Bài văn tả cô bán hàng lớp 5 năm 2024

Có một dịp nào đó, em đến mua đồ dùng học tập ở một cửa hàng bách hóa, được quen biết một chị bán hàng, hãy tả lại chị bán hàng ấy.

Bài 1

BÀI LÀM

Không khí buổi sáng ngày chủ nhật thật trong lành. Tôi ung dung đạp xe đạp đến nhà sách Hưng Phát. Hễ cần thứ gì là tôi chỉ cần chạy ra đấy vì các nhân viên ở đây phục vụ rất nhiệt tình và tận tụy, nhất là chị Liễu Chi, chị bán ở quầy văn phòng phẩm. Tôi là khách hàng quen thuộc của chị.

Năm nay, chị khoảng hai mươi ba tuổi, vóc người thon thả, cân đối. Nói một cách công bằng, chị đẹp không kém gì những cô người mẫu trên ti vi. Chiếc áo dài màu thanh thiên như càng tôn thêm vẻ duyên dáng của chị. Trên ngực áo, bảng hiệu nền đỏ chữ trắng “Trần Liễu Chi” được đính một cách ngay ngắn. Khách hàng thường đến quầy hàng của chị khá đông, phần nhiều là những anh thanh niên ăn mặc lịch sự và tụi nhỏ học trò. Người thì mua, kẻ thì đứng ngắm… Thú thật, tụi nhỏ như chúng tôi thường lân la đến quầy hàng này không chỉ để mua hàng mà còn muốn ngắm nhìn vẻ đẹp dịu dàng của chị. Chị có một gương mặt thật khả ái. Đôi mắt tròn, xanh trong, được tô điểm thêm hàng mi dài cong cong và cặp lông mày hình cánh cung thanh tú, lại thêm cái mũi dọc dừa cao cao và đôi môi hình trái tim lúc nào cũng đỏ ướt. Mỗi lần cười trông chị còn xinh đẹp duyên dáng hơn khi hai lúm đồng tiền trên đôi má hồng ấy hiện lên. Chị không những đẹp cả người mà còn đẹp cả nết.

Lớn lên tôi cũng muốn làm một nhân viên bán hàng như chị, làm việc tốt như chị để được mọi người yêu thương, quý mến.

Bài 2

BÀI LÀM

Như thường lệ, sáng chủ nhật hằng tuần, em được theo mẹ đi chợ mua những vật dụng cần thiết cho gia đình. Đó là dịp mà em được ngắm cảnh nhộn nhịp trong khu nhà lồng của chợ thị xã, được làm quen với nhiều chị bán hàng mà em cảm mến. Trong số đó, em thích nhất là chị Hoàng Diễm.

Gian hàng của chị ở ngay dãy bên trái cửa ra vào thuộc hàng vải sợi. Gian hàng vào loại lớn nhất nhì trong chợ, lại ở vị trí thuận lợi nên bao giò’ cũng đông khách hơn cả. Trông xa xa, gian hàng thật rực rỡ nhiều màu sắc với đủ các loại vải. Từ những loại vải ngoại đắt tiền đến những loại vải

nội thông thường giá cả bình dân, tha hồ khách hàng lựa chọn. Ngoài ra, chị còn bán cả quần áo may sẵn của trẻ em, đủ cỡ, đủ kiểu. Tất cả những loại hàng ấy được chị sắp xếp rất đẹp mắt. Gian hàng lúc nào cũng tấp nập người mua, không phải chỉ vì nhiều loại hàng mà chính là vì thái độ niềm nỏ’ đối với khách hàng của chị. Tạo hóa vốn đã cho chị một ngoại hình cân đối, đầy đặn, với mái tóc dài mượt được buộc nhỏng lên phía sau đỉnh đầu bằng một chiếc nơ hình con bướm trắng, trông rất gọn gàng, xinh xắn. Chị lại ăn nói có duyên nữa nên khách hàng thường tìm đến với chị.

Thường ngày gian hàng của chị vốn đã đông khách, sáng nay lại là chủ nhật nên quầy hàng càng đông hơn. Nhìn chị tiếp chuyện với khách hàng này, lấy hàng cho khách hàng kia, vừa cắt vải cho khách hàng nọ, không để một ai phải phiền hà.

– Vải này bao nhiêu một mảnh may quần hả cô?

– Bốn mươi ngàn bác ạ!

– Bộ quần áo này cỡ mấy tuổi mặc vừa hả cô Diễm?

– Dạ, mười tuổi ạ!

– Thứ hàng này hàng nội hay ngoại, cô gái?

– Vải Nhật chính hiệu đấy, anh mua giùm em nhé!

Hết người này hỏi, người kia mua, người nọ xem hàng; miệng trả lời, tay cắt vải, đầu óc tính tiền, chị làm việc một cách nhanh nhẹn, không để bất cứ một khách hàng nào phải phật lòng chờ đợi. Nhìn cách làm việc của chị và đặc biệt là thái độ cư xử với mọi người lúc nào cũng hòa nhã vui vẻ, em quay lại nói nhỏ với mẹ:

– Chị Diễm giỏi thật mẹ nhỉ! Con thấy có nhiều khách hàng có người khó tính, có người muốn ghẹo chị, vậy mà lúc nào chị cũng tươi cười, nhẹ nhàng với mọi người, không hề tỏ ra khó chịu hoặc cáu gắt.

– Bán hàng thì phải biết chiều khách. Con nhìn câu khẩu hiệu trên tường: “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”, con sẽ hiểu.

– Nhưng mà tại sao một số người bán hàng ở chỗ khác lại có khi gắt gông với khách hàng?

