Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Uploaded by

Nguyễn Dương Mỹ Chi

0% found this document useful (0 votes)

293 views

6 pages

Original Title

Phân-tích-Trao-duyên.docx

Copyright

© © All Rights Reserved

Available Formats

DOCX, PDF, TXT or read online from Scribd

Share this document

Did you find this document useful?

Is this content inappropriate?

0% found this document useful (0 votes)

293 views6 pages

Phân Tích Trao Duyên

Uploaded by

Nguyễn Dương Mỹ Chi

Jump to Page

You are on page 1of 6

Search inside document

Reward Your Curiosity

Everything you want to read.

Anytime. Anywhere. Any device.

No Commitment. Cancel anytime.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Đoạn trích “Trao duyên” trong tác phẩm “Truyện Kiều” của Nguyễn Du không chỉ đơn thuần là hình ảnh của việc trao duyên. Mười bốn câu thơ này là biểu tượng của nỗi đau đớn về tình yêu giữa Kim – Kiều, nói lên số phận đau thương của người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa.

Nguyễn Du (1765 -1820) được xem là đại thi hào của văn hóa Việt Nam. Tên thật của ông là Tố Như, hiệu Thanh Hiên, sinh ra tại làng Tiên Điền, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Ông thuộc một gia đình quý tộc, nhưng sống trong giai đoạn lịch sử đầy biến động. Trải qua hơn mười năm khó khăn ở nhiều vùng khác nhau, ông chứng kiến những bất công trong cuộc sống, đặc biệt là đối với phụ nữ. Có lẽ vì thế, Nguyễn Du đã viết nên “Truyện Kiều” để truyền đạt những cảm xúc, tư tưởng nhân văn của mình.

Đoạn trích “Trao duyên” nói về việc Thúy Kiều nhờ em gái Thúy Vân tiếp nối mối duyên với Kim Trọng để đền đáp tình yêu nặng nề của mình.

Mười bốn câu thơ này thể hiện rõ nỗi đau của tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng, cũng như số phận bi thương của đời Kiều. Người đọc có thể cảm nhận tư tưởng nhân đạo và khao khát hạnh phúc của con người thông qua tác phẩm này:

“Chiếc vành với bức tờ mây

Duyên này thì giữ vật này của chung

Dù em nên vợ nên chồng

Xót thương mệnh bạc ắt lòng chẳng quên

Mất người còn chút của tin

Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa

Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai

Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan”

Sau khi cậy nhờ Vân trả nghĩa cho Kim Trọng, Kiều trao lại em những kỷ vật tình yêu:

“Chiếc vành với bức tờ mây

Duyên này thì giữ vật này của chung”

“Chiếc vành” và “tờ mây” là biểu tượng của tình yêu và là lời thề ước giữa Kim Trọng và Thúy Kiều. Những kỷ vật này đại diện cho mối tình đẹp, mà Kiều không thể giữ lại và chấp nhận gửi gắm cho Thúy Vân.

Tình yêu không chỉ là đơn thuần là sự cho đi, mà còn là sự giữ lại. Tình yêu thật sự thiêng liêng và vĩnh cửu khi chỉ thuộc về hai trái tim. Đoạn trích này phản ánh sự đau đớn khi tình yêu bị phá vỡ, và Nguyễn Du thể hiện sự phê phán đối với xã hội phong kiến khiến cho tình yêu thiêng liêng phải chấm dứt.

Thông qua những kỷ vật, Kiều nhắc nhở Vân rằng hãy nhớ đến chị mỗi khi hạnh phúc bên người yêu:

'Dù em nên vợ nên chồng

Xót thương mệnh bạc ắt lòng chẳng quên

Mất người còn chút của tin

Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa'

Nỗi đau như đọng lại trong lời thơ “Dù em nên vợ nên chồng”. Việc nhìn thấy người mình yêu bên người khác là điều đau lòng. Thêm vào đó, Kiều có những giả thuyết về tương lai, cho thấy nỗi lo sợ và không chắc chắn về hạnh phúc. Kiều tự nhìn mình như là “mệnh bạc”, để người khác phải đau lòng và thương hại.

