Em hay viết 45 câu miêu tả chiếc bàn học của em lớp 2

Ở nhà em có một cái bàn học rất đẹp, hàng ngày em đi học về và để cặp sách của mình lên trên đó. Tối đến em học bài trên cái bài đó, em thấy gắn bó với cái bàn học ở nhà của em rất nhiều

Cái bàn học ở nhà của em là một cái bàn nhỏ được làm bằng gỗ, đó là cái bàn mà mẹ đã mua cho em và em trai của em ngồi học chung với nhau. Cái bàn có một ngăn ở giữa có thể để các đồ dùng học tập chung và có hai kệ bàn học ở hai bên em một bên và em trai em một bên. Trước mặt là chỗ để sách được ngăn thành những ngăn nhỏ để những sách khác nhau, cạnh bàn để một chiếc đèn học. Cái bàn của em là một cái bàn được làm bằng gỗ nguyên chất nên rất bền, chiếc bàn đã gắn bó với hai chị em em được hơn hai năm nhưng vẫn rất mới và chắc chắn. 

Cái bàn của em cao khoảng 70 cm. Chân bàn không phải là những chân riêng rẽ nhau mà là những tấm gõ ghép với nhau một cách kỹ lưỡng và chặt chẽ vì vậy mà cái bàn của em rất chắc chắn, em có thể để nhiều đồ nên trên đó được. Ngoài ra em còn trang trí cái bàn học của em với nhiều thứ khác như có thêm một số món quà sinh nhật em được tặng, hoa tự làm bằng giấy,… Và có rất nhiều những vật dụng, dụng cụ học tập của em nữa. Không gian mặt bàn khá rộng khoảng rộng 60cm và dài tầm 120cm. Em luôn chú ý không bày biện linh tinh, luôn giữ gìn sách vở đồ dùng ngăn nắp, gọn gàng.

Em rất yêu quý cái bàn học ở nhà của em, chiếc bàn là một trong những người bạn đặc biệt đồng hành cùng em trong cuộc sống học tập.

Em hay viết 45 câu miêu tả chiếc bàn học của em lớp 2

Tả cái bàn học ở nhà

Xem thêm:  Phân tích nhân vật T nú trong Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành

Khi đi học ngoài sách vở, cặp sách thì em còn có chiếc bài học như một người bạn ngắn bó với em một cách lạ kỳ trong những lúc học tập ở nhà đó chính là chiếc bàn học ở nhà của em.

Chiếc bàn học ở nhà của em là một  chiếc bàn rất đơn giản được làm từ gỗ của cây xoan đào ở chính vườn nhà em. Đó là vào dịp bố em dọn đất vườn để xây nhà mới, vườn nhà em khá rộng nhưng chỉ trồng nhiều là rau thôi không có cây ăn quả hay cây lâu năm nào cả ngoài một cây xoan đào tự mọc. Cây xoan đào làm ra chiếc bàn học của em là một cây tự nảy và lớn lên trong vườn nhà em đã khá lâu rồi. Đến dịp bố em dọn vườn để xây nhà mới  thì bố nảy ra một ý tưởng đó là làm chiếc bàn học cho em từ chính gỗ của cây xoan đó. Lúc đầu bố em định sẽ làm của nhà nhưng nghĩ nhà sẽ nhiều cửa nên đã quyết định chặt cây và đem gửi bác thợ mộc đầu làng làm cho em một chiếc bàn học chắc chắn. Bác thợ mộc làm rất nhanh chỉ một tuần là gọi cho bố em sang chở chiếc bàn học đó về. 

