Ai nói xấu sư huynh review năm 2024

Một xử nam đột ngột xuyên sách. Sách nói “Đại sư huynh là một người có tướng mạo tựa Trích Tiên, là một quân tử chân chính”. Bởi vậy, xử nam nào đó cực kỳ ngưỡng mộ sư huynh, một lòng hướng đến mục tiêu sẽ trở thành một trung khuyển theo sát phía sau sư huynh, học tập sư huynh làm một người tốt…

Thế mới nói, vị xử nam này mới thật là ngây thơ…

Trong tất cả các thể loại tiên hiệp mình vẫn cực kỳ thích dạng tiên hiệp đam mỹ nhất. Hầu như thể loại này đều có nội dung khá là nhẹ nhàng tình cảm, còn rất đáng yêu nên cho mình cảm nhận được một mùi vị khác hẳn với những thể loại tiên hiệp thuần chất khác. Dĩ nhiên, nếu ai không đọc được đam mỹ thì mình chống chỉ định nhé! Đọc rồi lại thấy bệnh hoạn là không chịu trách nhiệm đâu!

Quay lại với Ai dám nói xấu sư huynh thì mình túm lại bằng một câu là truyện có tình tiết cực kỳ dễ thương với sự tương xứng của cặp đôi manh động, trầm uất ẩn sau vẻ đạo mạo chính trực có bệnh công phối với trung khuyển đáng yêu có phần ngốc nghếch thụ. Chuyện là như vầy, một hôm bạn thụ đọc tiểu thuyết và bắt gặp một nam chính cực kỳ tốt đẹp. Hắn âm thầm cảm thấy khâm phục và yêu thương nam chính này, thật không ngờ lúc mở mắt ra lần nữa hắn xuyên qua thật, đã thế lại còn đính kèm một cái hệ thống nữa chứ. Hệ thống này để làm gì, thật ra chẳng làm được gì nhiều ngoài việc đánh giá mức độ tốt xấu của con người, và thế quái nào nó lại đánh giá anh công – thần tượng của em thụ bao lâu nay có mức độ xấu cao không tưởng được. Em thụ còn tưởng hệ thống bị hư, chứ làm sao nghĩ được là anh công đúng là có tiềm chất xấu xa như vậy chứ? Thế là, bạn thụ nào đó, trong tình huống không tin tưởng hệ thống, cứ thế sa lầy vào tình cảm với anh công, trở thành một fan não tàn hâm mộ anh công tuyệt đối, mà không hề hay biết rằng rất nhanh nữa thôi quỷ súc công kia sẽ không cho em được quyền rời xa mình nữa.

Nói chung, mình thấy truyện này cực kỳ hay, nam chính công bá đạo cực, nam chính thụ đáng yêu cực. Lại còn muốn âm mưu có âm mưu, muốn tranh đấu có tranh đấu… Em thụ sau này biết được anh công cũng không tốt như mình tưởng (không đến mức xấu đâu, ảnh có nguyên do cả :)) thì có xoắn xuýt một đoạn thời gian nhưng sau đó thì vẫn kiên trì đứng bên cạnh anh. Đó chính là lý do khiến mình thích thụ của bộ này cực kỳ luôn đó!

Editor: Lightraito44 (Huyết Phong – Light) Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, cổ đại, tu tiên, 1x1, một chút nhân thú, HE

Nv chính: Văn Kinh x Quân Diễn Chi

Nv phụ: Liễu Thiên Mạch, Hạ Linh, Du Tự, Lục Tần, Đoàn Hiên, Mạc Thiếu Ngôn, Quy Tâm Bích

Độ dài: 88 chương + 4 phiên ngoại

Văn Kinh lại có cơ hội được xuyên vào trong cuốn sách mình yêu thích lại được làm sư đệ của nhân vật mình sùng bái nhất hắn trở thành một trung khuyển sẵn lòng xông pha khói lửa vì sư huynh.

Đến ca đạo tu cuồng vọng nhất trong sách còn phải thốt lên rằng: Trên thế giới này không ai có thể lọt vào mắt ta chỉ có Quân Diễn Chi mới là quân tử chân chính.

Văn Kinh được cùng sư huynh trãi qua những ngày tháng bên nhau, việc sùng bài sư huynh không cưỡng lại được.