Bốn câu thơ tiếp theo dự đoán về cái chết, thể hiện sự sẵn lòng đối mặt với số phận:

“Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về”

Người mới trẻ tuổi đã nghĩ về cái chết như thế nào. Kiều đã mất niềm tin vào hiện tại và chỉ tập trung vào tương lai, trông chờ vào sự thương hại của người khác. Khi Vân hạnh phúc, hãy nhớ về Kiều và đốt nến, chơi nhạc để tưởng nhớ. Nếu có gió vuốt nhẹ qua lá cây, hãy nhớ Kiều.

“Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai”

Với Kiều, duyên tình có lẽ đã chấm dứt, nhưng tâm hồn nàng vẫn ghi nhớ lời thề với Kim Trọng. Kiều so sánh bản thân với cành liễu và cành mai, mỏng manh nhưng cao quý. Kiều coi mình như là “mệnh bạc”, và nguyện vọng rằng sau khi mất, hồn nàng vẫn còn mãi mãi trong tâm hồn của Kim Trọng.

Trước khi chết, Kiều dặn dò Vân:

“Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan”

“Dạ đài” là nơi tăm tối và u tối. Kiều tự tin rằng nàng sẽ thuộc về chốn âm ty địa ngục. Dù không thể gặp mặt và trò chuyện, Vân hãy rót nước “thác oan” để thấu hiểu nỗi oan trái của Kiều. Thuật ngữ “thác oan” là biểu hiện của sự ấm ức và không thể giải thoát sau cái chết. Đây cũng là cách tác giả thể hiện sự phê phán đối với xã hội đầy bất công.

Đoạn trích “Trao duyên” là câu chuyện về tình yêu và số phận đau buồn của Kiều. Nguyễn Du đã thành công trong việc mô tả tâm trạng nội tâm của nhân vật. Mặc dù đã trôi qua hàng trăm năm, nhưng câu chuyện về số phận và vẻ đẹp của người phụ nữ vẫn là vấn đề nhức nhối trong xã hội cả xưa và nay.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Hình minh hoạ

2. Tham khảo số 3

Truyện Kiều không chỉ là một câu chuyện, mà là biểu tượng của nỗi đau thấu hiểu về những bất công trong cuộc sống. Nó không chỉ là một tác phẩm vĩ đại về nghệ thuật, mà còn là biểu tượng của lòng nhân đạo sâu sắc. Tác phẩm này đã vươn lên thành một kiệt tác cổ điển, khắc họa tinh tế tâm lý nhân vật.

Đoạn mở đầu tả lại hành trình đau khổ của Thúy Kiều, cô gái phải đối mặt với những thử thách đầy cam go. Sinh ra trong gia đình giàu có nhưng phải đối diện với bất công khi cha và em trai bị hại. Để cứu gia đình, Kiều buộc phải hy sinh bản thân cho Mã Giám Sinh. Trước khi mất đi tình yêu với Kim Trọng, nó phải 'trao duyên' cho em gái Thúy Vân. Đoạn trích Trao Duyên không chỉ đơn thuần là việc truyền đạt tình cảm, mà là sự giao nối duyên phận, mối tình dở dang của Kiều chuyển giao cho người khác.

Sau khi nhờ em, Kiều chuyển giao những ký ức đau buồn về mối tình tan vỡ:

“Chiếc vành với bức tờ mây

Duyên này thì giữ vật này của chung

Dù em nên vợ nên chồng

Xót thương mệnh bạc ắt lòng chẳng quên

Mất người còn chút của tin

Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa

Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai

Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan”

Để thể hiện sự quyết đoán và đau đớn, Kiều chuyển giao 'chiếc thoa' và 'bức tờ mây'. Trao duyên không chỉ là hành động trừu tượng, mà còn là cách Kiều trải nghiệm nỗi đau khi nhìn thấy người yêu ở bên người khác. Cô để lại những dấu vết cho Thúy Vân, nhắc nhở về tình yêu và số phận của mình.

