn gái hờ của anh này kêu bè đảng đập nát tay làm liệt một ngón. Khoảng thời gian ấy, thụ suy sụp tột độ, nằm bệnh viện không yên còn bị bạn trúc mã gọi điện chửi oang oang vì bỏ thi đấu, thụ chết tâm nên cắt đứt liên lạc với bạn cũ, bỏ game rồi ở ẩn. Một người bạn trong game của thụ rủ rê ẻm trở về và mua một acc mãn cấp ở server mới, thụ cũng ngứa tay nên nhanh chóng nhận lời, ai ngờ được acc cũ này gây nhiều thị phi, lừa tiền bang hội, còn được khuyến mãi thêm ông chồng cực phẩm. Mà tại sao lại ‘cực phẩm’? Bởi vì anh công có chỉ số tự luyến cao chót vót tận mây xanh, biết thừa người này không phải vợ mình nhưng sợ mang tiếng vợ bỏ nên uy hiếp thụ phải đóng giả vợ cũ. Anh có niềm đam mê với hệ ‘dưỡng thành’, cho rằng em nó là tay mơ nên dẫn đi luyện cấp, uy hiếp em nó trên game mặc váy công chúa hay đồ Tiểu Long Nữ. Nhưng mà em thụ cũng lười tính toán nên giả ngơ rồi show ân ái cùng anh công làm vợ chồng kiểu mẫu trên server mới. Sau này, thụ và công vô tình gặp mặt và ngay lập tức anh nhất kiến chung tình với em thụ ngay từ cái nhìn đầu tiên (mặc dù méo biết em nó là vợ mình trên game). Có lẽ vì điếc không sợ súng, em mượn acc kiếm khách clone của người bạn đứng đầu server mới trên game, giả vờ ngáo ngơ tập 2 để anh công tận tay chỉ mình chơi game, bonus thêm anh công cũng không phải là đại thần gì đâu chỉ là có thú vui ném tiền vào game như cỏ rác. Sau này, công bị thụ và thằng bạn đại thần trên game xoay mồng mồng, thật giả lẫn lộn nên nghĩ thụ và vợ trên game không phải cùng một người, để rồi anh có một quyết định hết sức táo bạo: ly hôn vợ trên game để tán tỉnh thụ ngoài đời thật. Anh công không gây cho mình ấn tượng như thụ, anh là dạng người nói ít làm nhiều và như bao bộ đam khác, khi đã xác định với ai là sẽ từ bỏ mọi mối quạn hệ mập mờ (kể cả vợ trên game). Thụ là một người kiên cường có đầy ắp khuyết điểm nhưng đã yêu là theo đuổi tới cùng, nhiều lúc còn tỏ ra hờ hững khiến cho công có cảm giác ngứa ngáy hệt như nửa khiêu khích nửa lại vờ như không quan tâm. Tổng quan mà nói đây có thể tạm xem là một trong những bộ đam mỹ võng du hợp ý tôi nhất từ trước đến nay, tuy nhiên từ sau khúc công và thụ gặp nhau trở đi thì có hơi dài dòng lan man khi cả hai liên tục show ân ái trên game và hiển nhiên là điều đó khiến cho mình thấy chẳng có gì bất ngờ nữa. Một điểm trừ to đùng khác cho bộ này đối với mình chính là: Cặp phụ mình chẳng ưa nổi đứa nào. Đầu tiên là bạn đại thần rủ thụ chơi game có bạn trai hẳn hoi nhưng vẫn lên game mập mờ với thụ, thậm chí lúc offline cũng ôm thụ trước mặt người yêu??? Xin lỗi chứ, nhiều lúc tôi rất tội cho bạn thụ phụ của anh công khốn nạn này, nhìn chồng mình thả thính người khác và coi mình tựa không khí. Tiếp đến là bạn cùng phòng của thụ cũng là thanh mai trúc mã của công, biết rõ công và thụ rung động từ cái nhìn đầu tiên nhưng thay vì giúp đỡ thụ (bạn cùng nhà), bảo thụ nên ngừng mơ tưởng về công và chọn giúp đỡ bà chị dâu trên mạng có tiền sử từng lừa đảo tiền công hội (acc nữ thụ mua)??? Thầy giáo ngạo kiều lạnh lùng aka đệ của thụ trên game lợi dụng thụ để tỏ ra hờ hững với chồng trên game ở ngoài đời thật, lên game thì giả làm nhân yêu moe các kiểu??? Thành thật mà nói tôi rất nghi ngờ thế giới quan của tác giả qua dàn nhân vật cực phẩm này.