Đáng tiếc y không biết, quyển sách này, y chỉ mới xem một nửa.

Đi được một nửa tình tiết y mới phát hiện, hình như chuyện không giống như y đã nghĩ.

Văn Kinh: “Tối qua sư huynh từng lẻn vào động phủ của sư tôn, xin sư tôn cẩn thận.”

Sư tôn: “Nói bậy! Cả đêm qua vi sư luôn ở trong động phủ, không thấy bất cứ ai.”

Văn Kinh: “Tối qua sư huynh tự tiện ra ngoài gặp mặt người khác, xin sư thúc tra rõ.”

Sư thúc: “Nói bậy! Tối qua ta và sư huynh của ngươi uống rượu trò chuyện đến sáng.”

Văn Kinh: “Tối qua sư huynh quấy rối đệ…”

Sư tỷ: “Nói bậy! Sư huynh của đệ sao lại làm chuyện đó được? Lẽ nào từ lâu đệ đã có ý đồ với huynh ấy, cầu không được nên đi hãm hại huynh ấy?”

Nhiều năm sau.

Văn Kinh: “Có một ma đầu, chuyên môn dùng nhan sắc tuyệt đỉnh và tư thế cao nhã mê hoặc người khác, thế nhân sống trong nguy hiểm mà không tự biết.”

Một hôm xuyên vào sách, Văn Kinh đến cạnh nhân vật mà y sùng bái kính ngưỡng nhất, làm một trung khuyển sẵn lòng xông pha khói lửa vì sư huynh.

Ngay cả đạo tu cuồng vọng nhất trong sách cũng nói: Thế giới không ai có thể lọt vào mắt ta, chỉ có Quân Diễn Chi mới là quân tử chân chính.

Văn Kinh cùng sư huynh trưởng thành bên nhau, sùng bái sư huynh không cưỡng lại được.

Đáng tiếc y không biết, quyển sách này, y chỉ mới xem một nửa.

Đi được một nửa tình tiết y mới phát hiện, hình như chuyện không giống như y đã nghĩ.

Văn Kinh: “Tối qua sư huynh từng lẻn vào động phủ của sư tôn, xin sư tôn cẩn thận.”

Sư tôn: “Nói bậy! Cả đêm qua vi sư luôn ở trong động phủ, không thấy bất cứ ai.”

Văn Kinh: “Tối qua sư huynh tự tiện ra ngoài gặp mặt người khác, xin sư thúc tra rõ.”

Sư thúc: “Nói bậy! Tối qua ta và sư huynh của ngươi uống rượu trò chuyện đến sáng.”

Văn Kinh: “Tối qua sư huynh quấy rối đệ…”

Sư tỷ: “Nói bậy! Sư huynh của đệ sao lại làm chuyện đó được? Lẽ nào từ lâu đệ đã có ý đồ với huynh ấy, cầu không được nên đi hãm hại huynh ấy?”

Nhiều năm sau.

Văn Kinh: “Có một ma đầu, chuyên môn dùng nhan sắc tuyệt đỉnh và tư thế cao nhã mê hoặc người khác, thế nhân sống trong nguy hiểm mà không tự biết.”

Quân Diễn Chi: “Nếu không phải đệ, chỉ sợ ma đầu đó còn đang giãy dụa trong thống khổ.”

Ngoài quân tử trong phúc hắc công x trung thành chính trực thụ

——

Review (by Review đam mỹ)

Cổ trang, tu chân, huyền huyễn, phúc hắc tiểu ma đầu công x tiểu bạch xuyên không thụ.

Văn Kinh mười lăm tuổi bị đụng xe, xuyên vào thế giới của truyện tu chân cậu đang đọc dở dang. Vốn sùng bái nhân vật chính Quân Diễn Chi, lại có may mắn trở thành sư huynh đệ, cậu nguyện ý trở thành cái đuôi lẵng nhẵng bám theo vị tứ sư huynh này. Quân Diễn Chi vốn mang nhiều bí mật trong người, từ lúc bắt đầu thì nghi ngờ Văn Kinh, sau lại dần sa vào lưới tình. Hắn quyết tâm đem sư đệ giữ đến suốt đời.

