Sự biến đổi và phát triển của các ngôn ngữ luôn luôn diễn ra trên cả
hai mặt cấu trúc và chức năng - Quá trình phát triển từ ngôn ngữ
bộ lạc đến ngôn ngữ cộng đồng tương lai là quá trình phát triển của
các ngôn ngữ về mặt chức năng - Sự phát triển về mặt cấu trúc của
ngôn ngữ thể hiện ở sự biến đổi của hệ thống ngữ âm, thành phần
hình thái học, từ vựng-ngữ nghĩa và cơ cấu ngữ pháp của nó
Nhân tố khách quan:
- Ngôn ngữ là hiện tượng xã hội đặc biệt, do những điều kiện kinh
tế, chính trị, văn hóa và các điều kiện xã hội khác quy định. Người
ta chỉ có thể hiểu một ngôn ngữ và quy luật phát triển của ngôn
ngữ đó khi người ta nghiên cứu nó theo sát với lịch sử xã hội, lịch
sử của nhân dân có ngôn ngữ ấy sáng lập và bảo tồn sử dụng ngôn
ngữ ấy.
- Bên cạnh đó còn có nhân tố khách quan như hình thức cộng đồng
người, dân số, trình độ văn hóa, hình thức thể chế nhà nước, môi
trường tộc người, tốc độ phát triển kinh tế, xã hội, mối liên hệ về
kinh tế, chính trị, văn hóa, thế tương quan giữa trình độ phát triển
của một dân tộc với các dân tộc láng giềng, truyền thống văn hóa,
mức độ phân chia thành các tiếng địa phương.
- Tuy nhiên những điều kiện trên chỉ là nguyên nhân bên ngoài bản
thân ngôn ngữ có có biến đổi và phát triển được hay không lại do
nguyên nhân bên trong nó quyết định. Nguyên nhân đó chính là sự
đối lập mâu thuẫn giữa các yếu tố trong ngôn ngữ.