Chiếc bàn được đặt ngay ngắn trong phòng học của em, tuy nó không quá cầu kỳ phức tạp nhưng nó rất chắc chắn. Đi kèm theo với chiếc bàn học đó chính là một chiếc ghế có tựa đằng sau. Từ khi bố mang về em rất thích chiếc bàn học của mình, em coi nó như là một kỷ niệm đẹp vì nó được làm ra từ chính loài cây mọc lên trong vườn nhà em ở. Em học bài như có thêm động lực hơn, vui hơn nữa, thỉnh thoảng em nhớ đến bóng dáng của cây xoan đào đó mà hình dung đến câu chuyện cổ tích về cô Tấm. Chiếc bàn không quá cao so với em nhưng em nghe bố bảo phải làm một chiếc bàn như vậy thì đến lúc em lớn lên sẽ ngồi vừa hơn, mặt bàn khá rộng tiếp giáp với tường bên phải và mặt trước là chiếc cửa sổ trong phòng của em.

Từ khi có chiếc bàn học ở nhà ấy em thấy như có thêm động lực trong học tập hơn, em yêu quý chiếc bàn và nâng niu nó. Chiếc bàn như một người bạn gắn bó với em khi học tập, em rất thích được ngồi học trên chiếc bàn học ở nhà đó, em thấy thoải mái và hăng hái hơn.

Hằng

Xem thêm:  Hãy tả cơn mưa rào

Kể từ ngày chị Hai bước vào trường trung học phố thông, em vào lớp Một, chị nhường lại cho em chiếc bàn nhỏ trong phòng học của chị. Ba đã mua cho chị một chiếc bàn mới cao hơn, vừa tầm với chị. Và chiếc bàn nhỏ đã từng gắn bó với chị bấy lâu, nay được chuyển về góc học tập trong phòng em, nó đã trở thành người bạn thân thiết của em từ dạo đó.

Cuối năm học lớp Ba vừa qua, ba em đã cho thợ đến tân trang lại chiếc bàn. Trông nó giờ đây như vừa mới ở tiệm đồ gỗ về vậy, đẹp và xinh xắn đến dễ thương. Những chỗ bị trầy xước, loang lổ trên mặt bàn, góc bàn đã biến mất. Thay vào đó là một lớp áo mới vừa bóng vừa trơn lại thơm cái mùi Véc ni thật dễ chịu. Ngày nào em cũng dùng một tấm vải mỏng xoa nhẹ lên mặt bàn, chân bàn nên “tấm áo mới” của nó lúc nào cũng bóng loáng. Em còn để ở góc bàn một lọ hoa nho nhỏ và cắm vào đấy những bông đồng tiền xinh xinh.
Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng chỉ đủ chỗ cho hai đứa trẻ như em ngồi mà thôi. Chiếc bàn được đặt ngay cửa sô có nắng gió, hương hoa từ ngoài vườn theo gió đưa vào. Mặt bàn là một tấm gỗ cẩm lai, càng dùng lâu càng thêm bóng. Mỗi lúc học bài mệt, em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận hương thơm dìu dịu lâu ngày của vecni. Dưới mặt bàn là một cái hộc tủ lớn được gắn một cái nắm tay tròn mạ kền dùng để kéo ra, đóng vào. Ngăn bàn ấy chứa cả một “kho báu” của riêng em. Bên phải là những quyển sách giáo khoa và các tài liệu học tập. Ở giữa là những quyển tập và bên trái là ngăn đựng các đồ dùng học tập. Phía trước mặt bàn, ba gắn thêm một cái giá sách nhỏ xinh xắn rất kiểu cách, em dùng để các loại truyện thiếu nhi. Nhiều nhất là loại truyện tranh “Đô rê môn”, “Conan”…. Chiếc bàn được gắn chung với một cái ghế bằng gỗ thao lao cũng bóng loáng như mặt bàn vậy. Chỉ khác là nó không có những vân hoa như mặt bàn cẩm lai. Chiếc bàn đã trở thành người bạn thân của em như hình với bóng, chỉ trừ lúc em đến trường mà thôi.

Xem thêm:  Tả cảnh chợ phiên quê em - Văn mẫu lớp 5

Em rất yêu chiếc bàn của mình bởi nó chính là “bệ phóng” đưa em đến với những thành công trên con đường học tập.