Bốn câu thơ tiếp theo là những dự cảm về cái chết, thể hiện sự sẵn lòng đối mặt với số phận:

“Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về”

Thúy Kiều đã mất niềm tin vào tương lai và chỉ tập trung vào hình ảnh sẽ diễn ra sau cái chết. Nàng mong Thúy Vân nhớ đến mình mỗi khi có gió vuốt qua lá cây. Những câu thơ đầy tâm huyết này thể hiện sự sẵn sàng đối mặt với số phận.

“Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai”

Thúy Kiều tự nhìn mình như 'bồ liễu' và 'trúc mai', mỏng manh nhưng cao quý. Nàng mong muốn hồn mình vẫn tồn tại trong tâm hồn của Kim Trọng sau khi mất.

Đoạn trích Trao Duyên là câu chuyện về tình yêu và số phận bi thương của Kiều. Nguyễn Du đã thành công trong việc thể hiện tâm trạng nội tâm của nhân vật. Câu chuyện vẫn giữ nguyên sức hút và ý nghĩa nhân văn qua thời gian.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Minh họa

3. Tham khảo số 2

Nguyễn Du, vị thi hào lớn của dân tộc, đã trải qua nhiều gian khổ trong cuộc sống, chứng kiến những bất công đau lòng, đặc biệt là đối với phụ nữ tài năng bị số phận đeo bám. Sau chuyến đi sứ Trung Quốc, ông sáng tạo nên kiệt tác ''Truyện Kiều''. Đoạn trích 'Trao Duyên' trong Truyện kiều là bi kịch của tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng. Trong những câu đầu, Kiều nhờ em gái Thúy Vân kết duyên với Kim Trọng. Nhưng sau đó, khi tình yêu đang tràn ngập hạnh phúc, tai biến ập đến, và Thúy Kiều phải đối mặt với số phận dang dở.

Đêm trước khi phải rời khỏi nhà để bán mình cứu cha và em, Kiều không kìm nén được đau đớn, buồn bã. Thay vì trực tiếp dứt khoát, nàng trao kỉ vật tình yêu giữa mình và Kim Trọng cho em gái Thúy Vân. Chiếc vành, tờ mây, phím đàn, và mảnh hương nguyền trở thành những biểu tượng của tình yêu hạnh phúc và đau thương của Kiều. Mỗi món đều là một ký ức, một kỷ niệm với tình yêu tươi đẹp. Nàng không thể trao hết, chỉ 'giữ' một phần và giao phó cho em.

Thúy Kiều tỏ ra kiên cường khi trao kỷ vật, nhưng trong tâm hồn nàng, đau đớn và giằng xé. Mặc dù lí trí bắt buộc nàng phải dứt khoát, nhưng tình cảm trong nàng không thể dễ dàng tuân theo. Nỗi đau và tình yêu vẫn còn đọng lại, khiến nàng khó lòng chấp nhận sự thay đổi.

Với Thúy Vân, những kỷ vật chỉ là vật phẩm vô tri, nhưng với Thúy Kiều, đó là cả một thế giới ký ức. Dù đã trao duyên, nhưng nàng vẫn giữ lại một phần tình yêu trong lòng. 'Duyên này thì giữ vật này của chung', điều này chứng minh tình yêu của Kiều vẫn còn mãnh liệt, sâu sắc. Trong tâm trạng phân khích và đau đớn, nàng dành tâm huyết để chắt chiu từng chi tiết.