  1. Đóa bạch liên ấy thật xinh đẹp – Chung Hiểu Sinh – 144c +2PN – Hoàn Cận đại, dân quốc, chiến loạn, cường cường, quân nhân, 1×1, HE

Ban đầu lưu manh, sau thì ôn nhu trầm ổn trưởng thành công x thiếu gia nhà giàu ban đầu ích kỷ dần dần trưởng thành thụ. Thụ truy công!!!

Review ngắn (có Spoil)

Thành thật mà nói thì đây là câu chuyện xúc động và hào hùng nhất mà mình đã đọc trong năm 2021. Có lẽ cái làm nên nét hào hùng và đặc biệt ấn tượng không phai xuyên suốt cả bộ truyện là tình yêu trong chiến tranh. Thụ không phải một con người tốt đẹp, nếu không muốn nói thẳng là gần 40 chương đầu khá là phế vật và tự cao tự đại. Công cũng không phải kẻ tốt lành gì, giết người phạm tội tày trời a dua xu nịnh anh đều trải qua hết. Nếu bạn muốn thấy một thụ yêu chồng hết mình thì phải lết ít nhất hơn 40 chương đầu của truyện. Trong thời dân quốc, đang lúc chiến tranh Trung-Nhật căng thẳng, phải nói là thụ có số hưởng khi được sinh ra đã là cậu ấm ngậm thìa vàng và sống trong nhung lụa tại thủ đô Trùng Khánh lúc bấy giờ. Mỗi tháng chỉ cần bớt đi 1 cái áo mới là thụ cũng tự cảm thấy số mình sao mà khổ thế. Ra đường thì có xe hơi đưa đón, bàn ăn không bao giờ thiếu sơn hào hải vị, cho dù đã tốt nghiệp đại học cũng chẳng thiết tha đi làm mà chỉ thích đọc sách rồi sống an nhàn mà không quan tâm cả nhà sắp phá sản. Tính cách hời hợt và thờ ơ với thế cục rối loạn của xã hội đương thời cũng phần lớn là do gia đình thụ mà ra, cả cha và anh trai đều bảo bọc thụ như bảo bối, thậm chí cả lúc cha thụ đi kinh doanh thuốc men lậu vào sinh ra tử cũng sợ thụ lo xa. Nói trắng ra thụ là một công tử bột chính hiệu. Còn công là ai? Khác với các motip bá đạo tổng tài hay thiếu tướng gì đó, anh suốt ngày lăn lộn đầu đường xó chợ, đánh lộn giết người, đòi nợ thuê cho ông trùm xã hội đen khét tiếng tại Trùng Khánh. Công việc của anh hết sức nhàn nhã, từ sáng đến tối đứng trước nhà thu và báo cáo cáo cho ông trùm biết thụ đã làm những gì. Ban đầu mọi người đều cho anh là một kẻ không có lòng tự trọng, ngả ngớn, khiêu khích thụ cho ông trùm thỏa mãn 1 lần, thậm chí là dù thụ có mắng anh là chó thì anh vẫn vui vẻ mà sủa gâu gâu. Đúng như cái tên ‘Hắc Cẩu’, anh bị người đời xem như rác rưởi, nếu mà đặt anh trong bối cảnh thời bình hiện đại có lẽ nhờ vào gương mặt đẹp trai thêm khả năng diễn xuất thì anh đã là ảnh đế cmnr. Có lẽ ít ai biết được tên Hắc Cẩu lại thật ra từng là cậu ấm có hơn chục người hầu kẻ hạ, cha của anh từng là kẻ giàu nhất Trùng Khánh, mẹ là con gái quý tộc thời nhà Thanh, từ nhỏ công đã thạo cầm kỳ thi họa, thậm chí là có cả gia sư dạy tiếng Nhật. Một số phận từng đứng trên vạn người nay nghiễm nhiên trở thành con chó bị người ta khinh bỉ chỉ vì cha anh sa vào gái gú, bài bạc và thuốc phiện. Nhưng điều này không phải ai cũng biết, phải tận rất lâu khi mà công đủ tin tưởng thụ mới bộc bạch điều này. Sở dĩ anh ‘nhẫn’ bên cạnh ông trùm là vì đợi thời cơ phục thù và khi thời khắc ấy đến công vẫn mông lung về tương lai vô định. Công và thụ lúc ấy đang cùng nhau trên đường đi trốn thì