Tả cái bàn học nơi góc học tập của em – Bài số 2

Nhà bố mẹ em ở làng Chùa. Nhà có 3 gian 2 chái lợp ngói, tường xây. Gian giữa đặt bàn thờ cụ và bàn thờ ông bà. Gian bên phải kê hai cái giường. Gian bên trái là góc học tập của em.

Cái bàn học của em bằng gỗ ép màu cà – phê sữa, bóng mịn rất đẹp. Mặt bàn hình chữ nhật, có chiều rộng 60cm, dài 120cm, chiều cao 75cm. Có 2 ngăn để đựng sách vở hoặc các thứ đồ dùng khác rất tiện lợi. Cho đến nay, em vẫn ngồi học trên cái ghế nhựa màu mận chín. Trên bàn học là hai chồng sách: sách giáo khoa lớp Hai, sách truyện đọc tham khảo và giải trí. Cái đồng hồ báo thức bằng nhựa. Cái đèn bàn cũng bằng nhựa. Một con lợn nhựa khi nào cũng há mõm đòi ăn. Cái tượng gỗ con trâu đen nhánh, sừng nhọn hoắt, mắt thao láo. Nhà em nghèo nên bàn học của em còn thô sơ lắm.

Lớp một, em chỉ là học sinh tiên tiến. Lớp hai, em đã cố gắng đạt học sinh giỏi. Tối nào cái bàn học cũng thủ thỉ trò chuyện vói em. Nó nói với em: “Lan ơi, chúng mình là đôi bạn thân, cùng chăm chỉ học hành, tiến bước nhé!”.

Tả cái bàn học nơi góc học tập của em – Bài số 3

Một trong những người bạn thân thiết của tôi thời áo trắng đó chính là chiếc bàn học. 

Ngay từ ngày đầu tiên bước chân đến cánh cổng trường tiểu học, chiếc bàn đã xuất hiện trong góc học tập của tôi rồi. Chiếc bàn là do mẹ ra chợ mua về cho tôi. Nhìn thấy nó tôi đã thích thú, sung sướng và ngồi ngay vào bàn học để thử cái cảm giác có một góc học tập là như thế nào. Chiếc bàn khá nhỏ nhắn và vừa vặn với thân hình bé nhỏ của tôi. Mặt bàn rộng chừng 50cm, dài chừng 70cm. Chiếc bàn được làm bằng gỗ. Trên mặt bàn được dán một lớp bìa gỗ mỏng ép những hoa văn thông thường. Hoa văn được sắp xếp có quy luật khiến mặt bàn như một chiếc thảm với hai màu trắng, xanh làm chủ đạo. Ngay dưới mặt bàn là ngăn bàn nhỏ xinh đủ để tôi bảo quản sách vở và đồ dùng học tập khác của mình. Bốn chiếc chân bàn khá chắc chắn. Chân bàn hình vuông thẳng đứng và đều nhau. Nhờ có bốn chiếc chân bàn mà bàn học của tôi mới có thể đứng vững và trụ được sức nặng của sách vở phía trên. Ở hai chân bàn còn có thanh gỗ nối vào nhau để khiến cho chân bàn được đứng vững hơn. Chiếc bàn ấy luôn tạo cảm hứng cho tôi mỗi khi ngồi vào. Nó đã cùng tôi vượt qua biết bao tháng ngày học tập, ôn luyện vất vả. Không ai có thể biết được tầm quan trọng của nó đối với tôi. Những nét chữ tôi rèn, những bài toán tôi hoàn thành đều có công của nó. Chiếc bàn đã giúp tôi có một trang vở sạch, có một nét chứ rõ ràng. Và cũng vì có nó mà tôi mới có một sức khỏe tốt để học tập. Bởi nếu ngồi học không thoải mái và đúng cách dễ gây ra bệnh về mắt, vẹo xương sống cũng như một số bệnh khác nữa. Chính vì thế, mỗi lần học bài, tôi luôn ngồi ngăn ngắn vào bàn học để có thể hoàn thành nhanh nhất và đạt kết quả cao nhất.