Chữ 'giữ' và 'của chung' đặc biệt quan trọng. Kiều không thể trao hết mà chỉ 'giữ' một phần, nhưng đồng thời, nàng khẳng định tình yêu của mình vẫn quan trọng và không thể nào chấp nhận sự thay đổi. Tình yêu của Thúy Kiều không dễ dàng buông bỏ, và nàng muốn đảm bảo rằng người mình yêu sẽ có hạnh phúc.

Dòng thơ cuối cùng của đoạn trích là hình ảnh của một Thúy Kiều bất hạnh và cô đơn trong tương lai. Nàng tưởng tượng về cái chết và mong mỏi được nhớ đến. Cảnh báo về tương lai đen tối, nỗi đau vẫn còn đọng lại trong nàng, và nàng hy sinh tất cả để bảo vệ hạnh phúc của người khác. Thúy Kiều tha thiết dặn em gái:

'Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan.'

Nàng muốn những người xung quanh nhớ đến và chia sẻ tâm huyết của mình. Đoạn thơ cuối cùng là biểu tượng của sự hy sinh và tình yêu thủy chung của Thúy Kiều.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Ilustration

4. Tài liệu tham khảo số 5

Nguyễn Du, đại thi hào và duyên phận đắng cay của Thúy Kiều, tình yêu bạc mệnh đan xen giữa những biến động đời. 'Đau đớn thay phận đàn bà/ Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung', Nguyễn Du diễn đạt qua trang đời tài hoa bạc mệnh - Thúy Kiều. Mất cha mẹ sớm, cuộc sống đầy gian truân, ông trải qua nhiều nơi, từng phiêu bạt đến quê vợ ở Thái Bình. Cuộc sống chìm nổi và biến động đã tạo nên Nguyễn Du, người thầy với tri thức sâu rộng, tâm hồn nhân ái. Ông để lại hơn ngàn tác phẩm văn học, trong đó Truyện Kiều là kiệt tác viết bằng chữ Nôm, sáng tạo và phản ánh xã hội. Thúy Kiều, qua những câu thơ, trao kỷ vật tình yêu cho em gái Thúy Vân, gửi gắm những điều đắng cay và tâm tư về cuộc sống và cái chết. Hồn Kiều, mỏng manh như bồ liễu, trúc mai, hy sinh để xóa oan cho tình yêu bị chia cắt. Mỗi chi tiết, mỗi từ ngữ là hình ảnh chân thật của cuộc sống và tình người, làm nổi bật tâm trạng đau đớn, hoài niệm, và hy sinh của Thúy Kiều. Đoạn trích Trao duyên không chỉ là nỗi đau riêng của Kiều mà còn là bi kịch của người phụ nữ, điều Nguyễn Du đã vẽ lên bức tranh đẹp đẽ nhưng cay đắng của tình yêu và số phận.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Hình minh hoạ sáng tạo

5. Tài liệu tham khảo số 4

Nguyễn Du thật sự là một bậc thầy trong nghệ thuật phác họa tâm lý nhân vật. Tài năng đặc sắc của ông hiển hiện rõ trong tác phẩm 'Truyện Kiều', đặc biệt là ở đoạn trích 'Trao duyên'. Đây là đoạn trích thể hiện một cách sâu sắc những tâm trạng, cung bậc cảm xúc của Thúy Kiều khi cô chuyển giao mối duyên cho Thúy Vân, kết nối với Kim Trọng. Ở giai đoạn đẹp nhất của tình yêu giữa Kiều và Kim Trọng, nhưng lại đối diện với sự chia lìa do trách nhiệm gia đình, Kiều đã lựa chọn hi sinh bản thân để cứu cha và em. Mặc dù đã có một thề ước đầy thiêng liêng và lãng mạn, nhưng trước thách thức của gia đình, Kiều quyết định chấp nhận số phận.