máy bay của Nhật thả bom, cả hai trở thành hai tên ăn mày lưu lạc đầu đường xó chợ. Điều đó dần dần thay đổi nhận thức của thụ khiến cho cậu hiểu rằng mình không còn lựa chọn nào khác ngoài thích nghi với hoàn cảnh. Khác với không khí trang trọng của các bộ quân nhân khác, truyện vẽ nên khung cảnh trần trụi của nhiều tầng lớp tham gia kháng chiến, có kẻ nghèo hèn, có kẻ vì yêu nước mà chấp nhận huấn luyện sơ sài và cứ thế ra trận làm bia cho quân địch. Công và thụ trong một lần chạy loạn, vô tình bị ép buộc đi lính, cho dù thụ van xin cỡ nào cũng bị thằng cha trưởng quan bắt nhốt lại, tối đêm cởi quần công và thụ bắt cả hai phải ngoan ngoãn ở lại doanh trại. Khác với thụ hết khóc lóc rồi than vãn, công rất nhanh đã chấp nhận số phận, có lẽ vì ngoài lý tưởng hy sinh vì tổ quốc ra thì anh chẳng còn gì để luyến tiếc cuộc sống nhân gian khốc liệt trong khói đạn của thời kỳ bấy giờ. Vị trưởng quan xuất thân thổ phỉ này nếu sinh ra trong thời bình có lẽ sớm đã là một người có tầm ảnh hưởng lớn vì khả năng dùng người và tầm nhìn xa trong rộng hiếm có, vừa nhìn thụ da trắng kiểu thư sinh đã biết xuất thân không tầm thường là lập tức bắt ẻm thay vì học bắn súng thì tự mò đọc sách tiếng anh để sửa súng. Sau này, anh công muốn giúp ẻm rời đi nên tìm cách học tiếng anh nhưng bất thành. Sau một hồi chiến tranh khốc liệt, thụ là người đầu tiên nhận ra tình cảm của mình và mặt dày truy công. Đúng là thời thế thì tạo nên anh hùng nhưng chẳng ai muốn sống trong một xã hội có nhiều anh hùng cả, mỗi chiến sĩ mang lý tưởng yêu nước cứ thế hy sinh trên chiến trường mà chỉ hận không thể thấy ngày độc lập. Cũng vì một lần mật báo sai lầm cũng đã hi sinh hơn vài trăm người, từ đó công và thụ mỗi người một ngả. Ở một góc đường nơi cả hai gặp nhau lần cuối, thụ vẫn đợi công bất chấp cả việc bản thân bị truy nã, nhưng cậu vẫn đợi và gia nhập Đảng. Thậm chí là dù công mang tiếng là kẻ phản quốc thì thụ vẫn một lòng tin tưởng công và tìm mọi cách đến gặp công cho dù phải trả cái giá đắt cỡ nào. Nói thật thì mình không thể dùng một con số cụ thể để chấm điểm vì nó trên cả mức tuyệt vời. Nội dung không lan man những thứ rườm rà, tuyến tình cảm phát triển vô cùng tự nhiên và hợp lý để vừa đủ tô lên cái đẹp của lòng yêu nước. Tình yêu trong thời chiến của hai chiến sĩ đứng lên vì tổ quốc đủ để khiến bất kỳ ai cũng sụt sùi nước mắt. Tôi từng khóc chỉ vì sau bao vất vả thì công và thụ có thể thấy được ngày đánh đuổi được quân địch ra khỏi bờ cõi và bên nhau trọn đời nắm tay nhau đến khi tóc đã bạc trắng. Ở đâu đó trên Trái Đất này vẫn có những tình yêu thầm lặng và thơ như tranh như họa bước ra từ khói lửa chiến tranh. Bên cạnh đó, nhà Muối edit rất mượt, những cụm từ chuyên ngành cũng được bạn ấy chắt lọc một cách tinh tế và khéo léo. Thật sự mình rất hạnh phúc khi bộ truyện hay như thế này lọt vào tay một nhà edit chuyên ngiệp và có tâm như Muối để truyền đạt đầy đủ những áng văn sinh động của tác giả. Cuối cùng mình muốn nhiệt liệt đề cử cho các bạn thèm ngọt lẫn ngược một cách vừa phải như mình.