Ai ngờ, giấy không gói được lửa. Một ngày, Văn Kinh nhận ra thần tượng trong lòng cậu lại là ma tu đang gây sóng gió khắp mọi nơi. Cậu quyết định cảnh báo mọi người, lột trần bộ mặt thật của Quân Diễn Chi.

Đọc Hồn phi yên diệt mình thích tác giả, mà qua truyện này muốn ói máu. Mình không ưa nổi bạn thụ == dù bản cũng dằn vặt mấy trang (cơ mà vẫn ghét). Truyện này mình đọc vì công rất dễ thương. Ảnh có cái tật thích khóc và thích làm nũng, tới kẻ thù còn phải sợ. Hai là chuyện tình sư phụ x sư tổ tuy ít nhưng chất. So với tình cảm chỉ được miêu tả qua vài trang của sư tổ dành cho sư phụ thì bạn thụ chỉ có nước xách dép. Ba là chuyện tình ngò tây giữa một anh giai có bề ngoại đạo đức giả cùng tiểu sư muội si tình. Không có mấy cái này thì chắc chắn không lết nổi.

Giờ mới nhận ra so với đám lạnh lùng nữ vương thụ hành công như cờ hó thì mấy bạn rõ là có tình cảm mà cứ nhây nhây thế này còn làm mình bực hơn cơ. Đọc truyện giữa trời nóng, lòng như Hỏa Diệm Sơn ==.

——–

Review (crossingcat.wordpress.com)

xuyên thư – trùng sinh – tu tiên – 1×1 – ấm áp – hệ thống (có thể không quan tâm đến cái này cũng được, đất diễn vô cùng ít) – bên ngoài quân tử, bên trong phúc hắc, có tiềm chất quỷ súc, xà công x trung thành, chính trực, có chút nhị hóa thụ

Mọi người có từng nhớ trước mình “chửi” bộ nào đó mà thụ cũng xuyên thư, cũng sùng bái công, thích công rồi biết công là nhân vật phản diện thì nghi ngờ này nghi ngờ nọ không?

Bộ này cũng có mô tuýp là thụ xuyên thư rồi sùng bái sư huynh của mình, nhưng giống như là bản upgrade mấy chấm của bộ kia ấy, hay hơn, đáng yêu hơn, và bạn thụ cũng không điên như bộ kia. Ơn giời.

Đại khái thì nhìn tổng thể thì truyện ổn, không phải loại xuất sắc, nhưng đọc được, cũng đáng yêu, có chi tiết tốt =)))

Thụ đang định đọc chương cuối của quyển “Chúng sinh chi kiếp” thì chết, xuyên vào trong sách, thành cậu bé được công cứu. Khi chết, thụ mới chưa đến 15 tuổi.

Ban đầu thì thụ chỉ sùng bái sư huynh thôi, mở miệng ra là Quân sư huynh, Quân sư huynh, lúc nào cũng léo đẽo theo sau, quan tâm lo lắng.

Một lần, thụ tình cờ gặp một con mãng xà khi đi tuần núi. Thụ không hề biết nó là sư huynh, thấy nó không giết mình, lại có vẻ như đang phải chịu cơn đau nào đó thì thương tiếc. Chạy đến cho ăn, vuốt ve, bị giận lấy thì cuống lên, dỗ lấy dỗ để.

Sư huynh bị tấn công từ cả hai phía như thế, không cảm động sao được, lại thêm thể chất của thụ khiến cơ thể bạn ấm như cái lò, ôm rất thích. Thành ra, đêm nào mãng xà cũng trườn vô phòng thụ, leo lên giường, hai người ôm nhau ngủ.

Nói thực, đọc đến đoạn này, mình cứ thấy như yêu đương vụng trộm ấy =))))

Sau rồi thụ cũng thích thích sư huynh, lại thêm công cứ bày trò sắc dụ, sờ sờ mó mó khiến con người ta đã cong cong nay cong hẳn.

Đúng lúc tình cảm còn đang mập mờ chưa rõ, thì thụ dần phát hiện sư huynh là tên ma tu gây ra những vụ giết người, rồi khiến các đệ tử phát cuồng. Đương nhiên là sư huynh chỉ giết ma tu, còn mấy đệ tử kia cũng được sư huynh cứu.