Thúy Kiều trao lại mối tình duyên cho Thúy Vân với những tâm trạng và cảm xúc rối bời. Những kỷ vật của tình yêu, như chiếc vòng đeo tay và tờ giấy ghi lời thề nguyền, Kiều trao đi để Thúy Vân giữ gìn:

'Chiếc vành với bức tờ mây

Duyên này thì giữ vật này của chung'

'Chiếc vành - Tờ mây' đại diện cho thề ước và là minh chứng cho tình yêu của Kim Trọng và Thúy Kiều. Việc mất đi những kỷ vật này có thể coi là mất mát của tình yêu và làm tan vỡ mọi niềm tin. Mỗi kỷ vật được trao đi như một mảnh tình cuối cùng rời khỏi tay Kiều. Giọng điệu bình thường của ngôn ngữ vẫn chứa đựng tiếng nấc nghẹn ngào sau từng câu chữ. Việc trao đi 'duyên này… vật này' cho Vân nhưng lại kết bằng hai chữ 'của chung'.

Tình yêu với Kiều không chỉ là sự sống, mà còn là hơi thở. Nguyễn Du cuối cùng cũng để Kiều trở thành một người con gái yếu đuối trong cuộc xoáy tâm lý thường tình, khi mất đi thứ quan trọng nhất, cô ôm lấy những giọt nước mắt và nhớ về những đồ vật đã trao đi. Tình cảm và kỉ niệm vẫn níu kéo trong trái tim Kiều.

Tuy nhiên, cuộc đời của Kiều lại rơi vào bi kịch của tuyệt vọng, khi cô nhìn thấy tương lai không khác biệt nhiều giữa sống và chết:

'Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây,

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Hồn còn mang nặng lời thề,

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai

Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan'

Cho dù Thúy Kiều có 'thịt nát xương mòn', cô vẫn mong muốn Thúy Vân và Kim Trọng không quên mình. Cô chỉ muốn Thúy Vân nhận ra dấu hiệu và giữ giọt nước cho linh hồn Kiều. Thúy Kiều sống với niềm trăn trở với những câu hỏi về sự hy sinh của mình, đặt ra thách thức về cuộc sống, số phận và phẩm chất. Nhà thơ Nguyễn Du đã lên tiếng bảo vệ nhu cầu cơ bản về hạnh phúc của con người.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Hình minh hoạ

6. Bài tham khảo số 6

Nguyễn Du không chỉ là một danh nhân văn hóa thế giới mà ông còn là đại thi hào dân tộc, một thiên tài văn học của nước nhà. Ông sinh ra trong một gia đình phong kiến quý tộc nhưng sống trong một thời đại đầy biến động, đồng tiền làm băng hoại đạo đức. Nguyễn Du chứng kiến nhiều cảnh bất công trong xã hội và có sự cảm thông sâu sắc đối với thân phận bất hạnh của phụ nữ. 'Truyện Kiều' là tác phẩm kết tinh của ông, thể hiện tiếng khóc ai oán của phụ nữ trong xã hội phong kiến. Đoạn trích 'Trao duyên' thể hiện bi kịch tình yêu, thân phận bất hạnh và tài năng miêu tả tâm lý nhân vật của Nguyễn Du. Kiều, sau khi thuyết phục Thúy Vân, trao kỷ vật tình yêu cho em gái, đánh dấu sự chấp nhận số phận và hi sinh cho tình cảm.

'Chiếc vành với bức tờ mây' - những kỷ vật trao đi trở nên thiêng liêng và đau lòng. Thúy Kiều hi vọng cho hạnh phúc của Thúy Vân và Kim Trọng, nhưng đau lòng khi tình cảm của nàng trở thành 'của chung' giữa họ. Đoạn thơ cuối thể hiện nỗi đau chia lìa và hy sinh cho hạnh phúc gia đình, khiến cho 'dù nên vợ nên chồng' cũng trở nên chua xót. Nguyễn Du, qua bút nghệ tài tình, phản ánh sâu sắc sự bất công của xã hội đối với tình yêu và hạnh phúc con người.

Bài văn phân tích về thơ trao duyên năm 2024

Ảnh minh họa

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 2083 hoặc email: [email protected]