Hình ảnh ông đồ ở hai khổ thơ 3 và 4 hiện ra như thế nào

=> Sự khác nhau gữa hình ảnh ông đồ ở các khổ hơ 1, 2 so vớ các khổ hơ 3, 4 nó lên sự hay đổ của xã hộ đố vớ vệc xn chữ đầu năm, rộng lớn hơn là sự chuyển mình của xã hộ cùng vớ sự hờ ơ những gá rị đẹp đẽ của rấ nhều lớp ngườ “muôn năm cũ”. Vũ Đình Lên là nhà hơ huộc hế hệ những cây bú mở đầu cho phong rào hơ mớ. Trong sự nghệp sáng ác của mình, số lượng ác phẩm ông để lạ không nhều. Nhưng mỗ ác phẩm đều vô cùng gá rị. Têu bểu là bà hơ “Ông đồ”. Bà hơ hể hện nỗ nềm hoà cổ, xó hương cho mộ né đẹp ruyền hống đang ần ma mộ của ân ộc. Nộ ung ấy ấy được hể hện đặc bệ rõ né qua khổ hơ 3, 4 và 5 của bà hơ.

“Nhưng mỗ năm mỗ khác

Hồn ở đâu bây gờ?”

“Ông đồ” được sáng ác kh Nho học hấy sủng, nhều nhà nho sa cơ lỡ vận. Tnh hoa nho gáo xưa ka nay đã rở hành àn ích. Ha khổ hơ đầu, nhà hơ hoà nệm về khung cảnh huy hoàng, nhộn nhịp rong quá khứ của né đẹp xn chữ đầu năm. Đến ba khổ hơ này, nhà hơ đã vẽ lên bức ranh ông đồ hờ nay, bức ranh về hực ạ nhều xó xa, cay đắng:

“Nhưng mỗ năm mỗ vắng
Ngườ huê vế nay đâu
Gấy đỏ buồn không hắm
Mực đọng rong nghên sầu”

Thờ hế xoay chuyển, xã hộ đổ hay, vị hế của nho học và các nhà nho cũng không còn gữ được. Ngườ còn nhưng cảnh mấ. Xuân sang, hoa đào vẫn nở nhưng hờ gan lặng lẽ rô đ, ngườ xn chữ đã ần hưa vắng. Khung cảnh ấp nập kh xưa đã không còn, sự rân rọng cùng những lờ ngợ khn cũng pha mờ ho năm háng. Cá còn lạ chỉ là không khí vắng lặng đến nao lòng. Xó xa đến nỗ nhà hơ phả hố lên “Ngườ huê vế nay đâu”. Đó là câu hỏ u ừ, cũng là ếng hở à đầy đau xó của nhà hơ.

Nỗ xó xa ấy bao rùm cảnh vậ, hấm vào cả gấy mực. “Gấy đỏ” gợ nhắc rong câu hơ là loạ gấy mà ông đồ hường ùng để vế chữ Nho. “Mực” là chấ lệu vế chữ, đựng rong nghên. Nhà hơ đã sử ụng khéo léo những hình ảnh mang ính bểu ượng. Gấy vốn đỏ hắm rực rỡ là vậy, nay cũng rở nên nhạ nhòa, ảm đạm. Mực kh xưa sóng sánh bay lượn ho ừng né chữ, nay lạ lẳng lặng lắng đọng. Những sự vậ vốn vô r vô gác, rước hực ạ hoang àn cũng mang nặng âm rạng “buồn”, “sầu”. Nỗ nềm đồng cảm, xó hương kín đáo mà vô cùng b a.

Hình ảnh ông đồ hện lên hậ cô đơn:

“Ông Đồ vẫn ngồ đấy
Qua đường không a hay
Lá vàng rơ rên gấy
Ngoà rờ mưa bụ bay”

Những con ngườ ừng ở vị rí cả xã hộ ôn kính kh xưa vẫn ở đó, vẫn ếp ục công vệc của mình, không hề đổ hay. Nhưng hờ hế bến chuyển, ông đồ rơ vào hoàn cảnh vô cùng đáng hương. Con ngườ vẫn ĩnh ạ, nhưng lòng ngườ đã không còn vẹn nguyên. Dòng ngườ ấp nập ngược xuô lạ không a nguyện ý ừng chân ngoá lạ, vô ình đến đau lòng. Hình ảnh của ông đồ đã rở nên nhạ nhòa đến mức vô hình “ngồ đó” nhưng “không a hay”, cô độc, lạc lõng cùng cực.