Xem thêm:  Tả cây cam nơi làng quê - Văn mẫu lớp 2

Chiếc bàn học – người bạn thân thiết của tôi. Nó không chỉ là quà mà mẹ tặng tôi mà còn là món vật dụng không thể thiếu đối với sự nghiệp tiếp cận tri thức của bản thân tôi. Nhất định tôi sẽ giữu gìn nó thật cẩn thận.

Tả cái bàn học nơi góc học tập của em – Bài số 4

Người bạn thân thiết của tôi suốt những năm tháng học sinh là chiếc bàn học được đặt ở góc phòng. 

Chiếc bàn học này là do bố tôi tự tay làm cho tôi nhân dịp bắt đầu cắp sách đến trường – học lớp 1. Ngày ấy, bố tôi thường dặn, "chiếc bàn này là chỗ để con học hành, không được viết bậy lên đó". Tôi nghe lời bố lắm, ngày ngày lau chùi dọn dẹp nó, không để một vết mực nào lem ra mặt bàn. Chiếc bàn được làm bằng gỗ xoan, có màu hồng hồng của gỗ tự nhiên. Mặt bàn rộng chừng 80cm đã được bố tôi chà nhẵn mịn. Mặt bàn nhẵn đến mức có thể nhìn thấy từng vân gỗ của nó. Mặt bàn dài 1m. Chiếc bàn học có mặt bàn hình chữ nhật, ngay phía bên dưới mặt bàn là hai ngăn sách được ngăn cách bởi một thanh gỗ nhỏ. Hai ngăn sách này là nơi để tôi đựng, cất giữu những quyển sách, cuốn vở, đồ dùng học tập của mình. Ngăn sách khá rộng, đủ để tôi có thể đựng được hết tất cả đồ dùng học tập của mình. Bốn chiếc chân bàn được bố đóng rất chắc chắn. Bốn chiếc chân hình vuông đều nhau, có cạnh chừng 5cm. Bốn chiếc chân cao khoảng 80cm.

Xem thêm:  Giải Toán lớp 2 bài Luyện tập trang 14 SGK Toán lớp 2

Hồi nhỏ, chiều cao của tôi còn thấp bởi thế mà mỗi khi vào bàn học, tôi phải ngồi trên một chiếc ghế cao, chân không chạm đất. Nhưng nay, tôi đã lớn rồi, chiếc bàn đã trở nên vừa vặn với tôi hơn. Không giống như những chiếc bàn được bày bán có nhiều màu sắc hình thù đẹp mắt, bố không sơn bất kỳ màu gì lên chiếc bàn của tôi. Thay vào đó, bố kỳ công chà nhẵn mọi thứ để chiếc bàn nổi bật lên vân gỗ và màu gỗ tự nhiên. Điều đó khiến chiếc bàn của tôi trở nên giản dị, thô sơ và gần gũi đến lạ. Tôi rất yêu quý chiếc bàn này, không chỉ bởi nó là thứ đã cùng tôi vượt qua biết bao ngày tháng học hành mà nó là vật mà chính tay bố đã nhọc công làm ra. Đó là thành quả lao động, là tình yêu của bố dành cho tôi. Hơn ai hết, tôi có thể hiểu rằng, chiếc bàn ấy đã lấy đi biết bao mồ hôi công sức của bố. Tôi cũng hiểu rằng, bố đã đặt hết tình cảm của mình để làm tặng tôi chiếc bàn đó. Bởi thế mà mỗi lần ngắm nhìn và ngồi vào chiếc bàn học, tôi luôn có một quyết tâm sẽ học tập thật tốt để không phụ công, phụ lòng của bố dành cho tôi. 

Chiếc bàn học đã theo tôi suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường và đến nay nó vẫn còn đó. Chiếc bàn là kỉ niệm thời áo trắng, là tình yêu của bố đã dành cho tôi.

Nguyễn Tuyến tổng hợp