  1. Không có kiếp sau – Nguyệt Hạ Tang – 274 c + 2PN – Hoàn

Ảo tưởng không gian, cơ giáp, khoa học viễn tưởng, tương lai, tinh tế, thanh mai trúc mã, 1×1, HE.

Ôn nhu đôi khi hơi trẻ trâu công x dương quang ấm áp thụ.

Review ngắn (có Spoil)

Văn án chỉ vỏn vẹn một câu “Thế giới này tồn tại vì con.” đã gần như bao hàm hết nội dung đầy tính nhân văn của bộ truyện này. Chắc hẳn đã không ai còn mấy xa lạ với câu chuyện thiếu nhi “Hoàng tử bé” nổi tiếng của Pháp, truyện là những chuyến phiêu lưu bất tận nhưng giàu triết lý nhân sinh, dưới góc nhìn của trẻ con sẽ là một thế giới tươi đẹp, trong mắt người lớn lại tràn ngập những ẩn ý sâu xa. Và ở “Không có kiếp sau” cũng thế, văn phong của Nguyệt Hạ Tang lúc hài hước thì sẽ khiến người đọc cười nghiêng ngả, lúc buồn bã thì sẽ nghiêm túc ngược chết độc giả.

“Không có kiếp sau” có nội dung siêu cưng khi chủ yếu là xoay quanh tình thân và gia đình. Một nhóm người máy bị truy nã đang bỏ trốn thì vô tình đến một tinh cầu bỏ hoang, nơi này chỉ có thụ và một người máy cổ lỗ sỉ mà thụ gọi là “ba” sinh sống. Cuối cùng thì nhóm người máy bị truy nã đã tìm được một mục tiêu sống là nuôi thụ nên người. Ký ức tuổi thơ của thụ khi được nhóm người máy che chở và chiều chuộng chẳng khác gì những đứa con cưng trong gia đình. Sau này cả đám người máy hack web bộ giáo dục, cho thụ vào học trường điểm, trên đường nhập học thì vô tình chạm mặt với phi thuyền của công đang gặp nạn (công bằng tuổi thụ, vừa chạy trốn khỏi cô nhi viện vô nhân đạo thường xuyên bạo hành với trẻ nhỏ). Từ khi công bước lên phi thuyền của thụ thì mọi thứ đã định sẵn là một kiếp nhân sinh tươi đẹp, thay đổi hoàn toàn vận mệnh cô độc của bản thân.

Tóm gọn lại thì đây là câu chuyện tình gà bông ngọt ngào của một đôi trúc mã lớn lên cùng nhau. Trước khi yêu, công là gà còi, thụ là vượn người. Sau khi yêu thì gà hết còi, vượn người thức tỉnh dòng máu thuần chủng đã bị tuyệt chủng ngàn năm. Hai người còn đẻ trứng cùng nhau, nhưng đẻ rơi đẻ rớt làm thằng nhỏ tự sinh tự diệt dưới đáy biển cho đến khi ba má thấy con gà này sao quen quen. Nhóm người máy vừa nuôi con, nuôi chồng từ bé của con ăn học thành tài, vừa chống người ngoài hành tinh xâm lược xong tưởng được nghỉ hưu thì ai dè lại phải nai lưng chăm cháu.

Phải thú thật là cái tên “Không có kiếp sau” nghe thì có vẻ ngược luyến tàn tâm các kiểu nhưng truyện chẳng có chút ngược nào, đến cả người thứ 3 xen vào tình cảm công thụ cũng không có. Có nhiều cách lý giải nhưng mỗi người lại có những suy ngẫm chẳng ai giống ai. Đó có thể là vì những người máy là một phần trong gia đình công thụ sẽ không thể tái sinh như con người.

Nhưng theo mình nghĩ, vốn dĩ có vô vàn thế giới song song trong truyện, cái kết đẹp nhất mà nó hướng đến được tạo thành nhờ tích lũy một nguồn năng lượng vô biên trong một viên đá mà ngay từ chương 1 Sigma đã dùng nó để vá phi thuyền, đồng thời trong truyện “Ngày yên nghỉ” cùng hệ liệt đã đề cập đến nó như một cách để giải thoát vòng lặp thời gian nghiệt ngã. Ở một thế giới song song khác thụ không được nuôi nấng bởi nhóm người máy nên dẫn đến việc công và thụ không thể gặp nhau. Ở đó, công tại trường quân sự bị đám bạn bắt nạt suốt 7 năm dai dẳng, trong mắt anh chỉ toàn xấu xa và giả dối. Ngôi hoàng đế công vẫn dễ dàng chạm tay đến nhưng anh đánh đổi bằng vô vàn mạng sống của những cái tên quen thuộc, hủy diệt luôn cả hành tinh mà ở kiếp này anh coi là nhà.

Một đời sống trong thù hận vừa buồn cười vừa đáng thương làm sao, nhân tình nhiều không đếm xuể chỉ vì công khao khát cái gọi là ‘gia đình’ chỉ để rồi cảm thấy bản thân nực cười biết nhường nào khi không con không cái. Cái kết của thế giới kia thấm đẫm nước mắt, công với tinh thần bên bờ vực thẫm đã tự tay kết thúc sinh mệnh của mình tại nơi mà công thụ thế giới này tỏ tình và đến với nhau. Có lẽ vẫn còn vô vàn những thế giới khác nhưng chính vì kiếp này đẹp nhất bao hàm những sự bí ẩn và kết tinh của vũ trụ nên mới không cần một kiếp khác.

Truyện vừa được xuất bản ở Việt Nam, bìa siêu đẹp, với tôi thì nó còn xịn hơn cả mấy bản bên Trung. Khuyến khích mua sách vì nghe đâu có chỉnh sửa và phiên ngoại bổ sung của tác giả.