Thụ giằng xé nội tâm, cũng từng nói với sư phụ ràng sư huynh có hành động lạ, nhưng người không tin.

Công biết hết, còn ra điều kiện với thụ là cho bạn đi méc ba lần, nếu ba lần không ai tin thụ thì bạn phải đến với công.

Cuối cùng, thụ không đành lòng, không đi mách, bảo công rằng không được làm hại mọi người trong nhà; phải điều tra kỹ càng xem liệu sư phụ có thật là người giết cha mẹ công, hại chết hơn 400 mạng người của Hằng xx phái không rồi mới hành động.

Thực ra ấy, lúc này tinh thần của thụ cũng suy sụp lắm.

Người mình sùng kính lại là ma tu từng giết người và đầu độc môn đồ.

Hỏi gì cũng không chịu kể rõ mọi chuyện.

Vừa hứa không làm hại người trong nhà thì có tin người trong nhà bị hại.

Đến đoạn này thì thụ thất vọng, không muốn giết công, không muốn cáo trạng công, không muốn phản bội công nên đành bảo công là đừng gặp nhau nữa. Chia tay đi!

Còn có một thế lực gì đó luôn ám chỉ rằng thụ phải giết công. Thậm chí còn điều khiển cơ thể thụ, khiến thụ đâm kiếm vào công.

Đương nhiên là đâm trật, công sống nhưng khá là đau khổ tuyệt vọng.

Tuyệt vọng không lâu thì hai người rõ ràng mọi chuyện, giải trừ khúc mắc, làm hòa. Vừa abc xong thì công bị chưởng môn kéo người đến đánh hội đồng, thụ hi sinh thân mình chắn cho công, bị bắt vào trong tháp gì đó như cái tháp của Lý Tịnh ấy.

Số nhọ.

Mọi người tưởng thụ chết rồi, nhưng thụ lại sống, thoát ra được. Ba năm sau gặp lại, điều tra vạch trần âm mưu, rồi HE.

Cảnh nhân thú ở đêm tân hôn không được tả rõ =v= Mong có phiên ngoại. Một số chuyện cũng chưa rõ ràng, như về sư phụ của hai người ấy, có chi tiết hé lộ rằng người yêu của sư phụ sống lại, quay về, nhưng chưa rõ!

Có mấy cảnh công đáng yêu cực, suốt ngày làm nũng, rồi nước mắt lã chã =)))

Kiểu khi mọi người tưởng thụ chết rồi, ngày nào công cũng đứng canh trước phòng của các sư huynh đệ, hỏi xem thụ có từng nói gì về tình cảm với công không. Mọi người thấy phiền quá đành thay phiên nhau bịa chuyện, rằng đã nói xxx yyy. Công còn hoang tưởng ra cái bí quyết dùng 10 bát máu của 10 người thân thiết để thụ sống lại. Đáng tin như vụ like để giúp con gián này sống lại ấy. Ép mọi người hiến máu ra đây =)))

Lúc này công gần như phát cuồng rồi mà ông sư huynh độc miệng chịu không nổi cái thói lầy của bạn này, vạch trần sự thật rồi chưởi thẳng vào mặt bảo: “Nó chêt rồi, mày làm thế cũng chẳng được cái tích sự gì đâu bla bla” thành ra cả đám bị đánh cho trọng thương =)))) Thậm chí mấy ông sư huynh khác còn chuẩn bị hết quan tài đồ phúng viếng cho ông kia rồi. Sẵn sàng “đi” bất cứ lúc nào =)))

———-

Review (by hội Nhiều Chữ)

Chúng Sinh Chi Kiếp là một quyển tiểu thuyết tu chân vô cùng nổi tiếng trên các diễn đàn với vô số đọc giả, một trong số đó chính là Văn Kinh. 14 tuổi, Văn Kinh chỉ có một niềm vui duy nhất chính là đọc Chúng Sinh Chi Kiếp. Cậu nghiền ngẫm, đọc đi đọc lại đến thuộc làu từng chi tiết, từng phân cảnh, và lẽ dĩ nhiên, cậu xem nam chính của truyện Quân Diễn Chi là chân lý của đời mình.