– Chính vì vậy mà khách hàng người ta dồn đến mua hàng của chị Diễm đấy!

Vừa nghe mẹ nói, em vừa quan sát kĩ chỗ gian hàng của chị với một số gian hàng khác kế cận. Quả thật khách hàng của chị lúc nào cũng đông hơn nhiều các gian hàng khác. Làm việc tất bật tưởng như không có khoảng thời gian nào rảnh rỗi, vậy mà chị vẫn vui, miệng lúc nào cũng tủm tỉm cười duyên.

Bước chân cùng mẹ ra về, bên tai em còn văng vẳng giọng nói dịu dàng cùng thái độ ân cần, hòa nhã với khách hàng của chị. Tất cả ở chị như níu kéo bước chân em dừng lại ở gian hàng này

thêm ít phút nữa. “Chị Diễm ơi! Sau này lớn lên, nếu làm một người bán hàng, em sẽ cố gắng làm được như chị để “vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi!”.

Bài 3

BÀI LÀM

Chủ nhật vừa rồi, em được theo mẹ đi mua sắm những vật dụng cần thiết trong gia đình. Mẹ nói: “Mình nên đến cửa hàng bách hóa của phường để mua, dạo này ở đó có nhiều mặt hàng đẹp, giá cả phải chăng?”.

Cửa hàng bách hóa nằm đối diện vói chợ Tân Thới Hiệp. Hôm nay là chủ nhật nên cửa hàng khá đông khách. Em đành phải đứng ngoài trông xe cho mẹ. Nhìn vào cửa hàng, em thấy nhiều hàng hóa được trưng bày trên kệ, trong tủ kính rất đẹp mắt, gọn gàng theo từng loại. Gần phía em là một cô nhân viên dáng người nhỏ nhắn đang giao hàng cho khách. Nét mặt cô vui tươi, trả lòi khách lễ phép. Cô đang giới thiệu các mặt hàng mới và hướng dẫn cách sử dụng. Cô có mái tóc đen mượt được cắt uốn gọn gàng, phù hợp vói khuôn mặt trái xoan.

Cửa hàng mỗi lúc một đông khách, người ra vào tấp nập, người đến trước đòi trả lại tiền thừa, gói hàng, người đến sau đòi cô lấy hàng cho xem, lại có người khó tính đòi đổi đi đổi lại món hàng đến hai ba lần. Đôi bàn tay thoăn thoắt làm việc liên tục, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng cô vẫn vui vẻ không hề cáu gắt, miệng luôn nói lời cảm ơn. Do mải mê quan sát cô bán hàng, mẹ ra hồi nào em chẳng hay. Thấy mẹ hỏi: “Con nhìn gì vậy?”. Em trả lời: “Con đang nhìn cô bán hàng! Mẹ ơi! Mẹ có biết cô đó là ai không?”. “À đó là cô Tâm, người quản lí cửa hàng. Cô Tâm là người rất chịu khó, siêng năng, luôn tìm các mặt hàng có mẫu mã đẹp, chất lượng tốt phù hợp với túi tiền của người dân ở dây”.

Cửa hàng bách hóa Tân Thới Hiệp ở phường em là một siêu thị thu nhỏ với những mặt hàng chất lượng cao, giá cả bình dân và có các cô nhân viên nhiệt tình vui vẻ làm “vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”.

Bài 4

BÀI LÀM

Sáng nay, em cùng bạn Hoa đến cửa hàng bách hóa tổng hợp trên đường Nguyễn Tri Phương để mua một số vật dụng cụ học tập. Tại quầy hàng văn hóa phẩm, em đã gặp một cô bán hàng rất dễ mến, làm cho em cứ tần ngần mãi không muốn bước đi.

Cửa hàng nằm phía bên phải, mặt hướng ra bùng binh nơi giao nhau của sáu con đường trong thanh phố, nên lúc nào cũng nhộn nhịp, đông vui. Ở quầy hàng dụng cụ học sinh, gồm có nào là bút, thước, cặp vở… không thiếu một thứ gì. Tất cả được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Cô bán

hàng còn rất trẻ, có lẽ chỉ mới ngoài hai mươi. Cô có dáng người cân đối, chiếc áo dài màu xanh nước biển bó sát thân người càng tôn thêm vẻ đẹp mềm mại và duyên dáng. Mái tóc đen như gỗ mun xõa ngang vai rất hợp với khuôn mặt trái xoan, cặp mắt tròn đen, lóng lánh dưới đôi lông mày hình bán nguyệt. Cặp môi đỏ thắm luôn tươi cười để lộ hàm răng nhỏ, đều và trắng muốt. Tay cô thoăn thoắt lấy hàng, miệng không quên tỏ lời cám ơn khách hàng. Tuy vậy, có lẽ cô đã thấm mệt vì trên trán đã lấm tấm mồ hôi và khuôn mặt ửng đỏ. Khách hàng tấp nập ra vào. Người hỏi mua chiếc cặp, người hỏi mua compa, thước kẻ… Có một ông khách mua một cây bút Pilốt, cầm xem rồi, xin đổi lại bút Hồng Hà, thấy không vừa ý, lại lấy cây bút Kim Tinh, cô vẫn vui vẻ chiều ý khách, không bực bội, cáu gắt.

Em và Hoa mua hai hộp bút rất đẹp. Cô trả tiền thừa cho hai đứa xong mà không quên việc dặn dò chúng em đếm kĩ trước lúc cất vào cặp.

Qua cách bán hàng và đối xử với khách hàng, em thấy rất mến cô. Chắc chắn rồi đây cần mua dụng cụ học tập nào em sẽ rủ các bạn đến đây mua.

Chủ đề