Khung cảnh ông đồ ngồ chờ ngườ đến xn chữ được á hện ướ ngò bú của Vũ Đình Lên vô cùng vắng vẻ, quạnh hu. Sự cô đơn của ông đồ hòa vào cả hên nhên, cảnh vậ.

“Lá vàng rơ rên gấy
Ngoà rờ mưa bụ bay”

Hình ảnh “Lá vàng rơ rên gấy” là hình ảnh chân hực nhưng mang ý nghĩa bểu ượng sâu sắc. Nó gợ lên không gan vắng lặng đến mức chếc lá vàng rơ, lưu lạ rên rang gấy đỏ cũng không a hay.

Đồng hờ “lá vàng” cũng bểu ượng cho mùa hu, sự úa àn, khô héo. Mùa xuân lạ àn ạ, hếu sức sống. Phả chăng đó chính là sự lên ưởng ớ nền nho học đang lụ àn. Nhà hơ không hể ngăn lạ òng nước mắ xó xa, lạnh lẽo như mưa bụ ngoà rờ.

Khép lạ bà hơ, Vũ Đình Lên bày ỏ nềm xó hương vô hạn đố vớ ông đồ, vớ né đẹp văn hóa đã ma mộ của ân ộc:

“Năm nay hoa đào nở
Không hấy ông đồ xưa
Những ngườ muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây gờ”

Bên rên ngườ còn cảnh mấ, đến đây cả cảnh lẫn ngườ đều không còn. Hoa đào vẫn nở rộ, nhưng nho học đã hế hờ, ông đồ cũng không hấy nữa. Ông đồ đã hoàn oàn bến mấ rong bức ranh. Là o lòng ngườ đổ hay, là o hờ gan xóa nhòa hay né đẹp ruyền hống không được gữ gìn đã mấ?

Câu hỏ u ừ cuố cùng vang lên bày ỏ ấm lòng xó hương vô hạn cho gá rị văn hóa ruyền hống ố đẹp của ân ộc và những ngườ đã hế lòng gữ gìn né đẹp ấy.

Có hể nó, Vũ Đình Lên đã ạo ựng cho ba khổ hơ gá rị nộ ung lẫn nghệ huậ vô cùng hành công. Thể hơ ngũ ngôn go vần chân khéo léo, lờ hơ bình ị mà cô đọng, sâu lắng. Đặc bệ kế cấu đầu cuố ương ứng ạo sự lên kế hống nhấ, chặ chẽ. Tấ cả phố hợp vớ nhau ạo nên cho đoạn hơ nghệ huậ đặc sắc. Để rồ qua đó gử gắm nỗ hoà nệm xó hương của nhà hơ vớ ông đồ, nềm ếc nuố cho sự ma mộ của nền văn hóa ân ộc. Đồng hờ hể hện phong cách nghệ huậ của Vũ Đình Lên.

3 khổ hơ đã góp phần sâu sắc hể hện gá rị của bà hơ, gợ nhắc cho ngườ đọc về mộ hờ quá khứ huy hoàng của nền Nho học xưa ka. Nó cũng nhắc nhở chúng a bế rân rọng, gữ gìn những né đẹp văn hóa ruyền hống của ân ộc.

——————HẾT———————

Để đảm bảo sự lền mạch rong vệc ìm hểu về hình ảnh ông Đồ rong bà hơ Ông Đồ ừ hờ còn được co rọng đến kh chữ Nho hấ hế, bên cạnh bà Phân ích khổ 3, 4 và 5 của bà hơ Ông đồ, các m có hể ìm đọc hêm: Cảm nhận khổ hơ 1 2 bà hơ Ông đồcủa Vũ Đình Lên, Phân ích hình ảnh ông đồ rong bà hơ Ông đồ,Phân ích bà hơ Ông đồcủa Vũ Đình Lên, Phân ích gá rị bểu cảm của ha câu hơ sau rong bà hơ ông đồ của Vũ Đình Lên: Gấy đỏ buồn không hắm. Mực đọng rong nghên sầu.

Chủ đề