Quân Diễn Chi là đệ tử thứ tư của Tuệ Thạch Phong, thuộc Thanh Hư Kiếm Tông – Một môn phái tu chân. Theo nội dung truyện, Quân Diễn Chi rũ bùn đứng dậy sáng lòa, thống nhất các phong trong Thanh Hư Kiếm Tông, cứu chữa bệnh cho những ai bị ma tu làm hại, là một chính nhân quân tử, thanh danh có thể xứng với thần, hoa gặp hoa nở, người gặp người yêu. Hào quang của Quân Diễn Chi quá sáng chói, đáng tiếc là suốt mấy trăm chương truyện vẫn chưa có một bóng hồng nào bên đời Quân Diễn Chi.

Một ngày nọ, khi chuẩn bị đọc chương cuối của Chúng Sinh Chi Kiếp, Văn Kinh bị tai nạn và xuyên vào chính quyển tiểu thuyết mình đang xem. Sau 10 năm gian nan trưởng thành, trong thời điểm thập tử nhất sinh, Văn Kinh được Quân Diễn Chi cứu giúp. Cậu đã nhận định đi theo Quân Diễn Chi là chí hướng của mình, từ đó bước vào Thanh Hư Kiếm Thông và chọn Tuệ Thạch Phong, trở thành sư đệ của Quân Diễn Chi.

Văn Kinh cứ nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra y như trong sách. Thế nhưng cuối cùng mọi thứ đã sai ở đâu? Hệ thống nhận diện nhân phẩm của cậu lại báo Quân Diễn Chi -1000 điểm: Tội đại ác cực, ai ai cũng có thể giết chết.

Mọi dấu vết dẫn đến ác ma đều liên quan đến Quân Diễn Chi, Văn Kinh sợ Quân Diễn Chi gặp nguy hiểm nên ngày ngày cận kề. Quân Diễn Chi thế mà hôn cậu, muốn cường bạo cậu, cuối cùng là sai ở đâu! Dù mắt cậu, tim cậu, cả tấm lòng của cậu đều có hình bóng Quân Diễn Chi, tuy nhiên thay đổi thế này cũng quá mức rồi, đây là cớ vì sao?

Kịch bản rõ ràng là của Quân Diễn Chi với nữ thần Quý Khả Tình, vì sao lại rơi xuống đầu cậu, chẳng lẽ cậu thật sự xuyên vào không đúng cách, cầm nhầm kịch bản của nữ chính rồi sao??? Hay Chúng Sinh Chi Kiết thực chất là một quyển tiểu thuyết đam mỹ mà cậu không hề hay biết?

Xuyên suốt truyện là quá trình Văn Kinh nỗ lực vươn lên, tu luyện bản thân, bảo vệ mình, sư phụ, các sư huynh đệ, nhân tiện cứu vớt nam chính đang giãy giụa trong đau khổ và trên đường hắc hóa. Nhờ sự ngay thẳng, không tiếc thân mình hy sinh của Văn Kinh, Quân Diễn Chi đã tránh được kết cục vốn có của Chúng Sinh Chi Kiếp và từng bước quay lại trở thành một Quân Diễn Chi hào quang chói lóa như xưa.

Mình vốn không thích truyện tu chân, đọc thấy hơi hack não, nên có nhiều đoạn nói về mấy bộ kiếm pháp, hộ thể blah blah gì gì đó thì cũng lướt, chủ yếu đọc về các mối quan hệ trong truyện thôi. Truyện đọc ổn, edit tạm, cá nhân mình cho 3.5/5.

Ngoài CP chính Quân Diễn Chi x Văn Kinh, còn nói về một CP nữa là Đoàn Hiên x Lục Trăn. CP này khá là đau khổ do Lục Trăn là sư phụ của Đoàn Hiên, dây dưa thuở còn thiếu thời, Lục Trăn vì Đoàn Hiên mà chết, Đoàn Hiên canh giữ nơi ở của sư phụ mình mấy trăm năm. Về sau sự thật lộ ra, cứ tưởng CP này BE may mà HE ở phiên ngoại hehe.

Tóm lại, đây là một truyện đọc được, giải trí được, phù hợp với các bạn thích tu chân, huyền huyễn. Kết thúc đoàn viên, không có ai khổ sở hết. Chào mừng các bạn nhảy hố: v